Nữ Tổng, Ngài Suy Tình Rồi

Chương 13: Chiếc vòng và manh mối



Đứng nhìn từng tờ giấy được in ra ở khay giấy, Tề Khuynh lơ đãng lại nghĩ về chuyện lúc nãy xảy ra ở phòng làm việc Mặc Huyền Ca. Lúc cô đặt ly cafe và tài liệu lên bàn, vô tình cô thấy được một chiếc hộp vuông trong suốt bên cạnh laptop của nàng, nó sẽ không là gì cho đến khi cô nhìn kỹ thứ được đặt bên trong, là chiếc vòng tay bằng bạc có khắc chữ của cô. Có lẽ là cô đã làm rơi nó vào cái đêm hôm đó và nàng đã nhặt được, cô cần phải lấy lại nó trước khi nàng điều tra ra được chủ nhân của chiếc vòng.

" À, cô gì ơi. "

Một giọng nói ngọt ngào cất lên kéo ý thức của Tề Khuynh trở về hiện tại, cô ngẩng đầu quay tới quay lui để kiếm xem có phải có người vừa gọi mình hay không nhưng không thấy, cho tới khi cô nhìn xuống, một thân ảnh nhỏ nhắn đã từ lúc nào xuất hiện ngay bên cạnh mình.

Thấy đối phương cuối cùng cũng chú ý đến mình, cô gái ngượng ngùng cất tiếng.

" Tôi..tôi muốn hỏi là cô đã in xong chưa, tôi cũng cần dùng máy. " Nàng đã đứng đây một lúc rồi nhưng dường như cô không có để ý đến nàng, mà công việc sếp giao nàng cần phải đi làm ngay, hết cách nàng mới cất tiếng để thu hút sự chú ý của cô.

Tề Khuynh nghe hiểu liền "A" một tiếng, nhanh chóng lấy tài liệu trong khay giấy ra rồi quay lại nói với cô gái. " Tôi xin lỗi tôi sơ ý quá, để cô đợi lâu rồi. "

" Kh-không có gì..tại tôi thấy cô cứ đứng một chỗ như thế nên cố ý nhắc chút thôi. " Cô gái tuy nói chuyện với Tề Khuynh nhưng ánh mắt lại không mấy tập trung. Đây cũng là lần hiếm hoi nàng bắt gặp một người có ngoại hình đẹp đến vậy, cô không theo phong cách của những cô gái bình thường, cô là vừa cá tính lại cũng vừa rất mềm mỏng.

Tề Khuynh thấy cũng không còn gì nữa nên cất bước rời đi, nhanh một chút quay lại chỗ Mặc Huyền Ca.

...

Lúc Tề Khuynh trở lại văn phòng thì căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ chỗ cafe bị đổ, Mặc Huyền Ca cũng đã trở về ngồi ở bàn làm việc của mình.

Tề Khuynh tiến tới, đặt tài liệu vừa photo lên bàn cho nàng, mắt đảo qua nhìn một lượt trên bàn, không còn thấy cái hộp trong suốt đặt cạnh máy tính đó đâu nữa, chẳng lẽ là nàng đã đem cất rồi?

" Nếu cô đã không sao nữa rồi vậy tôi xin đi làm việc tiếp đây, Mặc tổng. " Tề Khuynh xoay người, trong đầu âm thầm vạch ra kế hoạch cho tối nay, cô nhất định phải lấy lại được chiếc vòng.

" Khoan đã " Thấy cô đã đi tới cửa, Mặc Huyền Ca nghĩ nghĩ gì đó rốt cuộc cũng lên tiếng ngăn lại, nàng hỏi. " Tối nay...cô..em rảnh không? " Tối nay nàng có hẹn với đối tác ở nhà hàng, nàng định là sẽ đưa cô theo cùng.

Tề Khuynh dừng bước chân, xoay người đáp. " Xin lỗi, tối nay tôi bận rồi. "

Mặc Huyền Ca nghe xong trong lòng liền cảm thấy không được vui, cảm giác hụt hẫng xen lẫn.

" Không có gì đâu, em đi đi. "

Tề Khuynh không hiểu nữ nhân trước mặt mình lại đang có ý định gì, cô hơi nhíu mày, gật đầu rồi trở về chỗ làm việc.

Thấy người đã rời đi, Mặc Huyền Ca lại hối hận vô cùng. Nàng là sếp của cô mà? Nếu nàng nói nàng muốn cô đi thì cô có thể từ chối sao? Mặc Huyền Ca tâm trạng làm việc cũng không còn nữa liền gập mạnh màn hình laptop xuống, khoanh tay ngửa người ra sau ghế thở dài.

Từ lúc Tề Khuynh xuất hiện, trạng thái cảm xúc của Mặc Huyền Ca luôn bị chi phối, dù có cố gắng thế nào nàng cũng không ngăn được loại cảm xúc mãnh liệt này mỗi khi mình ở gần cô.

____

19h05' tối.

Một cô gái ngồi ở quán cafe đối diện Mặc thị liên tục quan sát người ra người vào xuyên suốt 2h liền kể từ khi tan ca, cô canh chuẩn sát thời gian nhất để đảm bảo là ai cũng đã rời đi rồi mới hành động, và người này không ai khác ngoài Tề Khuynh.

Tề Khuynh vì hành động tối nay của mình mà phải ngồi lì ở quán cafe 2 tiếng liền, đến trên bàn xuất hiện cũng là ly nước thứ 4 rồi cô mới chịu đứng dậy thanh toán rời đi.

Đi đến dưới chân tòa cao ốc Mặc thị, Tề Khuynh cẩn thận quan sát xung quanh, sau khi chắc chắn là không có ai để ý đến mình cô mới nhanh chóng dùng thẻ từ mở cửa rồi chạy nhanh vào.

Trước mắt Tề Khuynh lúc này chỉ toàn một mảnh đen mù buộc cô phải dùng flash điện thoại thay vì đi tìm công tắc đèn. Cô lần theo ánh sáng từ đèn flash tìm đến thang máy, cũng may cho cô là trừ thang máy nhân viên ra thì thang máy dành cho quản lý vẫn còn hoạt động, nếu không chỉ còn cách là đi thang bộ lên tới tầng 12 trên cùng.

'Cạch' Tề Khuynh dễ dàng mở cửa văn phòng làm việc của Mặc Huyền Ca rồi tiến vào, cô đi tới bàn làm việc của nàng, dùng đèn pin chiếu qua một lần trên bàn, không thấy cái hộp đâu liền mở các ngăn tủ bên dưới tìm kiếm.

Tại sao lại không thấy đâu? Tề Khuynh gấp rút tìm kiếm nhưng lục hết ngăn này đến ngăn khác cũng đều không thấy khiến cô vô cùng khó hiểu. Chẳng lẽ nàng không để nó ở công ty mà mang về nhà rồi?

Đang băn khoăn không biết phải làm sao thì Tề Khuynh bỗng chốc cảm thấy lạnh gai óc. Cô vừa nghe thấy âm thanh gì đó, nó đang ngày một lớn dần, là tiếng giày cao gót, có người đang tiến về phía cô!

Mặc Huyền Ca hay trợ lý Lâm? Tề Khuynh trong lòng dâng lên nỗi bất an khi không rõ người đến là ai, cảm giác làm chuyện xấu sắp bị người ta phát hiện như ngồi trên đống lửa vậy, các dây thần kinh não bộ lúc này của cô đã muốn căng như dây đàn, chỉ cần một tác động ngoài ý muốn là sẽ đứt ngay.

Tề Khuynh chẳng hiểu sao thường ngày não bộ mình rất linh hoạt nhưng trong giờ phút này lại đình trệ như thế này, cô cố gắng quan sát thật kỹ, thấy xung quanh một mảnh tối ôm liền nghĩ ra một cách. Trước tiên là trốn vào nhà vệ sinh, đợi sau khi người đó rời đi cô liền lần theo bóng đêm đi ra khỏi phòng.

Nghĩ liền làm, Tề Khuynh không nhanh không chậm trốn vào nhà vệ sinh, mặc dù có hơi sợ không gian tối nhưng cô vẫn quyết tắt đèn flash vì cô nghĩ bóng đêm chính là thứ giúp cô ẩn mình một cách tốt nhất cho đến thời điểm hiện tại.

' Lộp cộp, lộp cộp ' Tiếng giày cao gót đi trên hành lang ngày một lớn dần, Tề Khuynh tuy ở trong nhà vệ sinh vẫn có thể nghe thấy nó một cách rõ ràng, nỗi sợ hãi bị phát hiện khiến cô không dám làm ra cái cử chỉ gì, kể cả nuốt nước bọt đối với cô bây giờ cũng rất khó khăn.

' Cạch ' Tiếng cửa được mở ra, đèn trong phòng cũng được bật sáng, Mặc Huyền Ca đảo mắt một lượt rồi đi tới bàn làm việc.

Nguyên lai Mặc Huyền Ca xuất hiện ở đây là bởi vì tối nay chủ tịch tập đoàn thời trang lớn nhất Bắc Kinh Kỷ Tư Hàn có mời nàng đi ăn để nói về việc đêm đó đã có manh mối. Hắn phát hiện dạo gần đây số lượng nhân viên xin nghỉ việc có chút bất thường, những nhân viên đó đều là những người được hắn chọn lựa kỹ càng để điều tới làm việc ở khách sạn đêm tổ chức tiệc mừng đó. Không những vậy, lý do xin nghỉ việc của bọn họ cũng quá khác thường, năm người thì hết ba người xin nghỉ với lý do gia đình khó khăn hoặc người thân ở quê mắc bệnh hiểm nghèo cần về quê chăm sóc, hai người còn lại thì lại lấy lý do cảm thấy công việc không phù hợp nên nghỉ. Hơn cả là những nhân viên này xin nghỉ nhưng vẫn có một số tiền lớn để bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, tất cả thật quá trùng hợp rồi đi.

Mặc Huyền Ca bởi vì chuyện này mà suy nghĩ rất nhiều, nàng đoán chừng những nhân viên xin nghỉ này đều biết chút gì đó về chuyện đêm đó và đang có người ở phía sau âm thầm thúc đẩy xóa mọi dấu vết và mục đích của người này là để nàng không điều tra được kẻ đêm đó đã lẻn vào phòng nàng, nhưng người có thể ở sau lưng nàng làm được chuyện này lại có mấy ai? Đau đầu suy nghĩ thật nhiều đến cuối cùng phát hiện bản thân điện thoại không thấy đâu, đoán chừng là đã để quên ở công ty nên nàng gấp rút chạy về lấy, trên đường đi cũng không quên nghĩ đến manh mối điều tra lần này.

Lấy được điện thoại từ trong ngăn tủ Mặc Huyền Ca liền bình thản tắt đèn phòng rồi rời đi, cũng không phát giác được sự bất thường của căn phòng, có lẽ là nàng đã quá tập trung vào việc điều tra người đêm đó mà quên để ý đến những tiểu tiết xung quanh, nên dù nó có chút thay đổi nàng cũng khó mà nhận ra được.

Tề Khuynh cặp mắt nãy giờ vẫn luôn theo dõi nhất cử nhất động của Mặc Huyền Ca từ trong bóng đêm, đến khi xác định nàng đã rời đi xa cô mới thầm thở phào nhẹ nhõm đi ra khỏi nhà vệ sinh. Tuy không biết nàng giờ này còn quay trở lại công ty để làm gì nhưng cô nghĩ mình nên rời khỏi đây càng sớm càng tốt trước khi chuyện xấu bất ngờ ập đến, còn chiếc vòng kia có lẽ nên từ từ tìm cách khác để lấy lại.

***