Hiện tại nàng cảm thấy Gia Cát Mộ Quy nói không sai, Trữ Vương có thể sẽ là người kế vị tốt.
Có thể vô cùng bình tĩnh mang lấy một bộ mặt nữ nhân dùng tiếng nói lanh lảnh mềm mại cùng khí phách la lên “Có hái hoa tặc a”, đều là nhân tài
...........
Nhưng bọn họ cũng muốn xác nhận trước vị nhân tài này hiện tại rốt cuộc là nam hay nữ, hoặc là nửa nam nửa nữ mới được.
Gia Cát Mộ Quy khinh công so với Trữ Vương cũng tốt, tuy là mang theo thêm người, vẫn đuổi kịp hắn.
Trữ Vương biết mình chạy không được, đành cam chịu xoay người, “Hồi phủ nói sau.”
Đi vài bước, hắn đột nhiên oán hận quay đầu, “Ta không thay đổi thành nữ nhân, ngươi không cần nhìn nữa!“.
“......... Ta muốn nói quần áo của ngươi bị hỏng rồi“. Hạ Noãn Ngôn nhịn cười nhắc nhở hắn.
“......”
Trữ Vương không quan tâm y phục của mình, nghiêm mặt lặng lẽ quay đầu đi.
Đến cửa vương phủ, không muốn làm quấy rầy thủ vệ, mấy người đều dùng khinh công lướt qua cổng tường trở về.
Người mang bộ mặt Trữ Vương kia sốt ruột đang đi qua đi lại, thấy bọn họ trở lại, vội vàng chào đón.
Sau khi nhìn thật kĩ bọn họ, hắn lặng đi một chút, mở mắt to nhìn Gia Cát Mộ Quy, “Ngươi?!”
”Ngươi biết hắn sao?“. Trữ Vương “Tiểu cô nương” nheo mắt lại.
“...... Không biết, là ta không nghĩ tới thật sự lại có người có bộ dạng yêu nghiệt như vậy“.
Vừa nhìn bộ dáng là biết hắn đang nói dối, Hạ Noãn Ngôn tò mò nhìn kĩ đôi mắt hắn.
Hắn là Trữ vương tìm đến, dịch dung đóng giả thành Trữ Vương sao?
Nhưng Trữ Vương rất nhanh chóng cho đáp án, “Hai người chúng ta trao đổi hồn phách“.