Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Chương 186: Cợt Nhả



Khi cơn gió quái lạ thổi mạnh tới, không chỉ có mỗi Quý Dữu cảm thấy sắp toi đến nơi mà những sinh viên khác cũng bị thổi bay tan tác ngay và luôn, thậm chí có một số người không biết bị thổi tới vùng núi hẻo lánh nào, đã không còn nhìn thấy bóng người đâu nữa.

Sinh viên trôi dạt khắp nơi kêu gào sợ hãi liên tục.

Nhìn thấy cảnh này, Mục Kiếm Linh mỉm cười gật gù rồi tiếp tục ngồi xuống xem phim truyền hình.

1 giây.

2 giây.

3 giây.

……

Cảnh trong tưởng tượng không lập tức xảy ra, Mục Kiếm Linh cảm thấy hơi kỳ quái, đột nhiên ngước mắt lên thì thấy Quý Dữu vẫn quỳ rạp trên mặt đất một cách vững vàng, hai chân cũng dính chặt trên đường thẳng ---

Mục Kiếm Linh: “……”

Thật ngoan cường.

Như vậy thì ---

Ánh mắt Mục Kiếm Linh lóe lên, còn chưa tiếp tục ra tay thì cô phát hiện đột nhiên Quý Dữu cử động. Trong lúc cơn gió quái lạ đang yếu dần, cơ giáp cỡ nhỏ vẫn luôn cực kỳ chật vật suy yếu, miễn cưỡng mới ổn định thân hình, nhưng ngay trong nháy mắt đó đã bùng phát tốc độ cực kỳ nhanh.

Vèo ---

Mọi người chỉ cảm thấy một tàn ảnh lóe lên, Quý Dữu điều khiển cơ giáp cỡ nhỏ chạy dọc theo đường thẳng nhằm về phía vạch đích.

Mục Kiếm Linh: “……”

Các sinh viên: “……”

Những sinh viên rải rác xung quanh vừa mới há miệng muốn nói vài câu nhưng chưa kịp ra khỏi miệng thì Quý Dữu đã chạy thẳng băng qua vạch đích.

Yên tĩnh.

Im lặng.

Im phăng phắc.

Một lúc sau, cuối cùng cũng có người thốt lên: “Mẹ kiếp! Trâu bò thật!”

“Xin quỳ xuống!”

“Lợi hại đấy!”

“Đây đúng là tốc độ đáng kinh ngạc!”

“Đây là cuộc đua khiến người rơi lệ!”

“Đây là oa oa oa…… Không tìm thấy từ để hình dung!”

Cho nên?

Nhóm sinh viên ngoác mồm kinh ngạc chợt nhận ra: “Cho nên chúng ta thắng? Chúng ta dựa vào thao tác của bạn học Quý Dữu số 4444 thoát khỏi sự độc hại của phim truyền hình máu chó?”

“Xúc động……”

“Xúc động quá……”

“Xúc động cả đất trời……”

Tiếp theo, nhóm sinh viên nhìn nhau rồi bỗng nhiên nhất trí hét lên điên cuồng: “Quý Dữu số 4444! Tư thế nằm sấp của cậu cực kỳ đẹp trai! Chúng tớ sẽ vĩnh viễn ghi tạc trong lòng!”

Quý Dữu vừa vòng một vòng mới trở lại điểm xuất phát: “……”

<!-- pc_1 -->

“Đúng đúng đúng……”

“Đã đẹp trai lại còn khí phách! Không đáng khinh chút nào.”

“Để kỷ niệm cảnh khó quên này tớ đã ghi lại rồi.”

“Tớ cũng ghi lại!”

“Ôi chao! Trùng hợp thế, mọi người đều ghi lại kìa……”

Quý Dữu: “……”

Bên cạnh, có sinh viên nam nào đó lại gần rồi dùng vẻ mặt như đang dâng lên bảo vật nói với Quý Dữu: “Bạn học Quý Dữu này, cậu có muốn thưởng thức tư thế oai hùng của cậu không?”

Quý Dữu nhe răng: “Tôi cảm ơn cậu!”

Sinh viên nam: “Ha ha ha…… Thật sự thật sự cực kỳ buồn cười…… À nhầm! Cực kỳ đẹp trai!”

Quý Dữu: “……”

Quý Dữu khoát tay đẩy sinh viên nam này ra, cô nhìn khắp xung quanh rồi nghiêm túc đứng đắn nói: “Con trai tôi đâu? Thằng con trai tôi đang ở chỗ này chứ gì…… Tôi tới tìm con trai tôi!”

Xung quanh: “……”

Bỗng nhiên ---

“Ha ha ha……”

Tràng cười bao phủ cả trời đất lập tức vang vọng toàn bộ sân mô phỏng.

Sau đó, tên ngốc to con Từ Châu mang sắc mặt lúc trắng lúc xanh bị mọi người đẩy ra:

“Xem đi! Đây là con trai cậu đấy!”

“Con trai cậu ở đây này!”

“Nhìn đi, là thằng con mày rậm mắt to hoạt bát đáng yêu của cậu!”

……

Quý Dữu nhìn Từ Châu rồi cong môi: “Ngoan ~”

Từ Châu: “……”

Vào lúc Từ Châu tức sắp ngất đến nơi thì đột nhiên Quý Dữu chuyển hướng sang phía các bạn học ở xung quanh và hơi mỉm cười: “Vừa rồi người nói muốn đưa tiền mừng tôi đều nhớ hết, hiện tại là lúc các cậu nên biểu hiện rồi.”

Nói xong, Quý Dữu còn cố ý giật nhẹ cái túi rồi nói tiếp: “Tiền mừng bỏ vào đây, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu --- Tuyên bố trước, với số tiền thấp hơn 100 điểm tín dụng thì cậu không biết xấu hổ sao? Cậu lấy ra nổi sao? Cậu lấy ra nổi nhưng tôi cũng không thể nhận lấy chút tiền đó đâu.”

Sinh viên: “……”

Vì thế ---

Cảnh nhận người thân quy mô lớn vừa trình diễn đã trở nên vô cùng xấu hổ.

Một lúc sau.

“Khụ ---”

Mục Kiếm Linh đen mặt: “Ăn no chưa? Sao còn chưa cút đi huấn luyện?”

Lập tức đám sinh viên giải tán.

Quý Dữu vừa nhìn thấy giảng viên Mục Kiếm Linh thì lập tức bẽn lẽn chạy lon ton tới gần: “Cô à…… Cô tới đúng lúc thế, em vừa mới nhận con đấy, về tiền mừng, cô là bậc trưởng bối thì tùy tiện cho một chút đi…… 1 viên, 2 viên, 3 viên đường đậu đều được.”

Mục Kiếm Linh: “……”

Mục Kiếm Linh giơ tay lên dùng hành động thực tế hung hăng gõ lên đầu dưa của Quý Dữu và mắng: “Cợt nhả này, không chịu nghiêm túc chút nào! Trò coi nơi này là sân khấu nhà trò? Tùy tiện nói một cái là phải nghe trò chỉ huy, biểu diễn hài kịch hả? Đây là sân huấn luyện! Cút đi huấn luyện cho tôi!”

Quý Dữu: “……”

Thưa cô, cái mỏ này của cô vốn bị méo phải không ạ?

Bằng không sao cứ cảm thấy không chịu phối hợp chứ?

Hừ hừ ---

Đang lúc trong lòng Quý Dữu không ngừng lẩm bẩm, Mục Kiếm Linh liếc nhìn cô, không cần đoán cũng biết đang lẩm bẩm chuyện xấu gì, sắc mặt Mục Kiếm Linh đen như đáy nồi: “Còn ngơ ra đó làm gì? Muốn bị trừ điểm học phần hay là?”

Quý Dữu đang định bỏ chạy nhưng cô chợt nhớ tới điều gì đó, lập tức thu chân lại đứng trước mặt Mục Kiếm Linh rồi lớn tiếng: “Báo cáo cô, em đã hoàn thành yêu cầu của cô, xin cô lập tức thực hiện lời hứa, lập tức, lập tức tắt âm lượng phim truyền hình đi! Hơn nữa em mong rằng về sau cô Mục không bao giờ xem bất kỳ phim truyền hình nào ở trên lớp nữa!”

Khóe miệng Mục Kiếm Linh giật giật.

Những sinh viên cách đó không xa: “……Mẹ kiếp! Đây đúng là dũng sĩ rồi!”

“Không nói đến cái khác, bạn học Quý Dữu là người có gan chó lớn nhất mà tớ đã từng thấy.”

“Ông đây từ nay về sau bà cố nội không phục chỉ phục cậu ta!”

Mục Kiếm Linh không mở miệng.

Quý Dữu nghiêm túc nhìn chằm chằm vào cô: “Cô, cô nhưng mà……”

Mục Kiếm Linh: “Câm miệng!”

Dứt lời, Mục Kiếm Linh tắt âm lượng phim truyền hình, ngay sau đó lạnh lùng nhìn Quý Dữu: “Trò xác định yêu cầu về sau tôi không được phép xem bất kỳ phim truyền hình nào nữa?”

Không hiểu sao Quý Dữu cảm thấy cổ ớn lạnh: “Cái đó…… Cái đó……”

“Cô à, em muốn đi huấn luyện!”

Nói xong, cô lập tức chuồn đi.

Quý Dữu vừa đi được mấy mét thì có mấy người xúm quanh cô: Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Louis, Lance…… Sau đó còn có cả thằng con trai Từ Châu mày rậm mắt to của mình!

Những người khác chưa vội nói tới, Từ Châu nhìn chằm chằm vào Quý Dữu rõ ràng là đang biểu đạt muốn nói lại thôi.

Vì thế ---

Quý Dừu cười hì hì bắn cho Từ Châu cái ánh mắt thâm ý.

Sắc mặt Từ Châu tối sầm, lập tức lớn tiếng: “Bạn học Quý Dữu! Tớ tới tìm cậu thách đấu! Mời cậu chấp nhận lời thách đấu của tớ, nếu tớ thách đấu thành công thì mời cậu lập tức, ngay lập tức đứng trước mặt các bạn học làm sáng tỏ vụ hoang đường kia chỉ là hiểu lầm! Cũng khôi phục danh dự của tớ!”

Quý Dữu: “……”

Từ Châu trừng mắt, cắn môi nhìn chằm chằm vào Quý Dữu.

Nói như thế nào đây? Người bạn học Từ Châu này có khuôn mặt trung hậu thật thà, vừa thấy đã biết đó là đứa trẻ trung thực, nếu Quý Dữu từ chối không đáp ứng thì có lẽ tên cao to sắp gần 2m này sẽ che mặt khóc thút thít ngay tại chỗ mất.

Mẹ ơi ~

Đáng thương ghê ~

Quý Dữu ngẫm nghĩ một lúc, cảm thấy tốt nhất là bản thân không nên bắt nạt người có tính các thành thật, vì thế cong khóe miệng lên và nói: “Có thể.”

______________________________

Editor Thiên Châu Vũ Nhiên có lời muốn nói:

Sắp tới nghỉ lễ 30/4 1/5 kéo dài, nhà còn mấy cái loa phóng thanh phải trông nên có thể sẽ up chậm hơn ngày thường. Mong các bạn thông cảm nha.