Ông Anh Trai Nuôi Là Bựa Nhân

Chương 11: Bị bựa nhân hôn môi



Từ buổi tối hôm đó tôi và Giang ngày càng thân thiết với nhau hơn.

Giang biết tôi là tomboy nên trong vấn đề quần áo tôi không ép mình phải ăn mặc quá nữ tính.

Tôi không quen mặc váy hay diện những bộ đầm bánh bèo dễ thương. Trong tủ quần áo có mấy cái váy anh Vũ mua cho nhưng không bao giờ tôi ngó ngàng đến. Nhìn người đã ghét nói gì đến vật, mặc cho chúng còn mới toanh chưa bị gỡ mác, tôi xếp chúng dưới đáy tủ.

Những buổi hẹn riêng với hai người tôi hay diện quần yếm mix cùng áo len mỏng giống hôm xem mắt. Để bớt nhàm chán, tôi mặc áo hoodie mix quần thể thao ống chun hoặc với quần ống rộng dáng đứng. Hai đứa đi với nhau có người lầm tưởng chúng tôi là hai anh em. Nhưng khi soi thấy đồi núi nhấp nhô trên ngực tôi, mọi người đều có chung một phản ứng, đó là che miệng lại.

Tôi đã quá quen ánh mắt và phản ứng như này nên không có cảm giác gì hết. Đối với tôi, người ta nhầm mình là con trai chả phải là vấn đề to tát. Thích nhầm thì cứ nhầm, tôi đây không rảnh phân bua.

Đang là dịp nghỉ cuối tuần, Giang chủ động mời tôi đi xem phim chung. Tôi đứng đợi cậu ở cổng nhà mình, và không để tôi phải chờ lâu... Một lúc sau Giang điều khiển một con xe SH đến đón tôi đi xem phim.

"Cậu thích xem thể loại nào?" Cậu ấy hỏi trong khi mắt đang nhìn list phim chiếu ngày hôm nay.

"Xem thể loại hài hước đi cậu, xem phim hài cho đời nó bớt nhạt."

"Ừ, mình vừa lựa ra được vài bộ phim, cậu chọn đi." Giang đưa cho tôi lựa cùng.

"Mình chọn phim này, cậu thấy sao?"

"Nghe theo cậu, cậu đứng đợi ở đây để mình đi mua popcorn và nước ngọt."

"Được."

Lần đầu đi xem phim với một cậu bạn trai, tim tôi đập nhanh hơn bình thường. Mới đầu tôi cứ nghĩ Giang là kiểu người ngoài lạnh trong ấm nhưng thật ra không phải vậy, tuy kiệm lời một chút xíu nhưng cậu ấy rất biết cách chăm sóc người khác. Có nhiều khoảnh khắc tim tôi như bị tan chảy trước những cử chỉ dịu dàng của cậu ấy.

Giang mau chóng quay lại, trên tay là là hai suất popcorn và nước ngọt. Bộ phim chúng tôi mua vé có rất nhiều cảnh hài hước, tôi như cười nắc nẻ cười ngoặt nghẽo trước những thước phim đó. Cả rạp mọi người đều cười nhưng không có ai giọng khỏe khoắn và cười to như tôi.

Thấy tôi ngại ngùng che miệng lại, cậu ấy cười nói:

"Nào đừng ngại, tiếng cười bằng mười thang thuốc bổ, mình không chê cậu có giọng cười to đâu."

"Không! Cậu nói thế mình càng phải che." Tôi kiên quyết lắc đầu.

"Nghe mình, không sao đâu!"

Hai đứa giằng co, trong lúc vô tình không biết thế quái nào môi tôi lại rơi trúng má Giang! Bọn tôi đồng loạt đơ người, những động tác đang làm ngừng lại như máy móc bị chết máy.

Cả hai bối rối nhìn nhau.

Tôi là người tỉnh táo trước, vội chỉnh lại tư thế ngồi của mình thật nghiêm chỉnh, mặt đỏ bừng hết cả lên, không dám nhìn cậu ấy.

"Mình xin lỗi."

"Không có gì."

"Chỉ là tai nạn do mình sơ ý quá."

"Không sao."

Vì nụ hôn bất chợt kia và cũng vì đang mải mê suy nghĩ, tôi không còn tâm trạng xem phim tiếp. Trong lúc thất thần, một bàn tay nóng ấm và to lớn chủ động đan năm ngón tay vào tay tôi. Ngay lập tức tôi rùng mình.

Hơn một tháng nay đi chơi với nhau, hai đứa chưa một lần có những hành động thân mật với đối phương. Ngoài tai nạn vừa rồi thì đây là lần đầu tiên... Tôi cứ nghĩ chúng tôi chỉ bình bình như thế thôi... Ai ngờ Giang là người chủ động tiến tới trước.

Mười ngón tay đan chặt vào nhau, đến lúc ra về Giang vẫn chưa chịu buông tay tôi.

"Sơn Ca này!"

"Ừ!"

"Mình không muốn chúng ta là bạn nữa."

"Sao?" Tim tôi hơi nhói lên khi nghe cậu nói vậy. Cậu ấy muốn nói gì thế?

"Bởi vì... mình muốn chúng ta tiến xa hơn."

"Hả?" Tai tôi vừa nghe nhầm có đúng không?

"Mình và cậu là một đôi đi!"

"?"

Trước ánh mắt tròn xoe vì quá đỗi ngạc nhiên của tôi, Giang cúi xuống hôn nhẹ lên khuôn miệng đang há hốc của tôi.

Cậu ấy trao cho tôi một nụ hôn nhẹ phớt. Nhưng chỉ thế thôi đã đủ khiến con tim non nớt và nhỏ bé này không ngừng đập loạn xạ trong lồng ngực.

"Được không?"

Tôi vô thức gật đầu.

Lần này cũng mặc kệ ánh mắt người đi đường ở hầm gửi xe, Giang tiếp tục cúi xuống hôn môi tôi. Đã vậy cậu ấy vừa ôm tôi vào lòng, vừa hôn lâu hơn cái hôn vừa rồi. Nhiều người không nhịn nổi cơn tò mò nhìn chúng tôi lâu hơn một chút.

Trong mắt họ, một chàng trai cao lớn đang hôn một người không rõ là nam hay nữ, nhưng vẫn có người tinh ý hơn nhận ra người trùm mũ áo hoodie là nữ liền reo lên trầm trồ ngưỡng mộ.

Về đến nhà, tôi vào phòng định thay quần áo tắm rửa rồi lên giường ngủ thẳng cẳng đến sáng ngày mai. Nhưng khi ấn nút công tắc trong phòng, tôi giật bắn khi đập vào mắt mình là một bóng dáng đàn ông đang ngồi lù lù trên giường, đầu gục xuống.

Thấy tôi đứng ở cửa, người nọ ngẩng phắt đầu, đứng dậy xông đến cưỡng hôn tôi.