Nữ Thần Sinh Cho Tôi Long Phượng Thai

Chương 2



Vu Giang Đào cầm lên nhìn, là một dãy số có tám con số, không phải là số trước đó.

“Alo, anh là Vu Giang Đào đúng không?” Sau khi nghe máy, bên kia truyền đến một giọng nữ bình tĩnh mang theo chút nghiêm túc.

“Đúng vậy, cô là…”

“Tôi là ai bây giờ không quan trọng, bạn gái của anh đang ở bệnh viện mẹ và bé Thanh Kiều sinh con, đang đợi anh đến ký tên đấy! Bây giờ tình hình của sản phụ rất không lạc quan, tốt nhất anh mau chóng đến đây đi!”

“Không phải tôi đã nói…”

“Ba mươi phút… Không, tốt nhất là trong hai mươi phút anh hãy đến đây, nếu không sản phụ sẽ rất nguy hiểm… Tiểu Diệp, mau sắp xếp phòng sinh, cái gì không có phòng trống à… Không còn thời gian nữa, lập tức sắp xếp một người tạm thời đi ra, và sắp xếp cả việc nằm viện nữa!”

Tút tút tút…

Điện thoại cúp rồi.

Rất rõ ràng, bên kia điện thoại là một bác sĩ, nghe tiếng trong đó thật sự rất giống như đang ở trong bệnh viện, không giống giả.

“…”

Vu Giang Đào hơi nghi ngờ, chẳng lẽ… là thật sao? Nhưng như vậy có phải là quá trùng hợp rồi không? Đầu tiên là ông cụ bói rằng anh sắp có cả con trai lẫn con gái, sau đó lại đến cuộc điện thoại này.

Vào lúc anh đang hơi do dự…

Trong phòng ký túc xá, không có ai phát hiện ra một khoảng không gian phía sau đầu Vu Giang Đào biến động, từ từ tràn ra…

[Đang định vị thời không…]

[Định vị thành công, phát hiện nhân vật kí chủ phù hợp!]

[Tiến hành xét nghiệm DNA…]

Một giây sau, Vu Giang Đào ngẩn ra, nhưng lại nghe thấy trong đầu truyền đến giọng nói kỳ lạ.

[Đinh!]

[Hệ thống ông bố bỉm sữa cao cấp đang trong quá trình liên kết…]

[Đã liên kết! Phán đoán tình hình đời sau của kí chủ, xác định kí chủ sắp thăng chức làm ông bố bỉm sữa, phát nhiệm vụ thứ nhất của hệ thống!]

[Đừng để đời người để lại nỗi áy náy khi đã quá muộn, sao có thể thiếu thời khắc quan trọng nhất là khi cục cưng ra đời chứ? Nhiệm vụ đầu tiên… Mời kí chủ hãy đến nơi cục cưng ra đời trong vòng mười lăm phút… Bệnh viện chăm sóc sức khỏe mẹ và bé Thanh Kiều!]

[Phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ: Một phần lì xì của hệ thống (thấp nhất là ba mươi ngàn, nếu thời gian hoàn thành của kí chủ gia tăng thì tiền thưởng sẽ tăng lên theo, cao nhất không vượt quá một trăm ngàn!), ba túi tã lót dùng một lần, hai bình sữa, hai phần tã lót cho em bé, bốn bộ quần áo cho em bé, một hộp sữa bột Phi Hạc Tinh Phi Phàm!]

[Hình phạt khi từ chối nhiệm vụ hoặc nhiệm vụ thất bại: Chiều dài của anh em sẽ rút ngắn một nửa!]

Đột nhiên, cả người Vu Giang Đào nhảy dựng lên…

Dòng chữ trong đầu đã hoàn toàn hiện ra, trong đó, dòng hình phạt nếu nhiệm vụ thất bại được ghi chú bằng màu đỏ, lại còn được phóng to, trông vô cùng dọa người!

“Chuyện này… Chuyện này đùa quá trớn rồi đó?” Đợi một lúc, Vu Giang Đào quay đầu nhìn về phía các anh em ở cùng phòng đều đang chơi game: “Anh em mà mày nói là bọn họ sao?”

Hệ thống lời ít mà ý nhiều: [Không phải.]

“…”

Cả người Vu Giang Đào đều thấy không ổn, nếu chiều dài của anh em mình thật sự bị rút ngắn…

Đang lúc anh nghi ngờ có phải vừa rồi mình đã uống quá nhiều hay không, khiến cho não bị úng nước nên mới nhìn thấy ảo tưởng đó, hệ thống ông bố bỉm sữa cao cấp gì đó trong đầu lại tiếp tục phát ra giọng nói như đòi mạng…

[Nhiệm vụ bắt đầu đếm ngược…]

[30!]

[29!]

[28!]

Mẹ nó!

Bệnh viện chăm sóc sức khỏe mẹ và bé Thanh Kiều đúng không? Tôi đi, mẹ nó tôi đi còn không được sao? Cả người Vu Giang Đào nhảy dựng lên, đột nhiên xông đến cửa phòng kí túc, cửa phòng đóng lại ầm một tiếng…

Ba người bạn còn lại đang chơi game bị dọa đến động tác tay run lên, hoảng hốt quay đầu nhìn, nhưng đã không thấy bóng dáng của Tiểu Giang Giang nữa.

“Thằng này vừa rồi bị sao thế?”

Bàn Long quay đầu nhìn Nông Gia ở bên cạnh, Nông Gia lắc đầu, nhún vai nói: “Không biết, lúc nãy cậu ta ngồi ở chỗ của mình lẩm bẩm, có lẽ là bên Lục Uyển Nhi lại có chuyện gì đó…”

“A a, con đ*ếm trà xanh như Lục Uyển Nhi… Không được nha, đạo hạnh của cô ta rất sâu, nếu Tiểu Giang Giang không cẩn thận sẽ thật sự bị cô ta lừa vào tròng đó! Đợi lát gọi điện thoại hỏi… Ai ôi mẹ nó, Trương Phi lại bay nữa rồi, mẹ nó! Bay qua đó để nộp mạng à!”

“Ngụy Diên đừng qua đó…”

“Trận này thua rồi aaa!”

“Đứng vững, chúng ta có thể thắng!”

…. truyện xuyên nhanh

[21!]

[9!]

Một giây trước vẫn còn đếm ngược đến hai mươi mốt phút, đột nhiên bây giờ lại nhảy đến số chín rồi, Vu Giang Đào đang chạy như bay chỉ cảm thấy lông mao ở sau gáy mình dựng hết cả lên, ở trong đầu tức tối nói: “Hệ thống, mày lừa tao à, lúc nãy không phải còn đang đếm ngược 21 sao? Sao đột nhiên lại nhảy đến 9 rồi?”

[Quyền giải thích nhiệm vụ của hệ thống hoàn toàn thuộc về công ty Uý Lam, lỗi sai số kí chủ phản hồi đã được đệ trình, quá trình tu sửa sẽ bắt đầu sau khi nhiệm vụ này kết thúc…

Kết quả do lỗi sai số gây ra sẽ do kí chủ chịu, sẽ được bù đắp trong phần thưởng của nhiệm vụ, mức bồi thường cụ thể sẽ được đưa ra tuỳ theo mức độ hoàn thành nhiệm vụ!]

“Hệ thống! Tao đcmm…”

Hệ thống: […Trong lúc nhận dạng, chỉ thị không cách nào nhận dạng!]

“…”

Mẹ nó!

Cả người Vu Giang Đào đều thấy không ổn, chạy nhanh như bay đến cổng phía đông, ra đến con đường bên ngoài… Đúng lúc bên kia có một chiếc xe taxi đang dừng, nhưng anh nhìn thấy một cô gái có gương mặt xinh đẹp đang mở cửa, vừa định ngồi vào…

Lốp bốp!

Anh dứt khoát xông qua, trước khi cô gái ngồi vào, anh đã giành vào vị trí phó lái trước!

“Xin lỗi xin lỗi xin lỗi!” Vu Giang Đào liên tục chắp tay xin lỗi cô gái, rồi quay đầu nói với tài xế: “Bác tài, bệnh viện mẹ và bé Thanh Kiều! Việc lớn cứu mạng!”

“Giang Đào?”

Ở bên ngoài, vẻ mặt của cô gái kia ngạc nhiên, Vu Giang Đào hoảng hốt quay đầu, phát hiện cô gái bên ngoài thế mà lại là người quen…

Lục Uyển Nhi!

Bạn gái vừa mới đá anh mấy hôm trước… À, không, là bạn gái cũ rồi!

“Anh, anh… khốn kiếp! Xuống đây, tôi cũng có việc gấp…”

Vu Giang Đào thản nhiên nhìn cô ta một cái, không nói gì nữa, mà vô cùng gấp gáp nói với tài xế xe taxi: “Bác tài tôi thật sự rất gấp, làm phiền anh mau lái xe…”

“Được!”

Brum! Xe taxi khởi động, lướt đi như bay, Lục Uyển Nhi ở phía sau tức tối đuổi theo vài bước, cuối cùng cũng chỉ có thể bỏ cuộc!

“Đồ khốn! Đồ tệ bạc! Cướp xe taxi mà tôi chặn…” Gương mặt xinh đẹp của Lục Uyển Nhi tức đến vặn vẹo, nhưng cũng chỉ có thể đứng tại chỗ tiếp tục đợi xe.

Trong xe taxi…

“Bác tài, có thể nhanh hơn một chút không?”

“Cậu trai à, bây giờ cảnh sát giao thông bắt rất nghiêm ngặt, tôi không thể phóng xe tuỳ ý được…”

“Tôi thật sự có chuyện rất gấp, tôi, tôi, bạn gái của tôi… vợ của tôi sắp sinh rồi, tôi phải đến đó ký tên…”

Trong tình huống gấp gáp này, Vu Giang Đào chỉ đành bịa đặt ra.

Dù cho cô gái tên Trần Quân gọi cho anh, hay là những gì bác sĩ nói sau đó có phải là thật hay không, bây giờ trong đầu anh chỉ có thời gian hoàn thành nhiệm vụ đang trôi đi từng chút một, nó giống như bùa đòi mạng vậy, khiến cả người anh đều cảm thấy không ổn!

“Vợ cậu sắp sinh rồi?”

Tài xế taxi đó rất kinh ngạc, không nhịn được mà quay đầu nhìn chàng trai trẻ bên cạnh một cái: “Dù tôi học ít nhưng cậu đừng hòng gạt tôi, trông cậu vẫn chưa tốt nghiệp đại học đúng không? Cậu được hai mươi lăm tuổi chưa?”