[One Piece] Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi

Chương 228: Tham vọng của Teach



Trong những ngày tiếp theo sau đó, Ace cũng dần dần mở lòng và làm quen với mọi người trong băng hải tặc nhiều hơn. Gần như toàn bộ thời gian cậu đều bám dính lấy anh em nhà Haru, Marco và Thatch nhiều nhất. Dẫu sao thì hai người trước là người đỡ đầu của cậu trong khi hai người còn lại chính là người đã giúp đỡ cậu nhiều nhất trong suốt khoảng thời gian qua.

Vậy nên việc nhìn thấy được cảnh cậu thiếu niên cao hơn 1m8 đi theo sau lưng của bọn họ là một việc rất bình thường đối với mọi người ở băng hải tặc Râu Trắng. Thậm chí có người còn xem đó như một điều bình thường, hằng ngày đều có thể thấy được và đem đó ra để trêu đùa với Ace.

" Này, Ace! Lại đi theo Haruto như vịt con nữa hả!? " Một thuyền viên hét lớn khi nhìn thấy Ace đi theo đằng sau Haruto trong khi anh đi về hướng nơi mà Râu Trắng đang tại.

" Ta không phải là con vịt! " Ace ngay lập tức quay đầu trừng mắt nhìn người thuyền viên đó, phản bác lại. Thế nhưng dường như không một ai thật sự xem lời nói đó của cậu một cách nghiêm túc, dù sao thì nhìn Ace có thể hung dữ như vậy thế nhưng tất cả mọi người đều biết được cậu là một thiếu niên mới lớn mà thôi. Thậm chí khoảng thời gian mà Ace trở thành hải tặc còn quá ít, chỉ cần lựa chọn ngẫu nhiên một người ở trong băng hải tặc Râu Trắng cũng đã có khoảng thời gian chu du ngoài biển khơi nhiều hơn gấp nhiều lần.

Vậy nên hầu hết mọi người đều chỉ xem cậu là một thằng nhóc mới lớn, chẳng qua là có được thiên phú chiến đấu hơi mạnh mà thôi.

" Ngươi nói sao cũng được! Tất cả mọi người ở đây đều biết ah! "

" Ha ha ha! "

Ace bĩu môi nhìn bọn hắn, bước chân vẫn nhanh chóng đi theo sau Haruto cho đến khi cậu và anh đều đã đến trước mặt của Râu Trắng. Ngay lúc này, Ace có thể nhìn thấy cả Haruki và Marco đang đứng gần bên cạnh ông.

" Haruki tỷ! Lão cha! Marco! " Ace phấn khích như một đứa trẻ chạy nhào đến chỗ ba người họ rồi đột ngột nhảy chồm lên Marco thế nhưng lại bị anh nhanh nhẹn né qua khiến cho cậu đáp xuống mặt sàn bằng mặt trước.

" Ngươi là khỉ hay sao mà nhảy lên người người khác? " Marco lười biếng nhìn xuống Ace, nhướng mày hỏi.

"... Đau đau." Ace ngồi bật dậy, tay đưa lên xoa xoa gương mặt đau nhứt. Haruki và Râu Trắng không khỏi cười nhẹ trước sự bộc trực của cậu thiếu niên.

" Ngươi đừng có nhảy lên người người khác như vậy chứ, Ace? Cái cơ thể to lớn của ngươi đó có thể đè bẹp bất cứ ai ah? " Haruki cười cười.

" Ta không có mập đến mức đó! "

" Ai biết được ah? "

" Ta không có! "

Haruto chỉ có thể lắc đầu cười bất đắc dĩ trước cảnh hai người tranh cãi về việc Ace có nặng hay không. Anh quay đầu đưa cho Marco một vài ống giấy cuộn rồi dựa người vào một chiếc thùng ở gần đó.

" Lần trước ta có tìm thấy được một vài hòn đảo ở Tân Thế Giới. Vẫn chưa là lãnh địa của ai cho đến hiện tại." Haruto nói.

Marco đặt xuống tất cả cuộn giấy rồi lấy lên ngẫu nhiên một cái, kéo xuống sợi dây quấn quanh rồi mở ra. Trên mặt tờ giấy đó là một bản đồ nhỏ được vẽ khá chi tiết với một vài ghi chú nhỏ cùng với những tấm hình chụp được đính cùng. Không thể không nói, Haruto thật sự rất có thiên thú trong việc vẽ bản đồ. Mặc dù rằng anh thường thiên về việc thu nhập thông tin hơn là tập trung vẽ thế nhưng không ai có thể phủ nhận được rằng những bản đồ do chính tay anh vẽ rất chi tiết và chỉnh chu.

Chỉ có một khuyết điểm nhỏ chính là bản đồ của anh gần như không thể sử dụng cho việc định hướng đường đi. Bởi bản đồ của anh chỉ có thể được sử dụng như là một bảng thông tin về mọi thứ xung quanh nơi đó, thích hợp cho việc khám phá hơn.

" Ở gần đó có dòng hải lưu mạnh sao? "

" Đúng. Ở những hòn đảo nhỏ thì không thế nhưng ngay ở phía Bắc của Tân Thế Giới có một hòn đảo cỡ trung, trong bán kính khoảng 100 dặm có nhiều dòng hải lưu đan xen nhau tạo thành một vòng bảo vệ xung quanh hòn đảo. Nếu như sử dụng thuyền để tiến vào đó thì khá là nguy hiểm. Thế nhưng không thể không nói, hòn đảo đó thật sự là một nơi lý tưởng để nghỉ dưỡng."

" Lão cha, ngươi nghĩ sao? "

" Gurarara! Ta không quan tâm đến những thứ này! Các ngươi cứ tự quyết định đi! " Râu Trắng lắc đầu nói, cười lớn.

Kể từ khởi đầu cho đến hiện tại, Râu Trắng chưa bao giờ là thật sự quan tâm đến tài phú và lãnh địa. Đúng là mỗi băng hải tặc đều phải có một số lượng tài phú và lãnh địa nhất định để chứng minh và thể hiện địa vị và sức ảnh hưởng của mình, thế nhưng đối với Râu Trắng, tất cả đều đó đều không quan trọng. Chỉ với việc băng hải tặc Râu Trắng là một trong bốn băng hải tặc Tứ Hoàng thế nhưng nói về những thứ kia thì băng hải tặc Râu Trắng chỉ hơn băng hải tặc Tóc Đỏ mà thôi.

Ngoại trừ một vài lãnh địa mang tính chất quan trọng, phần lớn ông đều để cho các đội trưởng bàn bạc và quyết định. Ngoài ra thì các tài nguyên và châu báu mà băng hải tặc có được cũng được các hài tử của ông phân chia đều và quản lý chặt chẽ. Ông có thể không cần đúng nó thế nhưng các hài tử của ông lại cần ah.

" Đã rõ, lão cha." Haruto và Marco gật đầu rồi bắt đầu ngồi chụm lại, bàn bạc về việc đánh dấu những hòn đảo vô chủ này.

- ---------

Cách xa khoảng vị trí của bọn Haruto khoảng 30 mét, Teach nghiêng mắt nhìn chằm chằm về phía nhóm bọn họ, đặc biệt chính là Haruto. Gã cắn răng, trong mắt chứa đầy sát ý và giận dữ.

Teach tuy rằng biết được những đội trưởng cũng một phần nào đó nghi ngờ và cảnh giác với gã, thế nhưng phần lớn đều chỉ là do tác động của Haruto và Haruki. Nếu như không phải vì những lời nói và sự xa cách rõ ràng của hai người đối với gã thì không một tên đội trưởng nào đem lòng nghi ngờ đối với gã cả.

Dẫu sao thì trong những năm qua, Teach chưa từng thể hiện bất cứ tham vọng hay hành động nào khiến cho bọn hắn nghi ngờ. Thế nhưng bất cứ khi nào gã có hành động muốn tham gia vào những cuộc nói chuyện, gã đều có thể cảm nhận được rõ ràng sự xa cách trong từng lời nói của bọn hắn.

Không phải là bọn đội trưởng lại thể hiện điều đó rõ ràng như vậy. Dù sao thì Râu Trắng cũng không muốn các hài tử của mình lại nghi kị lẫn nhau dẫn đến sự chia cắt và bạo lực. Chỉ là do trực giác của gã nói rằng bọn đội trưởng chưa bao giờ là hoàn toàn bỏ xuống lòng nghi ngờ.

Thế nhưng điều mà khiến cho gã khó hiểu nhất là tại sao hai người lại chán ghét gã đến như vậy. Ngay từ ngày đầu tiên Teach gia nhập băng hải tặc Râu Trắng, cả hai người đã thể hiện hoàn toàn rõ ràng cho gã biết rằng gã không được hai người chào đón ở nơi này. Và những ngày sau đó, mặc dù gã đã cố gắng tìm cách làm hài hoà mối quan hệ thế nhưng thay vì che dấu nó như bao người khác, anh em nhà Sakumi hoàn toàn từ chối việc tiếp xúc hoặc có bất cứ mối quan hệ nào liên quan đến Teach.

Và cả đêm hôm đó, khi mà hai người xuất hiện trước mặt gã và lấy đi một bên mắt của gã, Teach biết được rằng nếu không phải vì Râu Trắng thì có lẽ ngay từ ngày đầu tiên gã xuất hiện trước mặt bọn họ, gã đã chết không toàn thây rồi.

" Ta phải giải quyết thằng nhóc đó nếu như muốn kế hoạch thành công..." Teach lầm bầm nói, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Haruto.

Sau vô số khoảng thời gian quan sát và thu nhập thông tin, Teach biết được tuy rằng mọi người, kể cả Râu Trắng, đều thường xuyên ủng hộ và lắng nghe cặp sinh đôi này, thế nhưng gã vẫn có thể tinh ý nhận ra rằng Haruto mới chính là người chủ đạo giữa tất cả mọi người.

Ý kiến và lời nói của người nam nhân tóc đỏ này đều được phần lớn mọi người lắng nghe và đồng ý hơn là người nữ nhân. Kể cả người em gái sinh đôi của anh cũng phần lớn đều nghe theo lời của anh hơn.

Có lẽ điều đó là bởi vì Haruto là một nam nhân, thường thiên về lý tính hơn trong khi Haruki là một nữ nhân, phần lớn hành động và suy nghĩ đều thiên về tình cảm hơn. Vì lẽ đó mọi người đều phần lớn thiên về Haruto hơn.

Từ đó, Teach mới có thêm một mục tiêu trong kế hoạch của gã. Nếu như Teach muốn giết chết Râu Trắng, gã phải tìm cách giết chết Sakumi Haruto trước. Về phần của Marco và Haruki, mức độ nguy hiểm vẫn chưa được gã để tâm.

" Vẫn chưa đến thời cơ... "

Tất nhiên nghĩ dễ hơn làm, Teach biết rằng việc có thể giết được Sakumi Haruto ở hiện tại như là khó hơn lên trời. Điều này sẽ không dễ dàng như việc gã đã từng giết chết đội trưởng đội 2 tiền nhiệm - Azumi.

Trừ khi Teach đã chắc chắn rằng gã đã có đủ tài nguyên, thời cơ và thực lực, gã sẽ không làm bất cứ hành động nào vọng động với hai người.

Nghĩ đến đây, Teach không khỏi nở một nụ cười nham hiểm đầy ác ý.

' Ta chắc chắn sẽ tự mình khiến cho ngươi cảm thấy hối hận... Sakumi Haruto.'

Bị những suy nghĩ và vọng tưởng bao trùm lấy tâm trí, Teach không thể nhìn thấy được lúc Haruto nghiêng đầu nhìn về nơi gã đang trốn với cặp huyết mâu vô cảm và đạm bạc, một nụ cười nhạt hiện lên trên khoé môi như đang cười nhạo.

' Ta rất mong chờ sự trình diễn của ngươi, Marshall. D. Teach...'

' Đừng làm ta thất vọng.'

-------------

Lời của tác giả:

Xin lỗi mọi người vì tới giờ mới ra chap. Sáng hôm nay ta với vùa đi tiêm vacxin nên không có thời gian để viết và edit chap mới.

Mọi người nhớ giữ sức khoẻ trong khoảng thời điểm dịch bệnh này nha~

​​​​​​​Hanako-Kakuzu