Linh Vũ cảm nhận được giọng của Minh Triệt có chút xuống dốc. Mồ hôi Minh Triệt nhỏ xuống cảm thấy có chút khó thở
Cô ngó quanh thấy bên cạnh mình có một chị gái trên tay cầm loa phát thanh
" này! chị gì đó ơi cho em mượn cái loa một chút " Linh Vũ giật lấy cái loa phát thanh
Hít một hơi thật sâu rồi nói to và cái loa cầm tay
" Lão Đại!...I Love You!! "
Mọi người ở gần đó đều phải bịt tai, âm thanh của cái loa quá lớn. Minh Triệt nghe xong câu này như bị chập dây thần kinh đứng sững sờ
" Cái gì vậy? Fan cuồng sao? "
" Thổ lộ ngay tại đây sao? Bộ không biết xấu hổ à? "
" Làm cậu ta giật mình ngừng lại rồi kìa "
Nhiều người lên tiếng ồn ào phán trách. Ngọc Khiết kinh ngạc nhìn Linh Vũ đứng bên cạnh mình
Nữ tử vừa thổ lộ một câu bằng tiếng anh nhưng khuôn mặt không có bất kỳ cảm xúc gì, môi mỏng từ từ cong lên mỉm cười với người đang sững sờ trên sân khấu
Minh Triệt dường như đã hiểu được ý đồ của Linh Vũ, nhếch miệng cười lại với cô
Tay lại tiếp tục gảy đàn làm mọi người một lần nữa chú ý đến
Hắn hiểu Linh Vũ làm vậy là để đánh lạc hướng mọi người giúp hắn ổn định lại giọng chứ không còn ý gì khác
Nhưng không hiểu sao trong lòng lại có một chút nuối tiếc...giống như từ sâu trong thâm tâm muốn biến câu nói kia trở thành sự thật
Minh Triệt lược bỏ bớt những câu trước đó tiếp tục ca hát
'Em biết đó, tất cả đều là em'
'Hãy để anh đưa em đi'
'...'
Linh Vũ thở ra một hơi nhẹ nhõm trả lại cái loa cho chị gái bên cạnh
" Bạn học Đàm...cậu thích Từ đàn anh sao? " Ngọc Khiết nhỏ giọng hỏi
Linh Vũ trầm mặc một lúc
Thích? Có ăn được không?
" Cô cứ cho là vậy đi " Linh Vũ xoay người rời khỏi đám người