Omega Của Đại Tá Cấm Dục

Chương 137: Phiên ngoại 4 - Hạnh phúc là phải tranh thủ (and)



Đã vãng ngày mà cô gái kia vẫn ngồi ở đó gặp chân gà.

Mạc Sâm thiếu điều muốn mời cô đi về luôn cho xong.

Duyệt Tô Ninh ăn rất từ tốn, một bàn bốn món ăn, mà cô ăn hết mấy tiếng đồng hồ, vẫn còn ăn, dù vậy vẫn không thấy cô mập chút nào.

" cô bé, em định ăn tới bao giờ, tôi phải đóng cửa"

Mạc Sâm có chút thất bại ngồi xuống đối diện cô.

" tôi chính là đang đợi anh mà"

Duyệt Tô Ninh thả xuống cái xương gà, cầm giấy ăn lên lau tay, lau miệng, cầm ly nước trái cây lên nhấm một ngụm.

" em tìm tôi? Hình như tôi không có quen em"

Mạc Sâm nhìn cô một lượt rồi nói.

" người ngay không nói tiếng lóng, tôi là người của Duyệt thị, chính là người muốn mua miếng đất bên cạnh"

Duyệt Tô Ninh đưa tay chỉ chỉ bên cạnh, cũng không vì cái nhíu mày của anh mà sợ hãi.

" tôi cũng đã nói sẽ không bán"

Mạc Sâm lắc đầu nói.

" không bán vậy anh để đó làm gì?"

Duyệt Tô Ninh khó hiểu nhìn anh.

" để vậy thôi"

Mạc Sâm không nhìn cô.

" anh chê chúng tôi trả giá thấp?"

Duyệt Tô Ninh thử đoán.

" không có"

Thật sự không có, Duyệt gia cho ra cái giá rất hợp lý.

" vậy tại sao chứ, anh phải biết, nếu tin tức Duyệt gia muốn mua đất của anh bị truyền ra ngoài, đảm bảo sẽ còn có rất nhiều người lại đây làm phiền anh, mà khi đó Duyệt gia muốn ép giá thì rất là đơn giản"

Duyệt Tô Ninh nói thật.

Mạc Sâm không nói lời nào.

" anh có tính toán khác cho miếng đất này, nhưng không muốn chủ động đề ra, đúng hay không?"

Duyệt Tô Ninh chằm chằm nhìn anh, y như con hồ ly.

Mạc Sâm có chút dao động.

Cô gái này thông minh quá, thật khó chơi.

" nếu đã vậy thì để tôi đề thay anh"

Duyệt Tô Ninh nhún vai, không đợi anh trả lời đã nói tiếp.

" anh không muốn bán đứt miếng đất, bởi vì anh muốn phát triển quán ăn này, nhưng đợi cho anh đủ vốn để xây dựng thì có khi đã xế chiều rồi"

Cô đều đều nói, hai tay chống lên hai bên má, chuyên chú nhìn đường nét góc cạnh khuôn mặt của anh.

Mạc Sâm cũng nhìn lại cô.

" Duyệt gia muốn xây dựng một cái nhà hàng ở đây, nếu anh muốn, tôi có thể chủ trương cho anh dùng tiền miếng đất đổi thành cổ phần nhà hàng, anh là cổ đông, có quyền nhúng tay vào quyết sách kinh doanh nhà hàng, nếu anh muốn làm đầu bếp cũng có thể, anh muốn đưa món ăn của mình vào thực đơn của nhà hàng cũng được nốt"

Duyệt Tô Ninh cười cười nhìn anh.

Mạc Sâm giật mình.

Lần đầu tiên nhìn kỹ cô gái nhỏ này, vậy mà có thể tự chủ trương?

" em tự chủ trương, có tính?"

Anh cười cười.

" tính, cũng là bên này có lợi, sao không thể tính"

Duyệt Tô Ninh đã nghĩ kỹ, món Hoàng kê này quá ngon, nhất là vào tay anh, rõ ràng chỉ là một con gà mà thôi, dù chất thịt đúng là ngon, nhưng cũng phải xem đầu bếp, dù sao Duyệt gia cũng là nhằm vào điểm này để xây dựng nhà hàng khách sạn ở đây, so với việc cứ day dưa không dứt với Mạc Sâm, còn không bằng nhả ra một chút, được lợi cả hai.

" nếu em có thể mang được hợp đồng ra đây, tôi ký"

Mạc Sâm cũng không muốn dây dưa nữa, những lời cô nói đã đúng tâm ý anh.

" vậy anh đợi tôi một ngày, còn có, tôi muốn mua mang về, lúc này còn không?"

Duyệt Tô Ninh vậy mà quên mất mua về.

Mạc Sâm có chút cạn lời nhìn cô, đối diện với ánh mắt đen láy kia một hồi cũng phải nhận mệnh, đi trở vào bếp.

Duyệt Tô Ninh có chút muốn cười.

Người đàn ông này có chút hảo ngoạn.

...

" về rồi, vậy mà lấy cớ đi công tác để tránh đầu sóng ngọn gió"

" đúng là cao chiêu, nhưng tránh được mùng 1 không tránh được 15"

Duyệt Tô Ninh vừa bước chân vào văn phòng đã nghe xì xào, còn nhìn cô chỉ trỏ liên hồi, cô rất là không vui nga.

" có chuyện gì trong khi tôi đi vắng sao?"

Cô nhìn bọn họ mà thản nhiên hỏi.

" xem kìa, còn làm như không biết"

" đừng lao xao nữa, cô Chu, cô nói"

Duyệt Tô Ninh nhướng mày chặn lại bọn họ, nhìn Chu Huệ hỏi.

Chu Huệ là người nãy giờ vẫn âm dương quái khí.

" Tô Ninh, cô bám được lên người Duyệt tổng lúc này nên mới đắc ý thôi, có gì mà hùng hổ doạ người"1

Chu Huệ giống như phát điên mà quát lớn.

Duyệt Tô Ninh ngây người, thiệt mợ nó nói không có sai, vậy mà ra tin đồn thật.

" con mắt nào của cô thấy tôi bám lên người Duyệt tổng?"

Duyệt Tô Ninh hoàn hồn bởi xung quanh lại bắt đầu xôn xao.

" nhiều người đồn đại như vậy, không có lửa sao mà có khói, đến lúc này cô còn ngông cuồng như vậy"

Chu Huệ không ngờ cô vẫn thản nhiên hỏi lại.

" cô cũng nói là đồn đại, lời đồn có chân thực không không nói, cô là nhân viên của Duyệt thị lại đi bàn tán về ông chủ của mình, về cấp trên trực tiếp của cô, chỉ riêng hai cái này, tôi đã đủ lý do để tiễn cô đi, Chu Huệ, làm con chim đầu đàn làm đến nghiện rồi à"

Duyệt Tô Ninh nói đến cuối còn bật cười.1

Chu Huệ mặt mày tái mét.

" cô còn mạnh miệng, đợi phu nhân Duyệt tổng tìm tới xem cô có cười được không?"

Chu Huệ không cam lòng cãi lại.

" đợi cô tìm được Duyệt phu nhân thì hiện tại tôi đi tìm Duyệt tổng nói chuyện này, cô nghĩ ai sẽ nhanh hơn?"

Duyệt Tô Ninh vừa nói vừa cầm tập hồ sơ bước ra khỏi văn phòng, đến chỗ thang máy, ý đồ rất rõ ràng, cô muốn đi lên lầu.

Chu Huệ mặt mày tái mét, người xung quanh thấy đại sự không ổn thì tránh xa cô ta.

" Tô Ninh, cô làm gì cũng phải chừa đường lui cho mình, giờ cô sa thải tôi thì cũng có ngày cô bị sa thải, còn mất mặt nữa, tôi khóc cô cũng chẳng cười được đâu"

Chu Huệ vẫn muốn mạnh miệng.

Duyệt Tô Ninh thở dài trong lòng, cha à, Duyệt thị nên chỉnh đốn nhân viên lại, cứ thế này không khí công ty sẽ bị ô nhiễm mất.

Đám người kia nhìn bóng lưng cô biến mất trong thang máy mà líu cả lưỡi.

" cô ta chỉ hù cô thôi, Chu Huệ, làm việc thôi"

Có người an ủi Chu Huệ.

Chu Huệ sắc mặt khó coi quay lại chỗ làm việc của mình.

Tầng 51, cao ốc Duyệt thị.

" chị Hạ, cha có trong đó không?"

Duyệt Tô Ninh nhìn Hạ Nhiên hỏi nhỏ.

" cô cứ vào đi, ngài ấy vẫn ở đó"

Hạ Nhiên biết chân tướng nên đối với Duyệt gia đại tiểu thư luôn là kính cẩn nhất.

" cảm ơn chị"

Nói rồi cô đẩy cửa đi vào.

" cha"

Duyệt Tô Ninh kêu một tiếng.

" đi chơi vui không?"

Duyệt Hàn ngẩng đầu từ sấp hồ sơ nhìn cô.

" con nào có đi chơi, con là đi khảo sát tình hình"

Duyệt Tô Ninh bĩu môi nói.

" được rồi, vậy con khảo ra cái gì rồi?"

Duyệt Hàn nhéo mũi cô nói.

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||

" cái dự án kia, con tìm được điểm đột phá rồi, chủ miếng đất đó muốn mở một cửa tiệm, nên mới không chịu bán, con cũng cho anh ta biết chúng ta mua đất để làm gì, con còn nói, bên chúng ta sẽ nhượng bộ, cho anh ta làm cổ đông, tiền miếng đất xem như là tiền mua cổ phần"

Duyệt Tô Ninh đưa cho anh xem một bản hợp đồng cô đã soạn sẳn.

Duyệt Hàn vừa nghe cô nói vừa nhìn hợp đồng.

Anh càng xem càng biết ý đồ của con gái, cũng không nhịn được mà gật gù, thật biết làm ăn, một mũi tên trúng hay đích, vậy mà mời được đầu bếp cho nhà hàng luôn.

" cha thấy sao?"

Duyệt Tô Ninh tranh công nhìn anh.

" rất ok, nếu con đã soạn xong hợp đồng rồi thì cứ tiến hành luôn đi"

Duyệt Hàn đóng dấu rồi đưa lại hồ sơ cho cô.

" dạ cha"

Duyệt Tô Ninh vui vẻ nói.

" còn gì nữa không?"

Duyệt Hàn thấy cô còn chưa đi thì cười hỏi.

" nhân viên của cha nên đổi đi, bát quái quá, còn bát quái lên người cấp trên"

Duyệt Tô Ninh không vui nói.

" con thấy được thì cứ nói với thư ký Hạ, cô ấy sẽ giúp con nói với phòng nhân sự"

Duyệt Hàn sờ đầu con gái.

" dạ cha, con có mua Hoàng kế tứ món của ông chủ miếng đất, cha về sớm ăn với ba ba và ông nôi đi ạ"

Duyệt Tô Ninh vừa nhảy nhót đi ra ngoài vừa nói.

Duyệt Hàn bật cười.

Sau đó Chu Huệ và một số người khác bị sa thải trong ngày.

Chu Huệ lúc đi còn cười mỉa nhìn cô, giống như nhìn thấy kết cục của cô rồi vậy.

Duyệt Tô Ninh cũng không bận tâm, cô chuẩn bị lên đường quay lại Điền Giang ăn... à ký hợp đồng.

Khi Mạc Sâm lần thứ hai nhìn thấy Duyệt Tô Ninh cũng phải cảm thán.

Cô nay mặc một chiếc váy công sở ôm sát thân hình đầy đặn, trước cong sau vểnh đi vào quán, làm đám người đang ăn cũng phải hít khí.

" làm sao vậy?"

Duyệt Tô Ninh bị ánh mắt khó mà nói hết của anh làm cho nghẹn, mở miệng hỏi.

" không sao, nhưng vào những nơi như này không cần ăn mặc sang trọng như vậy"

Mạc Sâm dời đi tầm mắt.

" tôi biết tôi đẹp"

Duyệt Tô Ninh cười lên.

Mạc Sâm càng không dám nhìn thẳng.

" được rồi, hợp đồng tôi đem tới rồi, anh có thời gian thì xem chút đi"

Duyệt Tô Ninh ngồi vào cái bàn lúc trước nhìn anh.

" vẫn ăn?"

Mạc Sâm cạn lời.

" tới quán không ăn gà, chẳng lẽ ăn anh?"

Duyệt Tô Ninh trợn mắt, người này mở quán mà hỏi khách nhân như vậy.

" tôi biết rồi, anh cho tôi ăn gà trước đi, rồi tôi ăn anh sau, kiểu gì gà cũng ngon hơn anh"

Duyệt Tô Ninh có chút bất đắc dĩ nói.

Mạc Sâm nói không lại cô, chạy trối chết.

Người xung quanh cười ha hả.

Cuối cùng dự án Điền Giang cũng là chính thức khánh công xây dựng.

Dùng tận nữa năm mới hoàn tất, trong nữa năm đó số lần Duyệt Tô Ninh lui tới Hoàng kê Mạc quán càng nhiều, lâu dần người trong nhà cũng là biết tới, ép hỏi một hồi cũng nghe cô nói cô đang tán tỉnh anh chủ quán, cả nhà đều trợn mắt.

Tô Tiểu Thảo nghe mà cười muốn ngã ngửa, bảo sao dạo này nó mang gà về bắt cậu ăn hoài, ra là đi ủng hộ người ta.

Mạc Sâm bị cô hái nhỏ từ tứ phương tám hướng tấn công, cuối cùng cũng sụp đổ tường thành, sau lại anh biết cô chính là thiên kim Duyệt gia thì có phân vân một hồi, nhưng Duyệt Tô Ninh quá táo bạo, chơi trò gạo nấu thành cơm, con vịt nấu nước sôi, có bay cũng không bay được...1

Duyệt gia được rể quý, đế đô lại có thêm một phen vui vẻ.

" anh chưa từng gặp người nào như em"

Mạc Sâm bó tay nhìn cô gái nhỏ nép vào người mình cười xấu.

" gặp em đủ rồi, anh còn muốn gặp ai"

Duyệt Tô Ninh kiêu ngạo nói.

Hết.