Nữ Thần Sinh Cho Tôi Long Phượng Thai

Chương 21



Rõ ràng vừa nãy cô ta rất muốn xông vào bên trong để tìm Vu Giang Đào hỏi cho rõ ràng, thậm chí còn muốn xé nát bọn họ tại chỗ. Nhưng mà vào lúc này, trong đầu cô ta chợt có một tia chớp lóe lên.

Đúng rồi, một tuần trước khi cô ta giở tính trẻ con đùa bỡn nói chia tay với Vu Giang Đào, ánh mắt của anh nhìn cô ta trước khi quay đầu rời đi chẳng có gì ngoài sự bình thản và lạnh lùng.

Chẳng trách, sau khi cô ta nói chia tay vào tuần trước, anh cũng không đi tìm cô ta lấy một lần.

Trong hai năm bọn họ ở bên nhau, hai người không phải không có những lần ầm ĩ không vui vẻ, mỗi lần khi Lục Uyển Nhi giở tính trẻ con cáu kỉnh ra, Vu Giang Đào luôn là người cúi đầu nhận sai trước, nhưng chỉ có lần này là khác.

Chẳng lẽ... Anh biết?

Biết khi nào?

Đúng rồi, nửa tháng trước khi xem giấy kết quả xét nghiệm tâm trạng của cô ta không tốt, anh đã tới nhà trọ để tìm cô ta, lúc đi anh còn tiện tay mang một túi rác xuống dưới.

Tờ giấy xét nghiệm đang ở bên trong đó!

Cô ta tin là Vu Giang Đào sẽ không lục lọi, nhưng nếu túi rác vô tình bị rách trong quá trình mang xuống, hoặc là xuất hiện tình huống bất ngờ và anh nhìn thấy nó.

Trong đầu cô ta liền hiện lên một sự thật đáng sợ, khiến Lục Uyển Nhi mất hết can đảm để đi vào và chạy trốn.

Ngay khi cô ta quay trở lại phòng bệnh của mình ở tầng một, mẹ của Lục Uyển Nhi mặt đầy lo lắng đi tới.

"Uyển Nhi, con đi đâu vậy? Tại sao con lại đi lâu như vậy? Cơ thể có chỗ nào không thoải mái không?”

"Không có, hiện tại con cảm thấy rất ổn.”

Vẻ mặt của Lục Uyển Nhi vàng vọt, biểu hiện giữa lông mày và đôi mắt trông rất ảm đạm, so với tinh thần phấn chấn của hoa khôi học viện của các ngành khác thì khác nhau một trời một vực, nhìn thấy con gái mình như vậy.

Mẹ Lục rất đau lòng, căm hận nói: “Kiện! Nhất định phải kiện anh ta! Cho dù anh ta có là bố ruột của đứa trẻ, cũng phải kiện anh ta ngồi tù, lại còn dám đánh con gái mẹ. Thật sự coi con gái nhà họ Lục dễ bắt nạt? Không sao không sao! Cho dù con không có ý định kết hôn hay lập gia đình, mẹ cũng sẽ nuôi con cả đời.”

"Vâng.”

Lục Uyển Nhi nhẹ nhàng trả lời rồi lại ngồi xuống giường bệnh.

Đúng vào lúc này, có một thân hình cao lớn xuất hiện ở cửa phòng, người còn chưa tới trước mặt thì đã có một cỗ khí thế hết sức mạnh mẽ xông thẳng vào mặt.

Nhưng nhìn thấy người tới mặt mày cứng rắn, hai mắt sáng ngời có thần, lồng ngực rộng lớn, cao chắc cũng phải hai thước!

"Em gái, em thế nào rồi?"

"Anh.” Nhìn thấy anh trai mình đến, tâm trạng bình tĩnh của Lục Uyển Nhi biến mất, cô không kiềm chế được hai mắt đỏ hoe nhào vào trong ngực anh trai, lại bắt đầu khóc.

“Đừng khóc nữa được không, đừng khóc nữa. Nào đến đây, nói cho anh biết có phải tên nhóc Vu Giang Đào kia bắt nạt em không, em nói với anh, anh nhất định sẽ giết chết cậu ta.”

Lục Bằng Trình vẻ mặt đau lòng, đồng thời đáy mắt cũng hiện lên một tia hung ác.

Vu Giang Đào có can đảm bắt nạt em gái anh ta như vậy, rất giỏi, đây đúng là ăn gan gấu mật báo!

“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Có phải Vu Giang Đào không? Vô liêm sỉ, hiện giờ cậu ta đang ở đâu? Cậu ta có tới đây không?”

"Không, không phải anh ấy."

Hai mắt Lục Uyển Nhi đẫm lệ mông lung ngẩng đầu, thút thít kể lại chuyện đã xảy ra: “Em, em thật sự không cố ý, ngày hôm đó em uống hơi nhiều. Là tên khốn Vương Nguyên! Anh ta hại em, anh ta hại em… Chuyện này không liên quan đến Vu Giang Đào, là em, là em có lỗi với anh ấy…”

"Vương Nguyên?"

Nghe thấy cái tên này, Lục Bằng Trình đầu tiên là sửng sốt, sau đó là sững sờ. Đồng thời sự sát khí trên người cũng giảm đi rất nhiều!

Nhà họ Vương ở thành phố F!

Vương Nguyên là con của nhà họ Vương, ở nhà xếp hàng thứ năm, trong giới thượng lưu được biết đến với cái tên là Vương Lão Ngũ, anh ta nổi tiếng phong lưu nhiều người đều biết. Thậm chí em gái Lục Uyển Nhi cũng thông qua anh ta để biết Vương Nguyên, vậy mà không ngờ hôm nay lại phát sinh ra loại chuyện này.

"Cái này..."

Không dễ xử lý!

Nếu như bọn họ khăng khăng muốn kiện Vương Nguyên, chắc chăn sẽ đụng phải nhà họ Vương, với thế lực khổng lồ của đối phương ở thành phố F và thậm chí cả tỉnh M thì gia tộc bình thường như bọn họ thật sự không thể trêu chọc được.

Mặc dù bây giờ anh ta cũng là võ giả cấp hai được chứng nhận, nhưng nhà họ Vương tập trung rất nhiều cao thủ, thậm chí có nhiều võ giả ẩn giấu ở trong nhà họ Vương mà không có chứng nhận nghề nghiệp.

Loại võ giả nằm ở ngoài rìa những quy tắc này, vô cùng nguy hiểm, không phải là thứ mà anh ta có thể trêu chọc được!

"Anh, em nhất định phải kiện anh ta, em nhất định phải kiện đến khi anh ta phải ngồi tù!" Lục Bằng Trình không nói gì, quay đầu nhìn về phía mẹ mình, lại thấy bà nháy mắt với mình.

“Được được được, chúng ta kiện, chúng ta phải kiện đến khi anh ta ngồi tù!”

Lục Uyển Nhi khóc mệt liền ngủ thiếp đi, Lục Bằng Trình và mẹ Lục hai người lặng lẽ đi ra bên ngoài.

"Mẹ, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra... Vu Giang Đào đâu?"

"Haizz... Chuyện này không liên quan gì tới Tiểu Vu, cậu ấy rất tốt! Đừng nói tới cậu ấy nữa, bây giờ tình hình của em gái con như vậy, tiếp theo chúng ta nên làm gì… Chúng ta thật sự không kiện Vương Nguyên được, đây chính là nhà họ Vương.”

"Kiện!"

Đột nhiên, Lục Băng Trình nheo mắt lạnh lùng nói: “Phải kiện anh ta, tên nhóc kia thật sự dám đánh em gái con, pháp và lý đều ở bên phía chúng ta… Tại sao chúng ta không kiện?"

"Nhưng mà..."

"Mẹ, phía bên nhà họ Vương mẹ không cần lo lắng, mặc dù nhà họ Lục chúng ta không lớn nhưng dù gì cũng là võ giả cấp hai. Con sẽ xử lý… Con hiểu ý của mẹ!"

Lục Bằng Trình cười cười: “Con đây là lấy lui làm tiến, nếu không nhà họ Vương bọn họ lại nghĩ chúng ta dễ bắt nạt, nếu như sau này Uyển Nhi vào nhà họ Vương có cuộc sống tốt đẹp, thì nhất định phải kiện anh ta!”

"Đây là…”

Mẹ Lục không hiểu lắm.

“Mẹ chỉ lo lắng nhà họ Vương bên kia… Quên đi, chờ bố con tới tới các ngươi thảo luận với nhau đi, haizzz..."

Bên ngoài hành lang, hai mẹ con đang thì thầm thảo luận, còn Lục Uyển Nhi ở trong phòng bệnh vẫn không hay biết, người nhà vẫn luôn cưng chiều cô trong lòng bàn tay đang thương lượng để bán cô đi.

Thật ra thì cũng không coi là bán, đây là cân nhắc đến giải pháp tối ưu hai bên cùng có lợi.

Nếu mọi chuyện suôn sẻ, cuộc sống sau này của Lục Uyển Nhi có thể sẽ không hạnh phúc, nhưng chắc chắn sẽ có cuộc sống tốt đẹp, ăn ngon mặc đẹp, điều này không phải tốt hơn nhiều so với tên nhóc ngốc Vu Giang Đào kia sao?

Cậu bé Lục Bằng Trình nheo mắt cười lạnh nói: “Ngay từ đầu con đã cảm thấy chướng mắt tên nhóc ngốc nghếch Vu Giang Đào kia rồi. Như bây giờ cũng rất tốt, cậu ta tốt nhất là không nên tới đây quấy rầy nữa, nếu không con sẽ thu thập cả cậu ta!”

"Được rồi, đừng có gây thêm rắc rối nữa... Thật ra Tiểu Vu vẫn đối xử rất tốt với Uyển Nhi, ngược lại thì Uyển Nhi từ nhỏ đã được chúng ta nuông chiều hư, tính đại tiểu thư vừa lên thì như thế nào. Con không phải không biết.”

"Mẹ, cái này mẹ không cần để ý…”

Hai ngày nữa trôi qua, Trần Quân đang nằm trên giường bệnh, cuối cùng cũng rút túi nước tiểu ra và bắt đầu xuống giường đi lại, cố gắng hết sức để phục hồi cơ thể của mình.

Leng keng, leng keng, leng keng!

Vu Giang Đào ở bên cạnh đỡ cô, đột nhiên âm thanh nhắc nhở wechat từ chiếc điện thoại di động trong túi quần không ngừng truyền ra, anh cau mày một lát, nhưng cũng không để ý đến chỉ toàn tâm toàn ý đỡ Trần Quân dậy.

"A... Đau quá!"

Mỗi bước đi Trần Quân đều cảm thấy bụng dưới đau nhói, đau đớn đến mức muốn bật khóc. Hóa ra sinh mổ không phải không đau, mà là nằm chờ ở đây…