Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 127: Chị họ! Mẹ em gọi video đến!



Tô Thi Hàm biết em họ tính cách tương đối thẹn thùng, lập tức nói: "Khẩu vị của Tư Tư và em rất giống nhau, dù sao thì bọn em đều lớn lên ở Quảng Châu”

“Được, vậy anh sẽ làm như bình thường”

“Để em giúp anh” Tô Thi Hàm nói.

Hôm nay trong nhà có khách, còn là em họ của mình, nhất định Tân Lãng sẽ làm nhiều món hơn để chiêu đãi, nhìn anh cầm một đống đồ ăn tươi mới kia thì hiểu

Bạch Tư Tư nghe thấy chị họ mình nói như vậy, lập tức nói: “Chị họ, vậy chị và anh rế cứ đi nấu cơm, em không giúp đỡ được gì cho nên để em chăm sóc bọn nhỏ nhé.”

“Được”

Tô Thi Hàm đưa ba đứa nhỏ đến phòng khách, Bạch Tư Tư ngồi trên ghế salon chơi đồ chơi cùng bọn nhóc. Tô Thi Hàm và Tân Lãng thì ở trong phòng bếp. cùng nhau bận rộn.

Tô Thi Hàm nấu ăn không giỏi, cũng chỉ có thể ở bên cạnh giúp đỡ một chút, cô giúp Tần Lãng thái rau rửa rau, còn Tần Lãng phụ trách thái thịt. Hai người cùng bận rộn trong phòng bếp, trong nháy mắt làm cho không gian nhỏ này trở nên ấm áp hơn.

Tần Lãng vừa thái thịt vừa nói: "Thi Hàm, dì và chú có thích thứ gì không?”

“Hả?"

“Cha mẹ em, bọn họ có thích thứ gì không? Lúc chúng ta trở về, cũng là lần đầu tiên anh đến thăm nhà em. Cho nên phải mang theo vài thứ, không thể đi tay không được”

Tô Thi Hàm hơi sững sờ: “Anh không nói em cũng không nhớ ra việc này, lần này về nhà so với lăn trước. không thể giống nhau”

Trước đó Tô Thi Hàm đều là tự mình trở về, về nhà của mình tự nhiên không cần nghĩ đến việc mang theo quà gì. Thế nhưng lần này muốn dẫn theo Tần Lãng cùng nhau trở về, hơn nữa thân phận của anh cũng khác hẳn.

Vẫn là Tân Lãng suy nghĩ cẩn thận.

“Cha mẹ em cũng không đặc biệt thích thứ gì, cha em khá là thích uống trà”

“Được, vậy còn mẹ em?”

Tô Thi Hàm suy nghĩ một chút rồi nói: “Mẹ em. khá thích chưng diện, hơn nữa cha em cũng rất cưng chiều bà. Mẹ em bình thường là thích đi dạo phố xem các loại mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm và túi xách”

“Vậy đến lúc đó chúng ta mua cho dì mấy bộ dưỡng da tốt và túi xách đi”

“Ừ” Tô Thi Hàm gật đầu.

Tần Lãng tiếp tục nói: “Sau đó lại mua một ít rượu và thuốc lá, em cảm thấy thế nào?”

“Có thể! Tân Lãng, anh nghĩ quá chu toàn rồi” Tô Thi Hàm ôn nhu nói.

Tân Lãng đối với việc đến nhà cô để ý như vậy, cha mẹ cô nhất định sẽ yêu thích Tân Lãng.

“Vậy chúng ta đợi lát nữa ăn cơm xong lập tức đi mua ngay, sáng sớm ngày mai sẽ phải lên đường rồi”

Tần Lãng lắc đầu nói: “Không cần phải gấp, chúng ta khoảng 3 giờ chiều là có thể đến Quảng Châu, anh dự định đến Quảng Châu rồi đi mua đồ. Nếu bây giờ mua cốp xe phía sau không để được nhiều đồ như vậy, hành lý của bọn nhỏ cũng đã rất nhiều rồi”

Tô Thi Hàm suy nghĩ một chút, gật đầu nói:" Ừ các con có rất nhiều thứ phải mang theo, ba cái xe đẩy gấp trẻ em đã chiếm không gian khá lớn rồi. Hơn nữa còn có sữa bột và bỉm mang theo chỉ đủ dùng trong tuần này, đến lúc đó đi mua thêm là được. Thế nhưng máy khử trùng, máy pha sữa và quần áo của các con, mấy thứ này đều phải mang theo. Hơn nữa Tư Tư cũng mang theo một cái vali 22 inch, còn có hành lý của hai chúng ta, nếu lại mua thêm đồ thì trong xe hẳn không để được nữa”

“Ù, cho nên chúng ta về Quảng Châu trước, khi đến nơi mang đồ đạc cất vào khách sạn, sau đó chúng ta cùng đi mua quả.”

“Được, vậy chúng ta đến lúc đó sẽ đặt khách sạn gần Thái Cổ, nơi này cách nhà em không xa lắm, chỉ cần hai mươi phút lái xe là đến. Thái Cổ là trung tâm thương mại lớn nhất Quảng Châu, đồ đạc bên trong rất đầy đủ. Những thứ anh vừa nói chắc hẳn là đều mua được”

Ừ, em đối với Quảng Châu quen thuộc, đến lúc đó những thứ này anh đều nghe theo sắp xếp của em”

Tô Thi Hàm lau khô tay, lấy điện thoại di động ra đặt trước một phòng khách sạn.

Lần này dẫn theo Tân Lãng và các con cùng trở về Quảng Châu, lúc đến nơi đã là xế chiều. Buổi tối hai người đi gặp cha mẹ, cũng không biết trong lúc nhất thời thì cha mẹ có thể tiếp nhận chuyện này hay không. Cho nên cô và Tân Lãng đã thương lượng xong, sau khi đến Quảng Châu phải đặt một phòng khách sạn trước. Để tránh cho đến lúc đó cha mẹ không chấp nhận Tần Lãng, buổi tối còn phải tạm thời đi đặt phòng khách sạn.

Một giờ sau, Tô Thi Hàm đi gọi Bạch Tư Tư tới dùng cơm, trong thời gian một tiếng, Tân Lãng đã chuẩn bị tới bảy món mặn một món canh.

Trong này ngoại trừ mấy món ăn thường ngày ra, Tân Lãng còn đặc biệt chuẩn bị thêm hai món ăn Quảng Đông chính gốc. Tô Thi Hàm và Bạch Tư Tư đều lớn lên ở Quảng Châu, chắc hẳn đều có tình cảm riêng với mấy món ăn của Quảng Đông,

Bạch Tư Tư nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn, không nhịn được lại nhìn chị họ, ánh mắt rất kích động nói: “Thật phong phú! Cảm ơn chị họ và anh rể, anh rể đã vất vả rồi.”

“Không vất vả! Chỉ là làm cơm thôi, nhanh ngồi xuống ăn cơm đi, nếm thử tay nghề của anh xem”

Tô Thi Hàm và Tân Lãng ngồi cùng một chỗ, Bạch Tư Tư ngồi đối diện hai người

Cô nếm thử một miếng món gà Văn Xương Quảng Châu, đây được xem như là đặc sản chính gốc của Quảng Châu bọn họ, trước đó Bạch Tư Tư đã từng ăn qua món chính gốc ở Quảng Châu. Đối với món ăn Tần Lãng làm trong lòng cô kỳ thật vẫn hoài nghi. Thế nhưng sau khi cho vào miệng, cô phát hiện mình đã. mắc một sai lầm lớn

Gô thực sự là đã quá coi thường anh rế! Tay nghề của anh rể, quả thực tốt vô cùng!

Da gà trơn loáng thịt lại rất mềm, dính một chút nước canh tươi ngon vào. Quả thực là mỹ vị nhân gian, so với gà Văn Xương chính gốc trên đường Văn Xương cũng có hơn chứ không kém!

Bạch Tư Tư mở to hai mắt, ngẩng đầu ngạc nhiên nói:" Ăn rất ngon!"

"Chị họ, chạng vạng tối em nghe chị nói anh rể nấu ăn ngon, em còn cho rằng chẳng qua là chị được ăn đồ ăn tràn ngập tình yêu nên mới khen như vậy. Không nghĩ đến chị nói cũng không hề khoa trương. Quả thật anh rể nấu ăn thực sự so với đầu bếp năm sao bên ngoài còn ngon hơn!”

Bạch Tư Tư lại nếm thử những món ăn khác, ăn càng nhiều càng khen không dứt miệng.

“Anh rể, anh thực sự là một nhân tài toàn năng, không chỉ có tay nghề điêu khắc giỏi. Mà nấu ăn cũng ngon như vậy, em thực sự không tìm ra bất kỳ vấn đề. gì, em thấy chị có anh chồng tốt như vậy, nhất định dì và dượng cũng sẽ rất thích anh!” Bạch Tư Tư hoàn toàn bị thức ăn ngon thu phục, càng nhìn Tần Lãng càng cảm thấy tốt, cùng chị họ quả thực là một đôi trời sinh!

“Ăn ngon là được! Bữa cơm hôm nay, so với trước đó đều dụng tâm hơn” Tân Lãng cười nói.

Bạch Tư Tư và Tô Thi Hàm đều có chút nghi hoặc.

Tần Lãng giải thích nói: "Dù sao chị họ của em đều ở trước mặt em khoe khoang, anh làm sao có thể làm mất mặt chị họ em được?”

Hai người nghe xong lập tức hiểu ra, xem ra chạng vạng tối Tần Lãng đã nghe được cuộc nói chuyện của hai chị em ở trong phòng bếp.

Tô Thi Hàm đỏ mặt, ngượng ngùng khẽ cắn môi dưới.

Buổi chiều cô thấy Tân Lãng không ở nhà, hơn nữa đối phương là em họ cùng chơi từ nhỏ đến lớn với mình. Cho nên cô mới không có chút kiêng kỵ ở trước mặt cô ấy khen ngợi Tân Lãng. Không nghĩ đến những lời nói kia đều bị Tân Lãng nghe thấy được, thực sự là quá ngượng ngùng!

Tần Lãng gắp một miếng gà Vân Xương cho cô, nói khẽ: "Ăn nhiều vào, không cho phép em cắn môi mình”

Bạch Tư Tư cúi đầu cười trộm, trong lòng suy nghĩ chuyện tình cảm của chị họ và anh rể thật tốt, làm cho người khác rất hâm mộ.

Trong lúc ba người đang ăn cơm, Wechat của

Bạch Tư Tư đột nhiên vang lên. Cô cầm lên xem qua, nét mặt lập tức thay đổi.

“Em phải làm sao bây giờ? Chị họ, mẹ em gọi video đến”