Ở Bên Người Cũng Phải Rời Xa

Chương 12



"Ngày đẹp trời là ngày có anh..."

Gửi tình yêu ngốc nghếch của em!

Khi chưa gặp anh, em thấy mọi thứ thật bình lặng. Cuộc sống của em chắc cũng sẽ nhàn nhạt như thế mà trôi qua. Nhưng anh đã đến và làm “rối tung” cuộc đời em. Anh bước vào cuộc sống của em, tô vẽ đủ các màu sắc và từ lúc đó em biết rằng, thế giới này thật nhiều màu.

Có những ngày bầu trời xám xịt vậy mà em lại thấy đẹp vì có anh bên cạnh. Rồi cả những khi đứng giữa giông bão, mưa giăng khắp lối mà lòng em vẫn cứ lâng lâng một màu hồng. Cũng có lúc đi qua cánh đồng xanh mướt nhưng em lại cứ nhớ đến màu mắt biết cười của anh. Và rất rất nhiều ngày thế giới trở nên u ám vì anh ở một thành phố khác, xa em.

Lạ thật, sao người ta khi yêu lại trở nên kỳ lạ thế! Em cứ nghĩ chỉ những màu rực rỡ mới tạo nên tình yêu. Gặp anh rồi em mới biết, cuộc sống này là hỗn hợp màu được bán trọn gói và tình yêu cũng không ngoại lệ. Em không thể chỉ chọn hạnh phúc, vui vẻ, lạc quan mà bỏ qua đau buồn, mất mát hoặc thất vọng. Cuộc sống không đi theo trình tự mà mọi thứ diễn ra theo trái tim và lý trí của bản thân mình, phải không anh?

Hôm nay, em viết cho anh những dòng chia sẻ này. Em muốn anh biết rằng em chọn thế giới này vì có anh. Nếu thế giới này không có anh thì chẳng phải rất thiếu sót hay sao. Và em quyết định sẽ cùng anh tô màu cho thế giới của chúng ta. Sẽ có lúc buồn, sẽ có lúc chẳng được như ta mong muốn, cả những mệt mỏi và tổn thương cũng sẽ có trong thế giới này. Nhưng em tin rằng, sau tất cả vẫn sẽ có những ngày thật vui, thật hạnh phúc. Hai ta sẽ mỉm cười cùng nhau đi qua một ngày nắng đẹp. Hoặc chỉ đơn giản chạy vòng vòng khắp phố nhỏ để tìm mua một que kem… Rồi chúng ta sẽ cùng đi qua tuổi ngây thơ, ngốc nghếch để tiến đến con đường trưởng thành và biết nghĩ cho tương lai.

Em không cần biết hôm nay, ngày mai, ngày kia… bầu trời sẽ thế nào. Ra sao cũng được anh ạ, chỉ cần có anh thì ngày ấy sẽ là một ngày đẹp trời.