Omega Thủy Tinh

Chương 30: Ý nghĩa bạn thân



Về phía Tôn Thanh Thanh, khi đang nói chuyện với Bạch Vũ qua điện thoại thì chú Lâm đi tới

"Ngài Lâm, mọi thứ của Lâm tiểu thư đã được chúng tôi cầm tới đây rồi." Tôn Thanh Thanh lịch sự nói

"Cảm ơn cô. Đây là hồ sơ của con bé Ân Ly, còn đây là của Dạ Nguyệt. Giúp tôi chăm sóc cho hai đứa nó được không?" Chú Lâm đưa cô hai tập hồ sơ, bình tĩnh nói

"Nhất định. À, sếp của tôi đã bảo lãnh bà Lâm ra rồi, có cần chúng tôi đi tới đó đón không" Tôn Thanh Thanh cầm lấy hồ sơ

"Không cần đâu, làm phiền cô nhiều quá. Tôi sẽ tự đón bà ấy" Chú Lâm cười cười xua xua tay, tỏ vẻ ngần ngại

"Không sao, sếp của tôi vốn là cháu rể của ngài nên chúng tôi giúp sức là đương nhiên. Nhưng có điều này tôi cần ngài Lâm đây giúp" Tôn Thanh Thanh vừa đi vừa hỏi

"Ấy, gọi tôi là chú Lâm được rồi, có chuyện gì cô cứ nói" Chú Lâm

"Về một người tên là Ngôn Lạc..."

"Ngôn Lạc..." Chú Lâm có hơi bất ngờ khi nghe đến cái tên này

"Là Lâm thiếu gia lúc trưa có gặp phải, còn bị kẻ đó tấn công. Hắn không những động tay động chân mà còn công kích Lâm thiếu gia về mặt tinh thần..." Tôn Thanh Thanh bước tới ngồi xuống một băng ghế ở một góc vườn hoa trường học.

"Thật sự là không sống được trong cùng một bầu trời mà. Chuyện của hai đứa nó là từ hồi còn học tiểu học rồi..." Chú Lâm ngồi xuống cạnh cô rồi kể lại mọi chuyện

Khi hai người còn đang nói chuyện thì có thêm hai người nữa đến.

"Chú Lâm, Ân Ly sao rồi?" Tiếng một cô gái trẻ vang lên khiến câu chuyện của hai người dừng lại

"Thẩm Ninh, Tiêu Hạ? Sao hai đứa lại ở đây?" Chú Lâm nhìn hai cô gái trước mặt ngạc nhiên hỏi

"Chú ơi, giờ là giờ nghỉ trưa rồi" Tiêu Hạ cười nhìn người chú đang ngơ ngác

"À, Ân Ly được người ta đưa lên thành phố chữa trị rồi" Chú Lâm gật đầu nói

"Ai? Ai đưa Ân Ly đi ạ? Người đó có đáng tin không, là người thế nào ạ? Tại sao chú lại để cho người lạ đưa con bé đi như vậy, rồi lỡ người ta có ý đồ xấu thì sao?" Thẩm Ninh kinh hãi, khi nghe tin sét đánh. Lúc Sơ Mặc bị đưa đi đã không thèm nói gì cho cô biết, bây giờ đến Ân Ly cũng bị đưa đi như vậy, cô đã hứa là phải chăm sóc Ân Ly thay cho cậu nhưng mà chuyện xảy ra như thế này khiến cô không thể làm tốt được lời hứa của mình.

"Xin lỗi em nha em gái, mặc dù sếp của chị có hơi tàn nhẫn, hơi dở người chút nhưng mà tôi tin anh ta sẽ không làm ra chuyện trái đạo lý đó, nhất là khi anh ta đã có vợ rồi" Tôn Thanh Thanh đứng dậy, lưng cao chân dài, toát ra khí thế của một alpha nữ xinh đẹp tài giỏi, tự tin lại kiêu ngạo.

"Sếp của chị là ai chứ, tôi không quen biết, không thể tin tưởng được" Thẩm Ninh có chút xíu lo sợ khi đứng trước mặt người này

"Thẩm Ninh, bình tĩnh đi cháu. Chú cũng tin cậu ấy không phải người xấu. Bằng chứng là Sơ Mặc sống với cậu ấy rất tốt" Chú Lâm đứng dậy kéo Thẩm Ninh ngồi xuống lại nhìn Tôn Thanh Thanh ý muốn giảng hòa

"Sơ Mặc? Chú, bé cưng của cháu, chú biết cậu ấy ở đâu hả?" Tiêu Hạ khi vừa nghe thấy tên của cậu liền nhảy dựng lên mà hỏi

"Sơ Mặc sống với anh ta?" Thẩm Ninh chỉ vừa đặt mông xuống cũng vì nghe thấy tên cậu mà lại đứng lên

"Ây, hai đứa bình tĩnh đã. Trước hết, chúng ta phải làm quen đã." Chú Lâm dở khóc dở cười nhìn hai cô gái nhỏ lại nhìn Tôn Thanh Thanh "Hai đứa nhỏ này là bạn thân của Sơ Mặc, nếu muốn hỏi về chuyện của Ngôn Lạc thì hỏi hai đứa nó là rõ nhất đấy"

"Sao lại nhắc đến cái tên điên đó vậy?" Thẩm Ninh lẩm bẩm

"Tôi xin lỗi vì cư xử không phải phép. Trước tiên, tôi là Tôn Thanh Thanh, thư ký của Bạch Vũ thiếu gia. Bạch thiếu gia hiện tại là chồng chưa cưới của Lâm thiếu gia, bạn của các cô" Tôn Thanh Thanh lịch sự cúi người chào hỏi hai cô gái nhỏ

"Chào chị..." Cả Thẩm Ninh và Tiêu Hạ đều sốc khi nghe tin cậu đã có chồng, ngu ngơ chào

"Ân Ly tiểu thư vì tác dụng của thuốc kích thích buôn lậu không rõ thành phần mà bị ngộ độc. Bạch thiếu và Lâm thiếu gia đã đưa cô ấy lên thành phố để chữa trị rồi. Và sau này hai vị Lâm tiểu thư ấy sẽ được chuyển trường lên thành phố, sẽ sống cùng Lâm thiếu gia" Tôn Thanh Thanh

"Chuyển trường? Tại sao?" Hai cô gái kinh ngạc nhìn chú Lâm

"Chú cũng không còn cách nào khác nữa rồi. Nếu hai đứa nó ở cùng Sơ Mặc chắc chắn sẽ sống tốt hơn. Cô đã nợ người ta một khoản không nhỏ, còn nghiện cờ bạc, chú có cố gắng đến đâu cũng khó mà lo cho hai đứa nó chu toàn được như trước đây nữa. Chú cũng tin là Sơ Mặc sẽ bảo vệ được hai đứa nó" Chú Lâm đau lòng nói.

"Hai vị tiểu thư đây là bạn của Lâm thiếu gia, hai người cứ yên tâm, cậu ấy và hai vị tiểu thư sẽ không sao đâu. Tôi đảm bảo họ sẽ sống tốt hơn bây giờ rất nhiều lần" Tôn Thanh Thanh vẫn nhã nhặn mà nói với hai người

"Nhưng mà..." Hai người họ nhìn nhau, hình như vẫn còn thấy có chút tiếc nuối

"Nếu hai vị sợ sau này sẽ không gặp được thì không phải lo đâu. Bất cứ khi nào muốn, hai vị cứ bắt xe lên thành phố rồi gọi điện cho tôi. Tôi sẽ cho người tới đón hai vị đến biệt thự của Lâm thiếu gia" Tôn Thanh Thanh rất thản nhiên mà lấy điện thoại từ trong túi xách ra, đưa về phía hai người

"Chị thư ký, cứ gọi em là Thẩm Ninh. Em chỉ là lo lắng một chút thôi. Sơ Mặc cậu ấy ngốc, không biết ai tốt ai xấu, lại là kiểu người mà chỉ cần người khác nhìn thấy liền muốn ẵm trọn về nhà cho nên em mới lo lắng. Nhưng em cũng yên tâm một chút khi chị nói vậy. Sơ Mặc có thể ngốc nhưng rất biết bảo vệ hai đứa em gái, em cũng đã chứng kiến rồi, nên hi vọng... chồng cậu ấy, cả gia đình chồng sẽ chăm sóc và giúp đỡ cho Sơ Mặc" Thẩm Ninh là cô gái hiểu chuyện, biết rằng không thể xen vào chuyện này mãi được liền vừa nói vừa lưu số của mình vào trong máy Tôn Thanh Thanh

"Phải đó, Tiêu Hạ em cũng đồng ý. Em cũng rất muốn được gặp lại cậu ấy, nhớ hai cái bánh bao nhỏ của cậu ấy quá" Tiêu Hạ cười tít mắt nhìn người phụ nữ nhã nhặn trước mặt

"Hai em chắc phải thân với Sơ Mặc lắm nên mới lo lắng như vậy" Tôn Thanh Thanh mỉm cười, nụ cười xã giao nhưng cũng ngưỡng mộ tình cảm của hai cô gái này với vị phu nhân trẻ con kia

"Đương nhiên... Mà lúc nãy, chú nói chị muốn hỏi về người tên Ngôn Lạc phải không?" Thẩm Ninh chợt nghiêm túc mà hỏi

"Chuyện là có một người tên Ngôn Lạc có tới xúc phạm và hành hung Lâm thiếu gia, hắn đã bị bắt rồi nhưng sếp của tôi nói muốn điều tra về hắn nhiều hơn. Hai em có thể giúp tôi chứ" Tôn Thanh Thanh

"Có thể" Tiêu Hạ gật gật đầu

"Hắn dám đánh Sơ Mặc sao, tên đó thực sự không phải người mà. Lúc trước đã từng bị nhắc nhở nhiều lần rồi nhưng vì là trong phạm vi nhà trường nên quyền lợi của omega cũng không bảo vệ được Sơ Mặc. Cậu ấy đi cũng lâu rồi, vậy mà hắn vẫn không thôi mà bỏ qua cho cậu ấy.... Chị yên tâm, chị muốn biết gì thì tụi em sẽ nói hết cho chị nghe, phải làm sao để tên đó mãi mãi không bao giờ tới làm phiền Sơ Mặc nữa thì mới tốt" Thẩm Ninh tức giận mà nói xong lại nhìn Tôn Thanh Thanh, ánh mắt kiên định

"Cảm ơn hai đứa" Tôn Thanh Thanh đang tính hỏi thêm thì tiếng chuông vào giờ học vang lên

"Hết giờ nghỉ rồi" Tiêu Hạ chán nản kêu

"Được rồi. Hai đứa vào lớp đi. Có chuyện gì cần nói thì tối nay tới nhà bà Sơ Mặc rồi cùng nói ha. Cô Tôn à, chúng ta cũng đi thôi" Chú Lâm đứng dậy vỗ vai hai đứa rồi nói với Tôn Thanh Thanh

"Vậy tối nay gặp nha chị. Cháu chào chú Lâm" Thẩm Ninh vẫy tay với cô rồi chào chú Lâm xong kéo Tiêu Hạ đi

...