Ôn Nhu Ái Nhân

Chương 33



Lúc này Sư Giá cầm điện thoại, nhìn tin nhắn Tang Thúc gửi tới, lâm vào trầm mặc.

Sư Giá đã sớm biết, người thành thật như nàng, sao có thể là đối thủ của yêu tinh Tang Thúc được?

Nếu là trước đây nàng sẽ từ chối mà không cần suy nghĩ, nhưng bây giờ nàng nhìn chằm chằm vào tin nhắn trên điện thoại, lại không thể dứt khoát từ chối lời đề nghị của Tang Thúc như lúc trước.

Âm thanh thông báo vang lên, Tang Thúc ở bên kia chờ đến sốt ruột, lại gửi tin nhắn cho Sư Giá.

Tang Thúc: [Bác sĩ Sư, tôi sẽ không nói cái gì lung tung đâu! Em giúp tôi được không? Lần này em giúp tôi, tôi cho em 3 điều kiện, em chỉ cần nói! Em muốn tôi ở bên dưới tôi cũng đồng ý! Tư thế gì hoàn toàn không thành vấn đề, tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời phối hợp! "Mắt lấp lánh.jpg"]

Sư Giá đang cân nhắc đồng ý, cũng chỉ là đang cân nhắc mà thôi. Nhưng nào biết Tang Thúc nói chuyện không có giới hạn như vậy, lúc nhìn thấy tin nhắn này, nàng bị dọa sợ hết hồn, toàn bộ máu trong cơ thể dồn lên mặt như dự đoán, mang theo nhiệt độ nóng hổi, đánh Sư Giá trở tay không kịp. Nhất là ba chữ "ở bên dưới" kia, dù nàng không muốn nghĩ nhiều, nhưng Tang Thúc sẽ cho nàng như ý sao?

Tay nàng run lên, chữ "Được" vốn còn đang lưỡng lự trong khung đối thoại còn chưa gửi đi, lúc này đã hiển thị gửi cho đối phương.

Sư Giá cả kinh, nhưng đã quá muộn—

Tang Thúc: [Bảo bối, cảm ơn em.]

Sư Giá: [...]

Bảo bối cái đầu!

Vốn tưởng rằng cứ kết thúc như vậy, Tang Thúc sẽ đăng Weibo làm sáng tỏ, lại không nghĩ rằng đối phương lại gửi thêm tin nhắn—

Tang Thúc: [Bảo bối, khi nào thì em muốn tôi ở dưới? Tôi đều nghe em, 3 điều kiện, nếu như em muốn 3 đêm cũng được.]

Sư Giá: "!!!"

Nàng tắt Wechat, nàng không muốn nói một câu nào với Tang Thúc nữa!

Sao nàng lại quên, trước khi trở thành yêu tinh, Tang Thúc chính là một tên sắc-dục?

Rõ ràng trước đây Sư Giá chưa bao giờ dễ dàng bị người khác ảnh hưởng như vậy, nhưng bây giờ...

Sư Giá không khỏi ôm chăn, cuộn mình lại.

Có vẻ như mọi thứ dần vượt khỏi tầm kiểm soát sau khi gặp Tang Thúc...

Tâm tình hiện giờ của Tang Thúc hoàn toàn bất đồng với Sư Giá, nếu như nói lúc này nàng là ảo não tức giận, vậy thì dùng xuân phong đắc ý để hình dung Tang Thúc cũng không quá đáng.

"Xuân phong đắc ý mã đề tật, nhất nhật khán tẫn Trường An hoa*."

*(Cưỡi ngựa đi trong gió xuân, trong một ngày chiêm ngưỡng cảnh đẹp của Trường An.)

Tang Thúc nhịn không được đổi tiểu sử Wechat của mình.

Những lời mắng chửi trên mạng tính là gì, cô là loại người nhìn sắc mặt người khác mà sống sao?

Tang Thúc vừa cười nhạo, vừa mở Weibo.

Mặc dù cô không quan tâm người khác, nhưng vẫn luôn thích vả mặt những người không ra gì.

Đăng tấm ảnh chụp chính diện Sư Giá là không thể, dù cư dân mạng không bận tâm, nhưng cô lại để ý!

Từ trong điện thoại chọn ra một bức ảnh chụp sườn mặt của Sư Giá mà cô đã chụp lén khi còn ở viện dưỡng lão, bởi vì ngược sáng, nên không thể nhìn rõ ngũ quan, nhưng dù chỉ là một bức ảnh mơ hồ, cũng có thể nhìn ra dung mạo thanh lệ của đối phương.

[Tang Thúc V: Nếu biết mình không phải là đối tượng của tôi, thì phiền toái bạn học @Sư Minh Yên V lần sau đăng Weibo không nên làm chút động tác nhỏ, nếu như không phải mỗi lần tôi đăng Weibo đều có một chút ám muội, phỏng chừng fan của cô cũng sẽ không dễ dàng bị dẫn dắt như vậy. Ngoài ra, tôi cũng xin cảm ơn mọi người đã dành nhiều sự quan tâm đến chuyện tình cảm của tôi, vậy thì tôi sẽ cho mọi người nhìn đối tượng của tôi một cái đi? Bác sĩ nhà tôi là một nhân viên y tế nghiêm túc, không phải ngôi sao gì cả, trước đây đều là đoàn đội làm rõ, là muốn giữ thể diện cho người còn chưa ra mắt. Nhưng các người lại cảm thấy không đáng tin, hiện tại tôi nói rõ một lần nữa, tôi, Tang Thúc, đã có đối tượng, không phải là người trong giới. Còn nữa, nếu hiện tại tôi là cố vấn của chương trình i18, tôi sẽ giữ vững đạo đức nghề nghiệp, sẽ không có bất kỳ quan hệ mập mời nào đối với bất kỳ người nào của cuộc thi tuyển chọn hoặc vượt quá ranh giới giữa cố vấn – học viên, mong tự trọng tự ái, cũng mong mọi người sẽ biết.]

Hình ảnh đi kèm là khuôn mặt nghiêng của Sư Giá, Tang Thúc còn tự vẽ chính mình ở góc bên trái, trên hai mắt dán lên trái tim màu đỏ, nhìn Sư Giá với vẻ mặt vui sướng.

Bài Weibo này vừa được Tang Thúc đăng lên, ngay lập tức trở thành chủ đề hot trong giới hâm mộ.

Mọi chuyện xoay chuyển quá nhanh, trận vả mặt đến nhanh như cơn lốc, khiến nhiều fan của Sư Minh Yên sưng mặt.

Nhất là những fan đã theo Tang Thúc nhiều năm, lúc trước nhìn thấy nữ thần nhà mình bị hắt nước bẩn cũng sắp ngồi không yên, hiện tại vừa nhìn thấy cô nói rõ mọi chuyện, trực tiếp đến phía dưới Weibo của Sư Minh Yên, giận dữ mắng mỏ—

"Các người có biết xấu hổ là gì không hả? Vợ tôi lúc nào thì yêu đương không thừa nhận? Ngược lại là cái loại tùy thời tùy chỗ đều muốn cọ nhiệt độ của vợ tôi như các người thì tôi chưa từng thấy qua, lúc trước đã làm sáng tỏ, làm sao biết được da mặt các người lại dày như vậy! Còn có thể ngóc đầu trở lại làm như chưa từng xảy ra chuyện gì? Tôi nôn!"

"Hành vi cọ nhiệt này thật tuyệt, chưa từng thấy qua loại người không biết xấu hổ như vậy!"

"Các người thật đúng là biết diễn kịch, còn nói Tang Thúc nhà chúng tôi có lỗi với Sư Minh Yên nhà các người? EXM*?"

*(Viết tắt của từ excuse me.)

"Có một điều mà các người nói không sai, Tang Tang nhà tôi đích thật là tiền bối, xét đến mặt mũi của thần tượng nhà các người, lần trước cũng chỉ yêu cầu đoàn đội làm rõ, không có tự mình vả mặt. Sao, nhà các người còn có thể vứt bỏ mặt mũi như vậy? Thật đúng là tự xem mặt mình là cái bàn để đồ ăn à?"

"Tham gia tuyển chọn mà không lo tập luyện biểu diễn cho thật tốt, năng lực nghiệp vụ tốt hơn tự nhiên sẽ hút fan, dựa vào nữ thần nhà tôi lăng xê để hút thêm fan, ngài đây không phải gọi là hút fan mà là hút máu ngài có biết không? Thật con mẹ nó ghê tởm! Nôn!"

"Có hơn 100 cô gái tham gia cuộc thi, chỉ có cô là tác quai tác quái như vậy, tôi nhớ không lầm, cô đây là lần thứ 3 cọ nhiệt độ của Tang Tang nhà tôi đi? Tuyệt, độ mặt dày này của cô, là đệ nhất giới giải trí a!"

...

Cùng lúc đó, bình luận trên Weibo của Tang Thúc cũng bùng nổ.

Tuy nhiên, fan ở trên Weibo của Tang Thúc cơ hồ không có nhắc tới Sư Minh Yên khiến người ta chán ghét kia, toàn bộ lực chú ý đều tập trung vào bức ảnh mà cô đăng lên!. Truyện Bách Hợp

"Vậy chị có dám đăng ảnh HD không?"

"Cái này? Cái này? Chị muốn cho em xem cái này?"

"Nếu như tôi nhớ không lầm, đây hình như là lần đầu tiên Tang Tang công khai bạn gái của mình? Điều này có nghĩa là gì đây?"

"Lầu trên, cậu không có nhớ lầm, tôi đã theo dõi Tang Tang từ khi nàng ra mắt, trước kia nàng chỉ ở trước mặt truyền thông không phủ nhận, nhưng tuyệt đối không có trực tiếp công khai giống như bây giờ!"

"Chỉ có tôi coi trọng dung nhan của tiểu tỷ tỷ này sao? Liếc mắt nhìn qua cũng thấy rất thanh tú a!"

"Đúng vậy! Tôi cũng phát hiện! Chính là cái loại mang đến cho người ta cảm giác rất lạnh nhạt? A, không thể miêu tả được, dù sao thì giống như nước trong có phù dung*?"

*(Chỉ dung mạo đẹp đẽ của người con gái.)

"Cho nên lúc trước thổi phồng cái gì mà nữ thần thích mềm mại, nhẹ nhàng? Ọe, xin lỗi, Tang Tang nhà tôi không thích loại này, cười chết tôi rồi, thì ra còn có thể ghép CP như vậy? Chúng tôi không muốn cảnh giới cao nhất của Bilian!"

Tang Thúc cũng là người thích xem náo nhiệt, khi nhìn thấy người hâm mộ hỏi cô có dám đăng một tấm hình HD hay không, tâm tình cô vui vẻ trả lời—

"Tôi dám, nhưng mà tôi sợ các bạn sẽ ngấp nghé sắc đẹp của vợ tôi!"

Câu này vừa được đăng lên, lập tức nhận nhiều lượt thích, phía dưới đều đang hú hét—

"A a a! Đủ rồi, đừng thể hiện tình cảm nữa! Nhưng tôi vẫn muốn xem!"

"Muốn nhìn tiểu tỷ tỷ +1"

"Trời ạ, đại ác ma Tang Thúc mà tôi biết trước đây đâu? Bây giờ sắp biến thành Tang Tang ngọt ngào rồi sao?"

...

Người hâm mộ ở khu bình luận tung hứng bán manh, Tang Thúc cũng thấy vui vẻ, mà bây giờ Sư Minh Yên còn chưa ra mặt đáp lại.

Sau khi trả lời Tang Thúc, Sư Giá ép mình không được mang điện thoại vào phòng tắm, nàng thật sự sợ mình bị ma quỷ ám ảnh, cho dù là tắm rửa cũng phải nhìn điện thoại để biết Tang Thúc sẽ đăng cái gì lên Weibo đầu tiên.

Đúng là ma chướng!

Sư Giá nghĩ thầm, nhưng khi từ phòng tắm đi ra, trên người nàng còn quấn khăn tắm, cũng đã đi tới bên cạnh bàn cầm điện thoại lên.

Ngay lúc nàng chuẩn bị mở Weibo, Sư Giá nhìn chính mình trong gương, hai đầu lông mày mong đợi cùng cao hứng không thể che dấu, giờ đây hiện rõ trong mắt nàng. Bỏ điện thoại xuống, Sư Giá không nhịn được giơ tay lên đặt ở chỗ mi tâm của mình, muốn đem đuôi lòng mày bởi vì hưng phấn mà hơi nâng lên đè xuống.

Nàng có cần phải gấp gáp như vậy không? Hay là nói trong lòng đang mơ hồ chờ mong cái gì? Sư Giá đối với hành động này của mình cảm thấy vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ, giống như nàng thật sự đặt Tang Thúc ở trong lòng.

Mím môi, Sư Giá quyết định không nhìn tới điện thoại nữa, giống như ngày thường thay quần áo ngồi xuống dưỡng da, đợi đến khi lên giường, vẫn là không nhịn được trở nên vội vàng cầm điện thoại lên.

Mở Weibo, người nào đó nằm trong ổ chăn rốt cuộc nhìn thấy nguyên nhân.

Không nghĩ tới Sư Minh Yên có thể lợi dụng bộ bát đĩa của nàng để gây ồn ào, Sư Giá vừa kinh ngạc nhưng cũng cảm thấy không đáng để quá kinh ngạc, nàng đối với Sư Minh Yên cho tới bây giờ cũng không ôm bất kỳ hy vọng gì.

Nhưng khi nhìn thấy "hậu quả", Sư Giá đỏ mặt.

Nhất là khi nhìn thấy câu trả lời của Tang Thúc, Sư Giá cảm thấy cả người đều nóng lên.

Nàng cho phép Tang Thúc nói dối mình là đối tượng của cô để rửa sạch thanh danh "không trong sạch", nhưng cũng không có đồng ý là trở thành vợ của cô!

Cảm giác buồn bực xông lên trong lòng Sư Giá, nàng không nhịn được đạp chăn, ở trên giường lăn lộn như đang trên chảo nóng, không thể có được giây phút bình yên.

Cuối cùng Sư Giá vẫn không nhịn được, gửi tin nhắn cho Tang Thúc.

Sư Giá: [Cô là đồ lừa đảo!]

Tang Thúc: [???]

Sư Giá cắn môi, đôi mắt có chút hồng, bộ dáng giống như thật sự bị người khi dễ.

Lúc gõ chữ, động tác không thể gõ nhanh như trước, Sư Giá rối rắm gõ rồi lại xóa, nhưng nàng đã quên mình không có tắt trạng thái đang nhập, ở đầu bên kia Tang Thúc nhìn thấy, chính là lặp đi lặp lại dòng chữ "Đối phương đang nhập".

Tâm tình Tang Thúc tốt đến mức khóe miệng nhếch lên không có cách nào hạ xuống, cô đương nhiên biết Sư Giá muốn nói cái gì, nhưng cô lại không chủ động nói ra.

Tang Thúc ngồi trên ghế, nghĩ đến bộ dáng nàng với đôi mắt đỏ hoe, ánh mắt không khỏi tối sầm lại, cô muốn ôm nàng, muốn hôn nàng, còn muốn... làm những chuyện kia với nàng.

Sau khi Sư Giá trải qua mấy phút rối rắm, Tang Thúc mới nhận được tin nhắn của nàng.

Sư Giá: [Tôi chỉ đồng ý giả vờ làm người yêu của cô, không có đồng ý cái khác.]

Tang Thúc: [Cái khác? Cái gì khác?]

Sư Giá: [Những lời bình luận của cô!]

Ý cười trong mắt Tang Thúc càng sâu, lần này cô không tiếp tục gửi tin nhắn cho Sư Giá, mà trực tiếp gọi điện thoại cho nàng.

Tang Thúc nghe thấy giọng nói trong trẻo nhưng lại lạnh lùng truyền đến, "Xin chào", cô khẽ cười, âm thanh tinh tế mềm mại như có thể làm tê dại không khí xung quang lọt vào tai Sư Giá, ngay sau đó là giọng nói trầm thấp của Tang Thúc.

"Bác sĩ Sư, chào buổi tối?"

Sư Giá: "..."

Khi gặp nhau ở ngoài, Tang Thúc dùng sắc đẹp dụ dỗ nàng, bây giờ không gặp mặt nhau, Tang Thúc lại dùng thanh âm câu dẫn nàng.

Sư Giá đang phải đối mặt với một tên yêu tinh, nhưng nàng lại không có định lực như Đường Tăng, nàng luôn bị cô hấp dẫn, mê hoặc.

Tang Thúc làm sao có thể biết được lúc này Sư Giá đang nghĩ gì? Cô chỉ lo mở miệng dụ dỗ người đối diện: "Ý của em là vợ của tôi à?"

Sư Giá hoàn hồn, đỏ mặt gật đầu: "Ừ."

"Lừa người khác là không tốt." Tang Thúc nói.

Sư Giá: "Cô biết vậy là tốt."

Không ai biết được khi nàng nói những lời này thiếu chút nữa đã cắn nát môi mình.

Trong lòng Sư Giá có chút chua xót.

Như thể nàng tự tay mình đẩy người trong lòng cách xa vậy.

Nhưng rất nhanh, chút chua xót trong lòng Sư Giá đã bị một trận gió mát, thổi không còn thấy bóng dáng.

Tang Thúc mỉm cười mở miệng, không đợi Sư Giá phản ứng, cô nói tiếp: "Bác sĩ Sư, sao chúng ta không diễn giả làm thật? Lừa người khác là không tốt nha."