Nuông Chiều Riêng Em

Chương 58: Có ngay (H)



Tần Diệp Tân vừa trải qua cao trào, cả thân thể mềm nhũn. Hai cánh tay cô cố gắng chống lên thành bồn tắm, hai luồng vú rủ xuống, giống như thạch sữa, lắc qua lắc lại.

“Em mệt quá, xin chịu thua!” Cô khóc to thành tiếng, nếu cẩn thận nghe sẽ phát hiện ra có một loại khát vọng khó kìm nén ẩn sâu trong tiếng khóc.

Một tay anh xoa xoa bầu ngực bóng loáng, xúc cảm mềm mại ẩm ướt làm cho anh rất hưng phấn. Anh ôm lấy eo của người con gái, dương v*t hết lần này đến lần khác ra sức va chạm.

Sự va chạm không ngừng sau khi cao trào khiến cô gái nhỏ vừa đau vừa kích thích, cái miệng nhỏ nhắn như anh đào mở rộng, chảy ra vài sợi chỉ bạc trên mép bồn tắm lạnh lẽo.

Trán anh lấm tấm mồ hôi nhưng sóng tình dập dờn cứ vỗ vào khiến trái tim không ngừng thổn thức. Bờ mông trắng nõn của cô dán chặt vào anh, da thịt mềm mại của cô chốc chốc lại nhịp nhàng ma sát hai viên tinh hoàn, kích thích khiến anh run lên sung sướng.

“Diệp Tân bảo bối, chuyển động eo.” Giọng nói lẫn hơi thở của anh đều đã nhuốm màu dục vọng.

Người con gái thực sự không còn sức lực, cô lắc đầu khóc: “Anh trai, chân em mỏi lắm rồi!”

Anh nghe xong liền đẩy mạnh vài cái, ôm lấy cô nằm ngang, đặt nằm trên sàn bên cạnh bồn tắm. Tần Thận đứng ở trong nước hồi lâu, sau đó cũng bước ra khỏi bồn.

Tần Thận duỗi tay tách hai chân cô ra, làm lộ ra một nhúm lông ướt át chỗ huyệt nhỏ, anh đưa tay ra xoa xoa, người nào đó lập tức chảy nước.

Người con gái thanh âm mềm mại, chớp chớp mắt, dùng đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng vô cùng câu người.

Cô nhìn anh, mái tóc anh thấm mồ hôi dính vào trán, vẻ mặt cấm dục thường ngày đã thay bằng ham muốn tình dục tột độ, từ cằm vài giọt mồ hôi chảy xuống tí tách, tràn đầy dũng mãnh.

Anh hít sâu một hơi, nâng hai chân cô lên bẻ sang hai bên tạo thành hình chữ Đại (大), sau đó áp người mình lên trên. Tiên Hiệp Hay

“A…~” côn th*t tiến vào, Tần Diệp Tân mất đi cảm giác khó chịu ban đầu khi đồ vật mới chen vào, thay vào đó là cảm giác sung sướng vô cùng, cô giận dỗi, “Anh lại vào!”

“Hự… ư….” Động tác của người đàn ông chậm rãi, cúi đầu bất động thanh sắc nhìn chằm chằm người bên dưới, trầm mặc một hồi, cười nói: “Bé con của anh, em đẹp như thiên thần vậy!”

Lời nói của anh chọc cho người nào đó vừa mới dần quen với côn th*t bỗng nhiên đỏ mặt, cắn môi, quay mặt đi.

Bên ngoài cửa sổ màn đêm đen kịt, xa xa có ánh đèn chói lọi.

Cô giật mình nhớ đến chuyện cửa sổ còn chưa đóng, lập tức quay mặt về phía anh.

“Cửa sổ còn mở.” Cô thẹn thùng nhắc nhở.

“Đừng lo em yêu, mình ở trên tầng cao, người khác không nhòm tới.”

Người đàn ông hăng say hoạt động, hai tay anh xoa bóp kịch liệt cặp vú non nớt, côn th*t quấn lấy huyệt nhỏ ẩm ướt, tận hưởng cảm giác được miệng nhỏ phía dưới toàn tâm toàn ý ôm ấp vật hiên ngang của phái mạnh.

“Không muốn, em không muốn.” Tần Diệp Tân không thuận theo, càng khóc lớn.

Tần Thận mỉm cười, chọc ra chọc vào một lúc, thấy người con gái mặt vẫn đỏ bừng, nhẫn nhịn đem côn th*t rút ra, đứng dậy.

“Ưm ~ nhanh quay lại nha anh.” Cô nghĩ anh muốn đứng dậy đóng cửa sổ, bèn ma sát hai đùi qua lại để giảm bớt sự trống vắng phía dưới.

Không ngờ anh vẫn đứng yên rồi nhiên nghiêng người bế cô lên, ôm đi đến bên cửa sổ.

Vị trí căn hộ cực kỳ cao, hướng ra thành phố, rất ít nhà ở đối diện.

Tần Diệp Tân vừa mới thở phào nhẹ nhõm, sau lưng một dị vật cỡ lớn bất ngờ đâm vào.

“Ư…a…” Cô sợ hãi kêu ra tiếng, đồng thời trong cơ thể lại cảm thấy thập phần thỏa mãn.

Trải qua một hồi ra vào mài dũa, cây gậy của anh dường như đã cứng như sắt. Đẩy người con gái áp lên cửa sổ kính, gậy sắt chưa kịp đã vội vã tiến công, chậm chậm xâm nhập.

Cô gái nhỏ ngoài mặt tuy e thẹn nhưng thân mình sớm đã phối hợp theo tiết tấu của anh.

“Thích không em?” Tần Thận ghé vào bên tai Tần Diệp Tân, hơi thở nóng rực, đôi mắt nhìn chăm chú vào ánh đèn phía xa.

Tần Diệp Tân không thể kiềm chế tiếng ngâm nga trong vòm họng, vặn vẹo eo, uyển chuyển đung đưa mông nhỏ nơi chứa vật đàn ông của anh từ bên này sang bên kia, cô đây muốn dùng hành động để trở lời anh.

Anh duỗi tay vỗ vỗ mông trắng như tuyết của cô, thở hổn hển nói: “Tuyệt vời, bảo bối của anh, em là số một!”

“A… ưm… ư…~” Người con gái rên rỉ, “Anh yêu, đâm mạnh nữa ~”

Trước đây cô là người xấu hổ không dám đối mặt, nhưng sau khi cởi bỏ khúc mắc trong lòng bản thân cô đã cởi mở không ít. Vậy nên, lực vỗ mông của người đàn ông khiến cô phần ít là thẹn thùng còn phần nhiều là hung phấn.

Tần Thận vui vẻ dồn sức đẩy vào trong, cả cơ thể người con gái dán chặt vào tấm kính mát lạnh.

“Anh trai,” Cô bất mãn, nũng nịu nói, “Vú ngứa ~”

Người nào đó sửng sốt, đêm nay cô gái nhỏ đem đến cho anh quá nhiều sự bất ngờ, anh trầm giọng nói: “Ngứa hửm? Tự mình ma sát lên kính.”

Quả nhiên, cô ngoan ngoãn di chuyển theo lời anh, còn người đàn ông vẫn tận hưởng cảm giác đê mê khi dương v*t vùi sâu trong vùng đất màu mỡ phía dưới.

Sau đó, anh không kiềm chế nổi, kêu rên ở bên tai cô.

“Ha…a…ha… ~ Anh đừng thì thầm vào tai em,” Cảm thấy thân thể ngày càng siết chặt, cô hờn dỗi khóc thành tiếng, “Em không kiềm chế được mất, em sẽ thèm khát và muốn anh hơn!”

Tần Thận bóp eo nhỏ của cô, hung mãnh mà thọc vào rút ra, giờ phút này vừa nghe, hô hấp càng khó khăn.

Ánh mắt anh nhuốm tình dục đỏ ngầu, đáy mắt sâu hun hút, giọng nói khàn khàn như biến đổi thành giọng người khác, anh nói: “Muốn hửm, có ngay!”