Nữ Sát Thủ Học Yêu​

Chương 40: Bắt cóc (2)



Lại nói đến Lili từ ngày làm mai cho Lâm Nhất Phàm với Liên Hoa liền không dám đến gặp cô, chỉ âm thầm thúc đẩy Liên Hoa với hắn. Kể ra cũng tội, đều vì muốn tốt cho Liên Hoa. Vậy nên hôm nay cô tìm đến nhà Lili nhưng mới tới cửa đã nghe tiếng khóc vọng ra. Lili bị bắt cóc, tên bắt cóc gửi bức thư đến nhà đòi cha mẹ cô giao ra Quỷ Lục Tử. Nhưng họ vốn không biết người này thì làm sao tìm cơ chứ. Bọn chúng yêu cầu Quỷ Lục Tử phải tự nộp mình nếu không tính mạng cô gái khó bảo toàn.

Liên Hoa nghe được chuyện đương nhiên không thể làm ngơ. Nhưng cũng không thể nhờ tổ chức, sẽ liên lụy nhiều người. Vốn đây là sự do cô gây ra, hành động bất cẩn chỉ chuốc về thất bại, như vậy quá ngu xuẩn. Tóm lại muốn cứu người vẫn là phải tính toán kỹ lưỡng.

Đêm đến, hai bóng người thoắt ẩn thoắt hiện phi đến nơi giao dịch, một người vụt mất.

Đứng giữa đống phế liệu rách nát, đây có vẻ là công xưởng bỏ hoang, Quỷ Lục tử hô to

"Ta đến rồi, còn không mau giao người?"

"Ta đến rồi đây, còn không mau giao người?" – Quỷ Lục Tử nhìn thẳng, nói dõng dạc

Bọn người áo xám đi ra từ bóng tối đẩy cô gái về phía Quỷ Lục Tử

"Các ngươi muốn gì?"

"Tiếc a, Quỷ Lục Tử ngươi đến cứu cô gái kia nhưng mà ta không có hứa là sẽ để các ngươi sống, haha hôm nay nơi đây sẽ là mồ chôn hai ngươi!" – tên Lâm Cao Lãnh bước lên nói to cười cao ngạo

"Ta muốn đi còn cần ngươi cho phép sao?" – Quỷ Lục Tử ánh mặt lạnh lùng nhìn hắn xuyên qua lớp mặt nạ hắc bạch.

"Là lựu đạn!" tiếng hét to phát ra một làn khói bao trùm cả vùng trời.

"Lũ ngu! Chỉ là bom khói mà thôi!" tên Cao Lãnh hét lên

Đúng vây! Đây chỉ là bom khói mà thôi, ai lại dùng lựu đạn ở nơi hẹp như vậy kia chứ, lại chẳng phải quá nguy hiểm đi, ta đây còn muốn sống.

"005 nhờ cô"

Tiếng nói vừa dứt một bóng đen xà xuống làn khói trắng xóa quắp cô gái kia lên. Quỷ Lục Tử quay đầu v*t đi nhưng một người mặc xám y vụt tới chặn trước mặt, đột ngột phanh chân hét to.

"Đi trước đi, đừng ở lại vướng chân ta" bóng đen kia liền phóng mất dạng cùng cô gái.

"Hể? Không ngờ còn có người bắt kịp tốc độ của ta?" – khuôn miệng ẩn dưới lớp mặt nạ khẽ cong lên.

"Hân hạnh, Quỷ Lục Tử!"

"Quả nhiên là ngươi Lâm Nhất Phàm"

Liên Hoa từ lâu đã thấy nghi ngờ con này, một sát thủ chuyên nghiệp luôn nhạy cảm với sát khí dù cố che lấp cũng vô dụng. Hơn nữa từ giọng nói, dáng người đến cử chỉ đều quen đến lạ. Trên người còn phát ra uy áp không phải dạng vừa, bất quá cũng thuộc hạng siêu đẳng cao thủ. Hơn nữa cái ánh mắt nguy hiểm này cô vẫn chưa quên, là tên năm năm trước giáng một lỗ xuống vai cô ở KA Queen a. Xem ra lần này cũng gặp tên cao thủ khó nhằn rồi.

"Quỷ Lục Tử, giờ ngươi đã là chim trong lồng rồi haha, đừng ở đó mà to mồm!" – tên Cao Lãnh mặt hếch lên kiêu ngạo

Làn khói tan dần, đám người mặc xám y đồng lượt lao tới, chỉ còn tên Cao Lãnh cùng Lâm Nhất Phàm vẫn đứng chôn chân, có vẻ đang thưởng thức mỹ cảnh a.

Trong bóng tối thân hình bé nhỏ ẩn sau chiếc áo choàng đen khẽ nhún chân lướt nhanh qua đám xám y, bước chân thoăn thoắt, tay cầm một thanh đoản kiếm còn chưa tuốt vỏ. Chớp mắt đám kia gục hết nằm run rẩy trên nền đất.

"Còn chưa lên sao?" Ánh mắt Quỷ Lục Tử cao lãnh, lạnh lùng hướng về phía hai tên kia.

"Thật không dám kiêu ngạo, quả thật ta đây còn chưa dám đơn độc tìm cái chết. Nhất Phàm, xem ra phải để đệ thể hiện rồi!"

Nghe vậy Quỷ Lục Tử liền lao tới tên Nhất Phàm, một ngón tay bật vỏ đoản kiếm bay ra. Tên kia nhanh chóng rút ra một thanh kim loại xếp tầng phẩy nhẹ thành hình bán nguyệt. Ra là một chiếc phiến*. Đúng là sát thủ, thể loại nào cũng có.

*phiến: Quạt

Tên Nhất Phàm xòe rộng chiếc phiến đỡ lấy mũi kiếm từ tay Quỷ Lục Tử. Hai người động tác liên tục, tiếng "keng keng" không ngớt, chỉ thấy ta lửa tay ra tung tóe, nhanh đến độ mắt thường chào thua, hằng hà sa số dư ảnh xuất hiện từ trên không đến dưới đất. Sát khí mãnh liệt tỏa ra xung quanh, ngộp đến nghẹn. Đích thực là đại cao thủ a.

Tên Lâm Cao Lãnh càng thưởng càng kích động, chiếc chày trên tay run lên bần bật, hắn run rẩy vì hưng phấn, run rẩy vì vui sướng. Không kìm được bất giác hắn lao tới, chiếc chày bỗng xù gai gớm ghiếc.

Cảm nhận được mùi nguy hiểm điên cuống từ phía sau Quỷ Lục Tử liền một nhát chém mạnh về phía tên Nhất Phàm. Hắn xoay chiếc phiến điêu luyện gập lại đỡ cái "keng" áp lực mạnh đẩy hai người văng ra ngay lúc tên Cao Lãnh xông tới. Vài cọng tóc xanh lục rơi ra khỏi mũ áo bào (áo choàng) lướt qua mặt nạ rủ xuống.

Một tên Lâm Nhất Phàm đã khó nhằn, nay thêm tên Cao Lãnh lão thiên cũng thật biết làm khó người a. Xem ra không nghiêm túc một chút thì đến mạng cũng không còn mà ăn cơm.

"Nhất định không để ngươi thoát"

Hai luồng sát khí đối đầu gió nổi lên khẽ đưa mang cọng tóc màu lục bay bay trong đêm. Đột nhiên cả ba đều vút cái xuất hiện trên không trung, Quỷ Lục Tử nhanh chóng rút thêm một thanh đoản kiếm từ sau lưng "keng".

"Ám khí"

Hai chiếc Shuriken (phi tiêu của ninja) không biết tự nơi nào bay thẳng về phía hai tên kia bị đánh bật cắm thẳng vào tường. Đáp đất ba cặp mắt đều hướng về nguồn gốc chiếc shuriken. Lại thêm bốn tên hắc y nhân trùm mặt kín đáo bước vào.

(Còn tiếp)