Omega Thủy Tinh

Chương 46



"Chưa kết hôn, cũng chưa đánh dấu" Bạch Vũ vẫn lãnh đạm đáp lời lại, thành thật mà nói thì đây là lần đầu anh đưa một omega tới bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. Trước đây chưa từng, và sau này chắc cũng chỉ có mình cậu được anh quan tâm đặc biệt như vậy.

"Vậy làm phiền anh ra ngoài phòng chờ để đợi" Cô y tá mặt không biến sắc chỉ ra lối đi mà hai người vừa đi vào.

"Cậu ấy có chướng ngại tâm lý, sợ người lạ, tôi cần ở bên cạnh cậu ấy" Bạch Vũ vẫn đưng im không nhúc nhích, đối mặt với cô y tá trước mặt không có lấy một chút để ý.

"Vậy đổi thành khám tiền hôn nhân đi, cả hai người đều kiểm tra sức khỏe, cả kiểm tra độ tương thích pheromone luôn đi. Cho tôi xin họ tên của omega trước nào." Cô y tá lôi phiếu kê khai ra rồi cầm bút chờ đợi.

"Lâm Sơ Mặc" Cậu sau một hồi chứng kiến màn nói chuyện giữa hai cực nam bắc của trái đất không khỏi có chút lạnh gáy, đành lên tiếng cắt ngang.

"Tuổi?"

"17!"

"..." Cô y tá có chút sửng sốt nhìn cậu, lại nhìn sang người bên cạnh vẫn yên lặng ngắm nhìn cậu nãy giờ.

"Sao vậy chị?" Cậu thấy cô ta ngơ ra liền lo lắng hỏi.

"Em trai, có phải em bị tên này lừa đến đây không?" Cô y tá không nén nổi tò mò, nhìn cậu bằng đôi mắt nghi hoặc mà thốt ra câu hỏi.

"... Lừa..." Cậu nghe cô ta hỏi vậy cũng ngây ra nhìn sang khuôn mặt góc cạnh sắc nét của người đàn ông đứng cạnh mình.

"Bớt nhiều chuyện, cậu ấy được xem mắt với tôi đàng hoàng, đang trong quá trình tìm hiểu lẫn nhau" Bạch Vũ đứng chắn trước cậu mà cô y tá, thần sắc không đổi nhưng giọng điệu không vui thấy rõ.

"Bắt được ông chồng giữ của, em may mắn đó nha" Cô y tá còn muốn nói đùa với cậu mấy câu liền bị người bên cạnh nhắc nhở. Cô che miệng ho khan một tiếng rồi tiếp tục lấy thông tin cơ bản.

Các mục cơ bản được thực hiện một cách đơn giản và nhanh chóng. Sau đó cả hai được đưa đi trích xuất pheromone ở một phòng khác.

Pheromone của người đều có trong máu cho nên chỉ cần lấy máu là được, cậu nhìn cái mũi kim tiêm để lấy máu dài thòng nhọn hoắt mà nuốt khan một ngụm khí lạnh, run rẩy đưa cánh tay ra.

Anh sau khi lấy máu xong thấy cậu sợ đến mặt mày đã tái đi liền bước tới cầm lấy bàn tay còn lại của cậu siết một chút khiến cậu cảm thấy rất an tâm. Cảnh tượng này của hai người đều được mấy cô y tá trong phòng nhìn thấy mà ghen tỵ không thôi.

Kết quả độ tương thích pheromone phải thêm hai ngày nữa mới có, cậu tới phòng bác sĩ kết luận tình trạng sức khỏe ở cuối hành lang.

Chủ yếu là dạo này do được Bạch Vũ quan tâm chăm sóc lại luôn được ăn đồ ngon mà dì Chúc nấu, ngày ngày đều vẽ hoặc chơi rất vui vẻ nên tình trạng sức khỏe rất tốt, tâm trạng cũng rất tích cực.

"Tình trạng sức khỏe tốt, xét nghiệm máu và trích xuất pheromone cho thấy rất ổn định, không có gì đáng ngại" Bác sĩ mời hai người ngồi xuống ghế rồi rất từ tốn nói với cậu.

"Cảm ơn bác sĩ" Cậu cúi đầu với người đàn ông trung niên ngồi đối diện.

"Tôi nghe bảo hai người là tới khám tiền hôn nhân, hai người đã suy nghĩ kỹ về chuyện đó rồi sao?" Bác sĩ đẩy gọng kính nặng nề lên khỏi sống mũi.

"Chuyện này..." Cậu nghe thấy câu hỏi của bác sĩ liền ngần ngại nhìn về phía Bạch Vũ.

"Tôi muốn tới kiểm tra qua một chút cho em ấy, nhưng y tá lại không cho tôi đi cùng cho nên mới phải đổi thủ tục thành hai người khám" Bạch Vũ ngồi bên cạnh cậu, thần sắc lãnh đạm, giọng điệu cũng lạnh nhạt không hơn.

"Hai người không có mối quan hệ rõ ràng, cậu cũng chưa từng đăng ký dấu pheromone trên hồ sơ của cậu này nên đương nhiên là y tá sẽ không cho đi cùng. Tôi chỉ muốn hỏi là tại sao lại nhất quyết muốn đi cùng" Bác sĩ giải thích một chút lại tiếp tục gặng hỏi Bạch Vũ.

"Em ấy có chút ám ảnh tâm lý, không thích những nơi đông người" Bạch Vũ cũng không hề giấu diếm.

"Tôi hiểu rồi. Về buổi khám hôm nay, hai người đều trong trạng thái rất tốt, muốn kết hôn sinh con đều không có vấn đề. Nhưng hai người nên đợi khoảng một đến hai năm nữa vì cậu Lâm đây vẫn còn là vị thành niên. Cậu alpha này cũng cần phải quan tâm chăm sóc hơn nữa cho omega của mình, nếu omega đã có ám ảnh tâm lý từ trước không được chăm sóc đặc biệt sẽ dễ dẫn đến các hội chứng tâm lý nặng nề hơn, đến lúc đó muốn chữa được sẽ rất khó." Bác sĩ nhìn hai người, dùng giọng nghiêm cẩn, trịnh trọng mà nhắc nhở hai người.

"Tôi biết rồi!" Bạch Vũ ngồi đó vẻ mặt lạnh như tiền nhưng đều đã nghe hết những lời mà bác sĩ nói, cũng đã ghi nhớ kỹ.

"Vậy... tụi cháu về đây ạ" Cậu lễ phép nói với bác sĩ lại kéo tay Bạch Vũ cùng đứng dậy.

"À phải rồi" Bác sĩ lên tiếng khiến cậu dừng mọi động tác lại

"Còn chuyện gì nữa không ạ?" Cậu ngây ngô hỏi.

"Tôi biết giới trẻ các cậu rất thoải mái, cũng rất sung sứng nhưng mà cậu alpha này, sắp tới kỳ phát tình rồi có thể kiềm chế thì nên kiềm chế chút đi. Hai người hãy nghĩ tới sức khỏe của omega phải được đặt lên hàng đầu, tôi chỉ muốn nói vậy thôi, hai cậu về cẩn thận" Bác sĩ nhìn Bạch Vũ, rất tự nhiên mà dăn dò.

"Ừm" Bạch Vũ khẽ gật đầu một cái, thần sắc không rõ nhưng tâm trạng khá khó tả.

"..." Cậu không thể nói thêm gì, hẳn là đã nghĩ tới gì đó, cho nên mặt cũng đã đỏ lên rồi.

Hai người cứ như vậy đi khỏi phòng, bác sĩ nhìn vẻ mặt cậu ngại ngùng lại tự nhủ có phải bản thân già rồi không, không có theo kịp suy nghĩ của lớp trẻ nữa. Nhìn cậu alpha đó có vẻ là một người đào hoa, thành thục vậy mà lại chưa hề động đến omega xinh đẹp mềm mại kia sao?