Omega Khiếm Khuyết Là Thuốc Vỗ Về Alpha Hàng Đầu

Quyển 1 - Chương 17: Tiêu chuẩn chọn bạn đời



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lục Yến lưu tấm ảnh lại, điều hòa lại hương hạt sương tỏa ra xung quanh: "Chiều nay có lịch gì không?"

Nhạc Sơn lật ghi chú trong điện thoại: "Chiều nay có một cuộc hội nghị dự án giai đoạn đầu, ngoài ra không còn sắp xếp nào khác."

"Hoãn lại đến ngày mốt đi, chiều nay anh cùng tôi đi ra ngoài."

Nhạc Sơn gật đầu: "Được, bây giờ tôi đi sắp xếp ngay."

*

Hách Nhiễm nhìn hai người đang đi về phía bên này, khẽ nói với Đường Giác: "Anh Đường, Sầm Phong đến rồi ạ."

Nghe vậy, Lận Nặc và Đường Giác cùng ngước mắt nhìn, một cậu Omega cao gầy mặc áo jacket đang mỉm cười bước lại gần, tuy rằng Lận Nặc đã từng nhìn thấy ảnh của đối phương trên mạng nhưng người thật thì không đẹp như trong ảnh, không chỉ vậy, đường kẻ mắt đậm trên mắt đối phương khiến Lận Nặc không khỏi nhìn nhiều thêm chút nữa, cứ cảm thấy người thật và người trong ảnh là hai người.

Sầm Phong đến đây, đầu tiên là mỉm cười chào: "Anh Đường, mọi người đến sớm quá. Lận Nặc, chào anh, em là Sầm Phong, em đã từng nghe bài hát của anh, bây giờ cuối cùng cũng được nhìn thấy người thật rồi, nhưng chắc anh không biết em đâu nhỉ? Em gia nhập công ty mới đây thôi."

Thoạt nhìn vô hại nhưng lời nói ra lại có hơi dẹo.

Lận Nặc chớp mắt: "Chào cậu, tôi biết cậu, một sinh viên tài năng từ Học viện Múa."

Có lẽ Sầm Phong không ngờ cậu sẽ nói như vậy, vẻ mặt của cậu ta lúng túng ngay tức thì: "Ồ, sao anh biết được em?"

Đường Giác liếc cậu ta một cái: "A Nặc đương nhiên từng đọc tư liệu của cậu, nếu không cậu cho rằng em ấy có hỏa nhãn kim tinh* à, chỉ cần nhìn mặt là có thể biết cậu?"

*火眼晶晶 (Hỏa nhãn kim tinh): chỉ nhìn qua là có thể phân biệt đâu là yêu tinh, ma quỷ đội lốt, đâu là con người, phân biệt được thật giả. Ví dụ điển hình là đôi mắt vàng sáng lấp lánh của Tôn Ngộ Không á



Sầm Phong bị Đường Giác nói đến ngượng: "Anh Đường, em không có ý gì khác mà."

"Tôi nói cậu có ý gì khác chưa? Không phải tôi đã bảo cậu đến đây sớm hơn à, tại sao đến muộn quá vậy?" Vốn dĩ Đường Giác không đề cử Sầm Phong tham gia chương trình giải trí này, nhưng nể mặt thương hiệu phía trên Sầm Phong đã chỉ đích danh muốn cậu ta tham gia, hơn nữa người đại diện của cậu ta còn chạy đến xin lãnh đạo công ty, cuối cùng cứ như vậy xác định chọn cậu ta.

Trợ lý đi theo bên cạnh Sầm Phong nghe vậy vội giải thích: "Xin lỗi anh Đường, sáng nay em dậy trễ nên làm chậm trễ, ngại quá, lần sau em nhất định sẽ chú ý kỹ hơn."

Thái độ trợ lý nhỏ trông thành khẩn lắm, chẳng qua Đường Giác đã ở trong giới này cực khổ nhiều năm như vậy, có chiêu nào mà chưa thấy đâu, vì vậy đối phương đang nói thật hay là nói dối thì anh chỉ cần nghe một cái là biết.

Trợ lý nói vậy, Sầm Phong đứng bên cạnh nở nụ cười trông như là một người chủ tâm lí lắm vậy.

Nếu thật sự vô hại thì kim chủ đã đổi biết bao nhiêu người.

"Được rồi, nói với tôi cũng vô dụng thôi, đừng làm chậm trễ tiến độ của chúng tôi là được, bây giờ cậu đi nghỉ ngơi chờ hồi nữa ghi hình đi." Đường Giác đuổi người đi rồi quay đầu lại nói với Lận Nặc, "Ngoại trừ những lúc cần thiết lúc ghi hình thì em khỏi cần phải tiếp xúc nhiều với cậu ta."

Mặc dù cậu vô hình trong hai năm khi cậu còn ở trong nhóm, nhưng dù gì cậu cũng gia nhập trong giới lâu như vậy, vì thế Lận Nặc không đến nỗi không nhìn ra chuyện gì. Nhìn thái độ của Đường Giác đối với Sầm Phong, ít nhất Đường Giác không thích Sầm Phong.

Còn về lí do vì sao, bây giờ cậu vẫn chưa biết, nhưng cũng không cần biết.

Cậu gật đầu, nghiêng đầu sang một bên, những khách mời đặc biệt sẽ tham gia ghi hình chương trình giải trí đã trang điểm xong lần lượt bước ra, Đường Giác giới thiệu cho cậu: "Cặp đôi đen trắng đằng kia là của giải trí Quang Diệu, Beta Lâm An, Alpha Tần Hạc, hai người còn lại là của giải trí KYZ, Alpha Tống Tân, Beta Trương Bắc, cơ mà không biết kỳ này có khách mời hay không."

Lận Nặc nhớ kỹ họ để lát nữa không đến mức không thể gọi tên người ta.

Đến khi Tô Hàng dẫn đoàn đội đến thì có nghĩa là đã đến thời gian ghi hình.

Lận Nặc đứng dậy chào Đường Giác và Hách Nhiễm rồi bước đến vị trí ghi hình theo ánh nhìn của hai người.

Sầm Phong đi theo bên cạnh cậu, cười nói: "Anh Nặc đợi em với, tụi mình đi chung nhé."

Lận Nặc quay đầu nhìn cậu ta, thấy cậu ta đã cởi áo jacket đang mặc hồi nãy, để lộ chiếc áo thun hồng nhạt bên trong. Là một Omega, Sầm Phong có ưu điểm bẩm sinh của một Omega, chiếc áo thun màu hồng nhạt tôn lên làn da trắng nõn mang lại cảm giác như một cậu con trai trẻ tuổi, khiến một Sầm Phong hai mươi ba tuổi nhìn tựa như một thiếu niên, nhưng với điều kiện là cậu ta không có đường kẻ mắt quá đậm trên khuôn mặt ấy.

Lận Nặc không nhiều lời, chỉ đi cùng Sầm Phong.

Lâm An nhìn thấy hai người thì mỉm cười khều đồng đội Tần Hạc, trước khi họ đến đây đã từng xem danh sách khách tham gia nên biết lần này công ty giải trí Thượng Đô sẽ đưa hai cậu Omega này làm khách tham gia, cho mọi người thấy công ty giải trí Thượng Đô vẫn là doanh nghiệp lớn có toàn những người hiếm.

Phải biết rằng tỉ lệ dân số Omega chiếm nhỏ nhất, ngay cả giới giải trí thì phần lớn đều là lĩnh vực của Alpha và Beta.

Trường hợp trong một chương trình giải trí mà có hẳn hai Omega như này thì đúng là rất hiếm.

Đặc biệt là tuổi của họ còn trẻ, thành ra ai cũng ngóng trông được họ yêu.

Tần Hạc nhận được tín hiệu của người anh em nhìn thoáng qua Lận Nặc, sau đó liếm liếm hàm trên, cong môi.

"Chào các em, Lận Nặc, Sầm Phong. Anh là Lâm An, cậu ấy là Tần Hạc." Lâm An rõ ràng là kiểu người biết khuấy động bầu không khí, mọi người mà có người như vậy ở đây thì bầu không khí sẽ không bị gượng.

Lận Nặc vẫn chưa kịp trả lời thì đã nghe một người khác nói: "Chào mọi người, tôi là Tống Tân. Còn đây là anh của tôi, Trương Bắc."

Hách Nhiễm đứng gần đó giơ điện thoại vừa chỉnh ảnh vừa nhỏ giọng nói: "Hình như anh Nặc được chào đón lắm, anh Đường, chúng ta có nên chuẩn bị trước một kế hoạch không? Lỡ anh Nặc muốn yêu thì chúng ta cũng sẽ không bị động quá."

Đương nhiên Đường Giác cũng nhìn thấy ánh mắt của những người đang âm thầm đánh giá Lận Nặc: "Tạm thời chưa cần."

Cho dù Lận Nặc muốn hẹn hò thì cũng không phải hẹn hò với những người này.

Hẹn hò với người ấy thì cũng chả cần kế hoạch làm gì, anh không tin có tên nào đui mù dám vạch trần chuyện này ra.

Buổi ghi hình của chương trình sắp bắt đầu, Sầm Phong căng thẳng đứng bên cạnh Lận Nặc: "Anh Nặc ơi em căng thẳng quá, lòng bàn tay em toàn mồ hôi không à, trông anh bình tĩnh ghê luôn, anh không sợ hả?"

Lận Nặc lắc đầu: "Tôi vẫn ổn."

Dù cũng là lần đầu tiên ghi hình một chương trình nhưng cậu hiểu rất rõ thước phim cuối cùng phải qua khâu hậu kỳ cắt nối biên tập.

Sầm Phong dường như không nhìn ra thái độ lạnh nhạt của Lận Nặc với cậu ta, khều nhẹ cánh tay của cậu, nghiêng người nói nhỏ: "Anh Lận, lát nữa nếu thành lập một đội, anh muốn thành lập đội với ai nhất?"

Lận Nặc không ngờ đến chuyện này, bỗng dưng bị Sầm Phong nhắc đến nên có hơi kinh ngạc, theo bản năng nhìn bốn người bên cạnh, bốn người này đối với cậu khá xa lạ, nếu có thể chọn thì cậu thà một mình chứ không muốn chọn ai cả.

Nhưng rõ ràng Sầm Phong không nghĩ như vậy, thấy Lận Nặc không nói năng gì nên cậu ta nói ra suy nghĩ của mình trước: "Em cảm thấy Tống Tân khá tốt, em đã từng xem anh ấy nhảy rồi, rất đẹp, nếu có thể thì em muốn tiếp xúc với anh ấy."

Nói đoạn, trong giọng nói của cậu ta lộ vẻ nóng lòng muốn thử, Lận Nặc liếc nhìn cậu ta, không hiểu Sầm Phong chỉ là muốn ở cùng đội với Tống Tân hay là còn suy nghĩ gì khác.

Nhất thời có hơi hoang mang.

Lúc này, Tô Hàng nhìn đồng hồ rồi giơ micrô trong tay lên: "Được rồi, trước tiên, chào mừng sáu vị khách đến hiện trường ghi hình "Đoán xem tôi là ai", và trước khi chương trình chính thức bắt đầu, chúng ta hãy để các vị khách cố định của chúng ta giới thiệu bản thân, vậy thì dựa theo thứ tự, Lận Nặc bắt đầu trước nhé."

Lận Nặc đứng ở đầu sững sờ, sau đó thấy vành tai cậu đỏ lên, hiển nhiên là ngại ngùng khi đột nhiên bị chọc.

Cậu mắc cỡ cười nói: "Xin chào mọi người, tôi là Lận Nặc. Tôi rất vui khi được tham gia ghi hình cho chương trình "Đoán xem tôi là ai". Tôi hy vọng mình có thể mang lại hiệu quả tốt và sẽ cố gắng không làm gánh nặng cho đồng đội của tôi, cảm ơn mọi người."

Nói xong còn cúi đầu chào trước ống kính, dáng vẻ ngoan ngoãn, mềm mại cực kỳ.

Song Tô Hàng không muốn buông tha cậu dễ dàng như vậy, cười nói: "Không giới thiệu chuyện mà mọi người đang mong đợi hả?"

Lận Nặc lộ vẻ khó hiểu: "Chuyện mọi người đang mong đợi là chuyện gì ạ?"

Tô Hàng xấu xa cười nói: "Chẳng hạn như, em vẫn độc thân à? Tiêu chuẩn chọn bạn đời là gì? Thích Alpha hơn hay là Beta cũng được?"

Lận Nặc: "..."

Có chắc đây không phải là chương trình hẹn hò không?

*

Tác giả có lời muốn nói:

Lục Yến: Nói xem nào, tôi cũng muốn nghe.

___

24/5/2023.

18:32:45.