Ông Bố Thiếu Soái

Chương 156: Bữa cơm ân nghĩa



Giọng nói kiêu ngạo, giống như bố thí!

Vân Tịnh Nhã vội vàng nói: “Xin lỗi, tôi không có ý định tham gia vào giới giải trí, chỉ là nhận được lời mời của đạo diễn Từ, đến đóng vai nữ chính cho MV của thần âm nhạc!”

“Cái gì! Cô đến đóng vai nữ chính?!”

Giọng An Dĩnh bỗng nhiên cao lên: “Cô là cái thá gì! Cũng xứng tranh vai nữ chính với tôi?!”

Vân Tịnh Nhã sững sờ, vô thức nhìn sang Từ Hiểu Thông, mà Từ Hiểu Thông cũng cau mày, nhìn cô ta nói: “MV của Kiến Ca là tôi do tôi làm đạo diễn, sao tôi không biết từ khi nào vai nữ chính lại dành cho cô?”

An Dĩnh hừ lạnh, hai tay vòng trước ngực, cao ngạo nói: “Bài hát mới của bạn trai tôi, không phải tôi đóng vai nữ chính, lẽ nào lại phải dùng người phụ nữ không biết từ đâu đến này?! ”

Bạn gái?!

Từ Hiểu Thông càng ngạc nhiên hơn, là bạn tốt của Phong Kiến Ca, sao anh ta lại không biết Phong Kiến Ca có một cô bạn gái như này từ bao giờ!

Dương Mật Mật ở bên cạnh nịnh hót: “Cũng không nhìn xem Chị Dĩnh của chúng tôi nổi tiếng như nào, thần âm nhạc tìm được chị Dĩnh làm bạn gái, là may mắn của anh ta!”

“Tôi không cần biết cô là ai, Kiến Ca đã giao cho tôi nhiệm vụ làm MV, thì do tôi toàn quyền phụ trách, nữ chính đã chọn được rồi, hơn nữa chỉ có thể là cô Vân Tịnh Nhã!”

Từ Hiểu Thông nổi tiếng trong giới là người thẳng thắn, lập tức cứng rắn nói!

“Chị Dĩnh, chị nhìn thấy chưa? Không biết người phụ nữ kia dùng cách gì để mê hoặc đạo diễn Từ, hợp đồng đại diện của em chính là bị cô ta cướp đi như vậy!”

“Chị Dĩnh, đừng nghĩ lời em nói là thừa thãi, chị phải cẩn thận, Kiến Ca của chị ưu tú như thế, mặc dù cô ta không xinh đẹp bằng chị, nhưng khó tránh khỏi cô ta sẽ dùng mọi cách để mê hoặc Kiến Ca!”

“Cô ta là cái thá gì, cũng xứng cướp đi người đàn ông của An Dĩnh tôi!”

“Hừ hừ, cũng chưa chắc, dẫu sao khuôn mặt của người phụ nữ đó, đến em nhìn cũng còn cảm thấy đáng yêu, nhỡ đâu, thần âm nhạc lại thích bộ dạng đó!”

“Hơn nữa, cô ta cũng trẻ hơn chị rất nhiều!” .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bị Bắt Trở Thành Nữ Vai Ác Tiểu Kiều Thê
2. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?
3. Nam Chủ, Anh Ta Công Đức Vô Lượng
4. Hoa Hồng Đỏ Và Súng
=====================================

Tính tình An Dĩnh vốn nóng nảy, bị Dương Mật Mật nói khích như thế, tức giận đi tới, nhìn khuôn mặt thuần khiết không gì sánh bằng của Vân Tịnh Nhã, lạnh lùng nói: “Khuôn mặt? Vậy thì tôi sẽ cào vài đường, để xem cô ta còn đi quyến rũ đàn ông như nào!”

Nói xong, giơ tay lên, hướng đến khuôn mặt của Vân Tịnh Nhã, tàn nhẫn vung tới!

Hành động bất ngờ, những người khác không kịp phản ứng, trên tay An Dĩnh đều làm móng giả nhọn hoắt, cái tát này nếu thật sự vung đến, trên mặt Vân Tịnh Nhã, ít nhất cũng để lại năm vết thương!

Vân Tịnh Nhã có chút tuyệt vọng nhắm mắt lại, bỗng nhiên, một bàn tay mạnh mẽ giơ ra, giữ chặt lấy tay của An Dĩnh, trong con ngươi, loé lên một tia lạnh lùng: “Cô muốn làm cái gì?!”

An Dĩnh hét lên: “Thằng đàn ông thối tha, cũng dám nắm lấy bàn tay mảnh mai của tôi?!”

“Chỉ là một khuôn mặt mà thôi, nếu có chuyện gì tôi tìm bác sĩ thẩm mỹ tốt nhất cho cô ta, dù sao tôi đây cũng có tiền!”

Nghe thấy giọng điệu khinh rẻ của cô ta, Hạng Tư Thành cười trầm thấp, nụ cười rất lạnh lẽo!

Bốp!

Tiếng bạt tai vang lên, mọi người nhìn thấy nửa mặt bên phải của An Dĩnh lập tức sưng lên, tất cả đều sững sờ!

Nói xong anh ta ném An Dĩnh sang một bên, dưới ánh mắt sững sờ của mọi người, từng bước đi đến trước mặt Hạng Tư Thành: “Thiếu soái, tôi cuối cùng cũng được gặp lại anh rồi!”

Hạng Tư Thành nhìn anh ta, khẽ cười, vui vẻ nói: “Không ngờ, cậu năm đó sa sút như tên ăn mày, bây giờ, đã trở thành thần âm nhạc vang danh cả nước”

Phong Kiến Ca nghẹn ngào quỳ gối, hai mắt ướt đẫm, dập mạnh đầu xuống đất: “Sự giúp đỡ của anh năm đó, Kiến Ca ghi nhớ cả đời, cho đến chết cũng không dám quên!”

- ---------------------------