Omega Hắc Đạo Của Thượng Tướng Liên Bang

Chương 1



Editor: Pink(^-^*)/

Công nguyên năm 4032, khoa học kỹ thuật đạt tới đỉnh cao chưa từng có, thời đại này nhân loại đột biến gen, phân hóa thành Alpha, Beta, Omega. Nhân loại từ lâu đã có mặt khắp vũ trụ.....

Nhưng vũ trụ cũng không phát triển hài hòa như vậy..... Liên bang, Hoàng Gia, hắc đạo (Cửu Li điện) hình thành thế chân vạc, Liên bang Huyền Hi, Hoàng Gia Hoàng Phủ Thần, hắc đạo Mạch Thiên Thừa tam hùng tranh bá....

Trên đỉnh huyền nhai cao chót vót, tòa cung điện xa hoa lại không mất đi trang nghiêm, một nam nhân đứng bên ban công tầng cao nhất của cung điện nghe thuộc hạ báo cáo, khóe miệng cười tà, quay đầu nhìn về phía nam nhân tóc bạc đứng đối diện hắn: " Bạch Cửu Trần, ngươi nói ta có nên đi hay không...." Bạch Cửu Trần ngừng động tác đùa bỡn thanh chủy thủ trong tay: " Mạch Thiên Thừa, loại vấn đề này ngươi còn muốn hỏi ta? Đương nhiên là đi!"

Dứt lời hai người nhìn nhau cười cười, dẫn tới sau lưng tên thuộc hạ sinh ra một trận lạnh lẽo. Mạch Thiên Thừa liếc tên thuộc hạ: " Trở về nói cho Mộ Hàn, ta một lát nữa sẽ đến." Người nọ vội vàng đồng ý, giống như đang đào tẩu, để chê cười rồi, hắn chính là đang đối mặt với hai người đáng sợ nhất Cửu Li điện.....

Mạch Thiên Thừa nhìn bóng dáng người nọ biến mất khỏi tầm mắt mình, " Cửu Trần, ngươi cảm thấy tên Mộ Hàn muốn làm gì?" Bạch Cửu Trần nhắm mắt lười biếng nói: " Đừng nghĩ nữa, tóm lại không phải chuyện tốt đẹp gì, lát đi cẩn thận một chút!" Mạch Thiên Thừa cười cười "Xem ra lần này ta thật sự lành ít dữ nhiều, nếu ta chết, nhớ đốt cho ta nhiều tiền một chút, nhất định phải tìm được thi thể của ta, ta không có tật xấu gì ngoài yêu tiền, ngươi không thể để ta chịu khổ a...." Dứt lời còn vứt cho Bạch Cửu Trần một cái mị nhãn, Bạch Cửu Trần co rút khóe mắt "Lăn!!!" Ngay sau đó tiếp tục nói:" Mạch Thiên Thừa, đừng trách ta không nhắc ngươi, ngươi là một Omega, vạn nhất bị Mộ Hàn phát hiện, ngươi thật sự sẽ rất thảm....."

—-—-—-—-—-—-—phòng họp-—-—-—-—-—

Mạch Thiên Thừa bình ổn tâm tình của mình, lại quay về làm mặt than, đẩy cửa đi vào, người trong phòng thấy Mạch Thiên Thừa đến, lập tức ngừng nói chuyện, Mạch Thiên Thừa châm biếm: " Như thế nào lại ngừng ––– hay là đang nói xấu ta sao? Nói tiếp đi a!" Mọi người cúi thấp đầu, ra một thân mồ hôi lạnh. Mộ Hàn đi tới phía trước:" Mạch Thiên Thừa đại nhân, chúng ta đợi ngài đã lâu....." Mạch Thiên Thừa đánh gãy hắn "Ngươi biết ta không thích tiếp xúc người khác, muốn làm gì liền làm đi!" Mộ Hàn hơi sửng sốt "Vâng!"

Mạch Thiên Thừa đi theo Mộ Hàn vào tầng hầm ngầm, tầng hầm ngầm bốn phía kín kẽ không lọt gió, xác thật là địa điểm giấu xác tốt.... Mộ Hàn......Mạch Thiên Thừa đi đến nơi theo lời Mộ Hàn, mở hộp ra, quả nhiên, bên trong cái gì cũng không có, Mạch Thiên Thừa cười lạnh, không nghĩ tới trong lúc hắn đang mở hộp, Mộ Hàn đã cầm ống thuốc trong tay, hiện tại đã tới phía sau hắn, bỗng nhiên trong cơ thể truyền đến khác thường, Mạch Thiên Thừa thầm nghĩ không tốt, thuốc mất hiệu lực, cổ đau đớn một trận, Mạch Thiên Thừa nhịn xuống cơn đau, quay đầu nhìn quả nhiên là Mộ Hàn, "Mộ Hàn, ngươi đang làm gì!" Mộ Hàn cười lạnh " Làm ngươi mất trí nhớ mà thôi, người tới đem hắn......" Sau đó nói cái gì, Mạch Thiên Thừa đã không nghe rõ, ngã trên đất......

––Sáng sớm hôm sau

Mạch Thiên Thừa tỉnh lại ở bụi cỏ ven đường, vẻ mặt ngơ ngác: " Đây là nơi nào? Vì sao mình lại ở đây?"

*****************

Tác giả có lời muốn nói: Lần đầu viết văn, chiếu cố nhiều hơn.