Omega Hôm Nay Cũng A Bạo

Chương 4: Sinh bệnh?



Mấy ngày kế tiếp Trình Diệc đều liều mạng học tập. Hà Tây có điểm áy náy, cảm thấy mình vô tình nói mấy câu đã làm sự tình phát triển đến bước này.

Trình Diệc không trách hắn, bởi vì hắn thấy mình cùng Sầm Cẩn nhìn nhau không vừa mắt, mặc kệ phát triển như thế nào cũng sẽ phải có một trận chiến. Hắn cảm thấy vô cùng kỳ quái, sau khi hắn phân hóa thành Omega, rắc rối cứ theo đó mà tới.

Những học sinh trong lớp đời nào chịu ngồi yên, không bao lâu, mọi người đều biết học sinh trao đổi mới tới muốn so tài với giáo thảo - Sầm Cẩn.

Không ai cho rằng Trình Diệc sẽ thắng, dù sao từ lớp 10 đến lớp 12 Sầm Cẩn chưa bao giờ để mất top 1 trong bảng thành tích của trường. Hơn nữa trong trường học hắn có rất nhiều fan, nào là fan nhan sắc, fan thành tích, cách xa Trình Diệc không chỉ một con phố.

Mà người bọn họ đang đàm luận thì ngồi trong lớp nghiêm túc học tập, Trình Diệc chưa bao giờ nghiêm túc như vậy. Bởi vì khi còn ở trường cũ người có thành tích cao hơn hắn cũng không nhiều lắm, còn bây giờ......

Trình Diệc khẽ cắn môi, có chết cũng phải thắng, tuyệt đối không thể bại dưới tay tên giả tạo kia được!

Cố tình bên này Sầm Cẩn lại bày ra bộ dáng vân đạm phong kinh, không xem việc này là chuyện gì quan trọng. Vốn dĩ đang cặm cụi làm bài, Trình Diệc thấy hắn như vậy cũng buông bút xuống.

Trong lòng thầm nghĩ, không thể làm ra vẻ mình rất để ý lần cá cược này được!

Vì thế, khi ở trong trường Trình Diệc làm bộ mình không quan tâm, buổi tối khi về nhà thì điên cuồng thức đêm học tập.

Thời gian rất nhanh liền trôi qua, ngày mai chính là ngày kiểm tra.

Các lão sư đều kinh ngạc phát hiện, các học sinh đối với kiểm tra đều than trời oán đất bây giờ lại đặc biệt hưng phấn chờ lần kiểm tra tới. Bởi vì tinh thần đoàn kết đáng khen ngợi của toàn thể học sinh trường mà lần cá cược này không có lão sư nào biết.

Vì lần kiểm tra này, Trình Diệc đã trả giá quá nhiều. Làm Đại ba cùng Tiểu ba đều nghĩ hắn bị bạn học khi dễ, bọn họ chưa từng thấy con trai nỗ lực như vậy.

Trong thời gian tới ngày kiểm tra, Trình Diệc điên cuồng làm đề, đề hình cơ bản cơ hồ đều quen thuộc. Ngày hôm qua hắn vừa làm thử mấy bộ đề dựa trên đề thi đại học của X tỉnh viết ra.

Hắn lại cố ý khi không ai phát hiện trộm đi bảng thành tích của thàng trước, Sầm Cẩn là 673 điểm. Nhìn xong hắn càng khẳng định nếu mình không ôn tập nghiêm túc cũng có thể thắng.

Sau khi cho mình một viên thuốc an thần, Trình Diệc thả lỏng chờ ngày mai tới.

Buổi sáng hôm sau, không cần Tiểu ba kêu, Trình Diệc đã tự mình dậy. Hắn thoải mái vệ sinh cá nhân, không có cảm xúc gì gọi là khẩn trương,

Tuy không muốn thừa nhận nhưng Sầm Cẩn đã thành công kích phát dục vọng chiến thắng của hắn, thực chờ mong tới ngày công bố kết quả a.

Trình Diệc ăn xong bữa sáng liền tới trường, khi bước vào lớp, Sầm Cẩn đã ngồi ở vị trí của mình. Trình Diệc nhịn không được cái miệng tiện của mình nói " Tiểu cô nương, đã chuẩn bị váy chưa?"

" Thấy trạng thái cậu không tồi, chúc cậu đạt được thành tích tốt" Sầm Cẩn đầu cũng không nâng lên trực tiếp ném lại cho Trình Diệc một câu,

Trình Diệc vô ngữ kéo khóe miệng, mỗi lần cùng tên này nói chuyện giống như đấm vào không khí. Nhưng kỳ quái là chỉ cần ngửi được mùi chanh ẩn ẩn trên người Sầm Cẩn, hắn lại bình tĩnh lại. Bằng không với tính cách một lời không hợp liền động thủ của hắn, ngày đó khi Sầm Cần đưa ra vụ cá cược hắn đã đánh tên đó đến mẹ nó đều không nhận ra rồi.

Sau khi bình ổn cảm xúc, Trình Diệc đi đến lầu 5. Trường ở bên đây dựa vào thành tích để chia phòng, bởi vì Trình Diệc là tân sinh, lần kiểm tra trước không có thành tích, cho nên lão sư đem hắn phân đến phòng thi cuối cùng.

Dù là phòng thi cuối cùng, nhưng đây cũng là trường trọng điểm, thành tích của học sinh bị phân tới phòng thi cuối này cũng không tệ.

Trình Diệc vừa ngồi vào vị trí, người ngồi phía trước hắn khá cao, cũng chính là học tra thứ thiệt thành tích đứng thứ 1 từ dưới đếm lên, hắn giống như không chờ nổi lập tức quay đầu cùng Trình Diệc nói chuyện.

" Người anh em, nghe nói cậu chính là người cùng Sầm lão đại thách đấu"

Nhìn nam sinh phía trước viết đầy hai chữ nhiều chuyện trên mặt, Trình Diệc nhướng mày nói " Là tôi, Trình Diệc, nghe nói mấy cậu còn mở sòng cá cược xem ai thắng, thật hay giả vậy"

Nam sinh này cho rằng người dám khiêu khích Sầm Cẩn là một người rất kiêu ngạo, không ngờ lại là người dễ ở chung như vậy. Hắn lập tức không kiềm được cái miệng của mình, đem vụ bọn họ cá cược ai thắng đều nói cho Trình Diệc nghe.

" Cậu vừa tới trường của chúng tôi, không ai biết trình độ của cậu như thế nào, nên không ai dám cá cậu sẽ thắng. Trừ bỏ mấy nữ sinh thấy cậu đẹp trai nên cho cậu mấy phiếu hữu nghị, những người khác đều bầu Sầm Cẩn"

" xem ra mọi người đều mong tôi thua " Trình Diệc lắc đầu " Ai, đây là lần đầu tiên nhân khí của tôi thảm như vậy a~"

Nói xong, giám thị cũng bước vào phòng, kiểm tra chính thức bắt đầu.

Kim đồng hồ tí tách, thời gian một giây một giây trôi qua, trong phòng mọi người ai nấy đều cúi đầu múa bút thành văn.

Lần kiểm tra này diễn ra trong hai ngày, đây là lần đầu tiên Trình Diệc đối với một kì kiểm tra tỏ thái độ cẩn thận như vậy. Mỗi một môn hắn đều nhịn xuống làm người nộp bài đầu tiên, mà là kiểm tra lại nhiều lần. Sau khi kiểm tra xong môn cuối cùng, hắn thở dài một tiếng.

không chỉ mình hắn, cơ hồ tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, không cần biết kết quả ra sao, chơi trước lại tính. Vừa vặn hôm nay là thứ sáu, kiểm tra xong có thể trực tiếp ra về.

Lúc này nam sinh cao lớn ngồi trước Trình Diệc quay đầu hỏi hắn" Này, cậu có muốn chơi bóng rổ không? Bọn họ đã chiếm được vị trí tốt, hơn nữa hôm nay mấy anh em của chúng ta bên này đều có việc không đi được, người quá ít chơi cũng chẳng vui"

Trình Diệc ngẫm lại chính mình cũng đích xác thật lâu không có chơi, liền đồng ý. Vì thế Tào Tỉnh - cũng chính là nam sinh cao lớn kia, mang theo Trình Diệc đi đến sân thể dục.

" Ui, Tào Tỉnh mày từ đâu tìm được tiểu mỹ nhân này vậy" Người vừa nói dùng ánh mắt đáng khinh nhìn Trình Diệc.

Trình Diệc vừa đến sân bóng liền nghe được một câu như vậy. Trình Diệc tuy rằng lớn lên rất đẹp, nhưng là thuộc về loại diễm lệ có tính công kích, một chút cũng không nữ tính. Rõ ràng đối phương là muốn gây sự.

Nhìn nam sinh có vốc dáng thấp bé trước mặt, Trình Diệc cười một tiếng " Phụt, nhóm mấy cậu tìm được tiểu bằng hữu này ở đâu vậy"

Nam sinh có vốc dáng thấp bé định trả lời, Tào Tỉnh liền chen vào " Hồ Hạo Minh, mày đừng có ở đây đánh rắm, tụi tao có mời mày à, mỗi lần đều không mời mà đến, so với thuốc cao da chó còn dính hơn, quăng cũng quăng không được"

Anh em mình mang đến sao có thể bị người tùy ý mắng chửi, Tào Tỉnh tức giận sức chiến đấu liền bạo, mắng Hồ Hạo Minh đến á khẩu không trả lời được.

" Ở trên sân bóng rổ thì mồm mép có tác dụng gì, có bản lĩnh thì đấu một trận đi" Hồ Hạo Minh cũng không vòng vo, trực tiếp nói ra mục đích mình tới đây.

Xem ra là muốn ở trên sân bóng ngáng chân mình. Trình Diệc cảm thấy phi thường tò mò, từ khi mình đồng ý chơi bóng rổ cho đến khi đi bộ đến sân, toàn bộ quá trình cũng không quá 15 phút, liền có người tới gây sự? Hơn nữa hắn cũng không ở trường học làm cái gì khiến người ghét đi.

Trình Diệc đúng thật là xem nhẹ lực lượng fan não tàn của Sầm Cẩn, hơn nữa bọn họ lại đang trong tuổi dậy thì phá lệ xúc động, nên mới có chuyện như hôm nay.

Kỳ thật Hồ Hạo Minh căn bản không quen biết Trình Diệc, chính là em gái của hắn hôm nay đối với hắn làm nũng, nói thần tượng của mình bị người khác khi dễ, muốn hắn cho tên đó một bài học. Hắn là người trọng mặt mũi, không hỏi nhiều liền đồng ý.

" Mày không cần mặt mũi nữa sao, mày hỏi anh em xung quanh một chút đi, ai muốn chung đội với mày. Mày đến đồng đội cũng không có liền muốn đấu bóng, mau cút, đừng làm phiền tụi tao chơi bóng rổ"

Không thể không nói miệng lưỡi của Tào Tỉnh thật khiến người giận sôi gan, hơn nữa thật sự không ai muốn giúp Hồ Hạo Minh, hắn liền ném xuống một câu " Mày chờ đó cho tao" liền xám xịt rời đi.

" Được rồi chẳng có gì thú vị, chúng ta chơi đi, đừng vì thằng ngu đó mà tự làm mình mất hứng" Tào Tỉnh chào hỏi mọi người xong liền phân đội rồi bắt đầu trận đấu.

Sau khi trận đấu bắt đầu không bao lâu, mọi người trong sân đều cùng Trình Diệc biến thành anh em tốt. Không vì gì khác, chỉ riêng kĩ thuật ném bóng của Trình Diệc thôi đã khiến mấy nam sinh có tình yêu cuồng nhiệt với bóng rổ này kích động không thôi, vừa công vừa thủ được, quá cường (★∆★).

Thời điểm nghỉ ngơi, Trình Diệc ngồi ở một bên uống nước. Đột nhiên phía sau truyền đến một trận xôn xao, hắn quay đầu nhìn lại, nguyên lai là Sầm Cẩn đi ngang qua.

Trên sân bóng rổ cũng có không ít fan của hắn, bởi vì nghe nói Sầm Cẩn chơi bóng rổ rất giỏi, chính là sau khi lên lớp 12 muốn chú trọng học tập, rất ít khi cùng bọn họ cùng nhau chơi bóng.

Trình Diệc làm như không có việc gì quay đầu lại, không để ý đến tiếng kinh hô càng lúc càng lớn.

Lúc này hắn cảm giác được có người vỗ vỗ vai mình, Trình Diệc tưởng Tào Tỉnh, nghiêng đầu vừa định hỏi làm sao vậy, kết quả một khuôn mặt góc cạnh liền tiến vào tầm mắt hắn.

Trình Diệc hoảng sợ, lời nói đều nghẹn ở trong miệng như thế nào cũng không nói nên lời. Hắn điều chình cảm xúc một chút mới mở miệng " Cậu làm gì a! Dọa chết tôi"

Sầm Cẩn nhíu mày " Cậu cùng tôi lại đây một chút"

" Làm cái gì, không muốn" Trình duyệt theo bản năng không muốn nghe Sầm Cẩn nói, trực tiếp cự tuyệt.

Mà mọi người ở trong sân đều an tĩnh như gà, không dám phát ra tiếng, sợ hai vị tổ tông này một lời không hợp liền động thủ, tuy rằng lớp trưởng tính tình hảo, nhưng là sợ Trình Diệc nếu nói thêm mấy câu nữa liền đem hắn chọc giận.

Sầm Cẩn lại đây kỳ thực không có ý gì khác, chỉ là thời điểm hắn đi ngang qua sân bóng rổ ngửi thấy được một cổ mùi cam tươi mát, phỏng chừng là do Trình Diệc phát ra.

Hơn nữa lúc trước chỉ ngửi được thoang thoảng, cho nên Sầm Cẩn mới không phát hiện, nguyên lai Trình Diệc là Omega. Tin tức tố của Alpha cùng Omega không giống nhau, bất quá khi phóng tích tin tức tố mới có thể phân biệt được.

Kỳ Thật Trình Diệc cũng không phóng ra tin tức tố, chỉ là thời điểm vận động cơ thể tuông ra một ít mồ hôi có lẫn mùi vị của tin tức tố.

Nhìn bộ dáng của Trình Diệc, Sầm Cẩn cũng phát hiện hắn không phải Omega bình thường, bằng không như thế nào vừa mới tới đã cùng mình gây sự. Nhưng hắn không nghĩ tới Trình Diệc lại ngốc như vậy, thân là Omega, khi tin tức tố không ổn định lại cùng một đám Alpha chơi bóng.

Sầm Cẩn nghĩ muốn hảo tâm nhắc nhở tên ngốc này một chút, nhưng Trình Diệc lại làm bộ dạng mềm cứng không ăn trực tiếp khiến hắn mất kiên nhẫn, bám vào người Trình Diệc ở bên tai nói " Cậu bị ngu sao, thân là Omega lại ở trong tình trạng tin tức tố không ổn định cùng một đám Alpha chơi bóng"

Nói xong hắn liền rời đi, lưu lại Trình Diệc ngốc lăng tại chổ. Tên đó làm sao biết mình là Omega, tin tức tố không ổn định là có ý gì, trên người mình có mùi gì sao?

Nhìn bóng dáng Sầm Cẩn dần dần đi xa, Trình Diệc cùng bọn Tào Tỉnh nói một tiếng xin lỗi liền vội vàng đuổi theo. Mà mấy người Tào Tỉnh không biết làm sao, bắt đầu suy nghĩ sâu xa, hai người đó không phải là muốn tìm một địa phương vắng người đánh nhau chứ, có nên đi ngăn không.

Bên này Trình Diệc chạy nhanh một phen kéo cánh tay Sầm Cẩn lại, mà Sầm Cẩn lại nhìn thoáng qua địa phương bị Trình Diệc giữ chặt, ánh mắt dò hỏi Trình Diệc muốn gì.

Trình Diệc ngượng ngùng buông tay" Cái kia, tôi muốn hỏi một chút cậu làm thế nào mà có thể ngửi thấy tin tức của tôi, tôi cảm thấy mình không có phóng ra tin tức tố a. Còn có bọn Tào Tỉnh cũng đâu có ngửi được"

" Bọn họ nếu ngửi được, cậu cho rằng có thể đứng nguyên vẹn ở đây sao"

" Bất quá, cậu nói chính cậu cũng không biết?" Sầm Cẩn cũng thật kinh ngạc.

Sầm Cẩn nghĩ độ xứng đôi của mình cùng Trình Diệc khả năng tương đối cao, cho nên ở khi Trình Diệc vô ý phóng tích tin tức tố hắn mới phản ứng đi đến sân bóng. Tuy rằng rất ít nhưng tuyệt đối là tồn tại, không có khả năng mình ngửi sai.

" Cậu không phải mắc chứng không mẫn cảm với tin tức tố đi?" Sầm Cẩn có chút chần chờ mở miệng.

" Đó là cái gì?" Trình Diệc đầy mặt nghi hoặc.

Học sinh trao đổi mới đến này đúng thật là cái gì cũng không biết a, Sầm Cẩn bất đắc dĩ, nhưng cũng không có giải đáp thắc mắc của Trình Diệc, cho nên nói một câu " Tự mình tìm hiểu đi" Nói xong liền rời đi