Nữ Thần Sinh Cho Tôi Long Phượng Thai

Chương 31



“Sao cậu còn chưa đi?”

Buổi trưa, Trần Quân hơi buồn ngủ, cô vừa mới cho anh trai bú một lần, rồi lại dưới sự hướng dẫn của Vu Giang Đào mà thay tã một lần.

Lúc này, cô nhìn thấy Lê Tiểu San đang dựa lên ghế nằm, tỏ vẻ đầy ghét bỏ. Ghế nằm đó là Vu Giang Đào dùng để canh đêm đó.

“Nói gì đó…”

Cô bạn thân bất mãn: “Tớ đây là sợ cậu không đủ người, tớ ở lại đây thì ít nhất cũng có thêm một đôi tay và chân, khụ khụ… Mặc dù tớ không biết làm mấy chuyện như trông con, nhưng cũng có thể giúp đỡ làm chân chạy vặt mà!”

Trần Quân rất bình tĩnh mà chỉ ra một điểm: “Cậu ở lại đây, còn có thêm một cái miệng nữa!”

“?”

Tớ là một người hoàn chỉnh, có tay có chân, có một cái miệng thì sao chứ?

Thì sao chứ?

Vu Giang Đào vừa thay tã lót cho cục cưng xong, nhìn thấy hai cô bạn thân đang đấu võ mồm với nhau, khoé miệng không nhịn được mà hơi cong, cảm thấy rất thú vị.

“Tiểu San muốn ở lại thì cứ ở lại đi, cũng có thể giúp đỡ trông cục cưng, tôi ra sofa ngoài phòng khách nằm một chút, có chuyện gì cứ gọi tôi một tiếng là được…”

Anh cười cười, có thêm Lê Tiểu San, anh và Trần Quân ngược lại sẽ tự nhiên hơn một chút, không có cô ấy, chỉ có hai người thì sẽ luôn có cảm giác không được tự nhiên.

Vu Giang Đào vừa rời đi, Lê Tiểu San đã nằm trên ghế nằm lướt điện thoại như chẳng có gánh nặng gì, một lúc sau, cô ấy không kìm được mà vươn eo ngáp một cái…

“Đúng rồi, hai ngày nay đàn em Trần Mi cứ luôn nghe ngóng về chuyện của cậu từ chỗ của tớ, nói đi nói lại cũng đều đang hỏi bây giờ cậu dọn đến chỗ nào…”

“Cậu không có nói cho cậu ta biết chứ?”

Trần Quân nhíu mày.

“Hừ… Sao tớ có thể nói với cậu ta được?”

Lê Tiểu San hơi híp mắt: “Từ lúc bắt đầu tớ đã cảm thấy tên nhóc đó không ngay thẳng rồi, cũng chỉ có người có tính cách không nóng không lạnh như cậu là chịu tiếp xúc với cậu ta, cậu chưa thấy lúc cậu ta nói chuyện với tớ đâu, tớ cũng chẳng muốn quan tâm đến cậu ta? Sao? Cậu ta vẫn quấn lấy cậu à?”

“…”

Trần Quân không nói gì nữa, nhưng Lê Tiểu San lập tức hiểu ra.

Cô ấy bỗng chốc vặn ngược hàng mày lá liễu, vẻ mặt đầy tức giận: “Lá gan thật lớn nhỉ! Tên khốn này, để coi khi về tớ xử lý cậu ta như thế nào…”

Chuyện này Trần Quân còn chẳng nói với Vu Giang Đào… Đương nhiên, cô không nói với anh chủ yếu là vì sợ gây ra chuyện lớn, còn Lê Tiểu San thì lại không có nhiều kiêng kị như vậy.

“Cậu giúp tớ nói với cậu ta đi, bảo cậu ta đừng có gửi tin nhắn cho tớ nữa…”

Mấy ngày nay, cho dù cô đã xoá wechat của Trần Mi, nhưng cậu ta vẫn có số điện thoại của cô, nhắn hết tin này đến tin khác, chặn hết số này đến số khác…

Cách dây dưa như cao da chó thế này thật sự khiến cô rất bực mình.

Lê Tiểu San trực tiếp giật lấy điện thoại của Trần Quân qua, nhìn thấy tin nhắn mà Trần Mi dùng các số khác nhau nhắn đến, hết tin này đến tin khác.

Cô ấy nhìn thấy, tức đến bật cười, trước kia trông tên Trần Mi này cũng rất có đẳng cấp, không ngờ tới lại chó như vậy.

Cô bạn thân này cũng rất có nghĩa khí, lập tức lấy điện thoại của mình ra, trực tiếp bấm số điện thoại kia mà gọi qua!

Gần như là điện thoại vừa kết nối thì đối phương đã lập tức nghe máy…

“Đàn chị Tiểu Quân?”

Ở bên kia điện thoại, giọng nói vô cùng bất ngờ và vui mừng của Trần Mi truyền đến.

“Tiểu Quân là để cậu gọi sao?” Lê Tiểu San nói thẳng vào chủ đề: “Không nhìn ra đó, Trần Mi, cậu lại có một mặt như thế này…”

“Chị… chị là đàn chị Lê?”

Giọng nói hơi không chắc chắn của Trần Mi truyền đến, khiến Lê Tiểu San nhướng đầu mày, được đấy, hơn nửa năm nay cô ấy không có ở trong trường, lâu vậy rồi mà tên này vẫn có thể lập tức nhận ra giọng nói của mình, trí nhớ không tệ.

“Trần Mi! Tôi cảnh cáo cậu, nếu cậu còn gọi điện thoại hoặc gửi tin nhắn làm phiền đến Trần Quân, cậu có tin tôi sẽ khiến cậu không thể làm chủ tịch hội học sinh nữa không?”

“Ờ… không phải, đàn chị! Tôi tôi chỉ là lo lắng cho đàn chị Tiểu Quân, bây giờ khắp trường đều là tin đồn về chị ấy, tôi, tôi chỉ là lo lắng đàn chị sẽ nghĩ không thông, bây giờ ở ngoài có nhiều lời đồn và vu khống như vậy…”

“Ha ha.”

Lê Tiểu San cười lạnh: “Tôi còn không hiểu tâm tư của cậu sao? Rốt cuộc tình trạng của Trần Quân thế nào còn cần cậu hỏi thăm sao… Cậu tưởng cậu là ai chứ?”

“Tôi…”

Không đợi cậu ta nói tiếp, Lê Tiểu San đã cắt ngang: “Được rồi, bây giờ tôi cảnh cáo cậu, Trần Mi, bớt quấy rầy đến Tiểu Quân nhà chúng tôi đi, còn làm phiền thì tôi sẽ không tha cho cậu đâu, cút!”

Bụp!

Nói xong, cô ấy trực tiếp cúp điện thoại.

Ở bên kia.

Trần Mi bỏ điện thoại xuống, đáy mắt nổi lên tia u ám, cũng có chút bất lực.

Lê Tiểu San…

Năm đó, đàn chị này ở trong trường cũng là một nhân vật nổi tiếng, là thiên tài học thuật, có thành tích học tập xuất sắc, lại còn đảm nhiệm chức vụ bộ trưởng bộ ngoại giao của hội học sinh trường đại học M, tác phong làm việc rất mạnh mẽ, thậm chí chủ tịch của hội học sinh năm đó cũng phải nể cô ấy ba phần.

Đặc biệt là bây giờ cô ấy đã đạt được thành tích xuất sắc trong viện nghiên cứu vật liệu máy tính cao cấp trực thuộc đại học M, năm ngoái còn được cử qua bước Mỹ tham gia một dự án quan trọng, theo dõi và trao đổi học tập!

Một người đã đạt đến cấp độ như Lê Tiểu San, đáng lẽ sẽ không xuất hiện cùng lúc với Trần Mi, nhưng cậu ta đã dựa vào sức hút của bản thân mà làm được chủ tịch hội học sinh, dựa vào thân phận này mà tiếp xúc với giới của bọn họ…

Ngồi trong phòng làm việc của hội học sinh, Trần Mi nhíu mày, không biết đang nghĩ gì.

Đột nhiên, một thông báo tin nhắn wechat hiện ra, cậu ta bấm mở ra…

[Đại ca, nghe ngóng được rồi! Hôm qua tên Vu Giang Đào đó đã mua một căn nhà ở Hoa viên Vân Lộc, hơn nữa còn là trả hết. Người quản lý nói, ở trong Hoa viên Vân Lộc, căn nhà đó cũng là căn tốt nhất, phải vài triệu tệ đấy!]

Trả hết?

Vài triệu tệ?

Mắt mày Trần Mi hơi híp lại, một sinh viên có thể có nhiều tiền như vậy sao? Xem ra người tên Vu Giang Đào này không phải là người có bối cảnh gia đình đơn giản, không thể xem thường, phải điều tra cho kỹ trước đã, không thể manh động.

[Số nhà là bao nhiêu?]

[Chuyện này… miệng tên kia rất kín, không có nói!]

[Tôi mặc kệ cậu dùng cách gì, điều tra rõ số nhà cho tôi!]

[Vâng!]

Trần Mi bình tĩnh ngồi đó, bắt đầu nhớ lại những hành động của mình trong mấy ngày qua…

Đột nhiên cậu ta tát mạnh lên mặt mình một cái, cái thứ nhất cái thứ hai cái thứ ba… Cho đến khi khoé miệng của mình chảy máu, tâm tình của Trần Mi mới bình tĩnh lại.

Đồ ngu!

Sao mấy hôm nay cậu ta lại làm nhiều chuyện vô dụng như vậy chứ, đáng lẽ lúc đầu cậu ta không nên đi tìm Tiểu Quân trước, không chỉ khiến cô huỷ kết bạn wechat với cậu ta, thậm chí còn chặn hết mấy số điện thoại của cậu ta, đến bây giờ, điểm số ấn tượng của cậu ta trong lòng cô nhất định là số âm rồi…

Xem ra, cậu ta phải lên kế hoạch lại coi sau này nên làm thế nào, nếu đã muốn bù đắp lại cho cô thì phải đánh bại tình địch đã.

Còn về việc rốt cuộc đàn chị Tiểu Quân có phải đã sinh con hay không, mặc dù khả năng không lớn lắm, nhưng cậu ta phải mau chóng xác nhận, nhưng mà…

Nếu như cô đã thật sự có con…

Mình phải làm sao đây?

Trong đầu Trần Mi đột nhiên nảy ra một suy nghĩ như vậy, tim cậu ta lập tức hơi bất an, sau đó cố gắng đè nén cảm xúc của mình xuống, không, sẽ không đâu! Không thể nào đâu!

Lần trước gặp mặt, cô vẫn bình thường, vẫn mảnh mai xinh đẹp như vậy mà… Sao có thể đột nhiên có con được chứ?

Đúng rồi, lần trước cậu ta gặp đàn chị Tiểu Quân là khi nào nhỉ?

Emmm…

Trần Mi chìm vào suy nghĩ.