Ông Bố Thiếu Soái

Chương 302: Phân tích hoàn hảo



“Đã xảy ra chuyện gì?”

Phương Hoa biết rõ con người Phương Quyền, vội vàng hỏi, vì nếu không phải chuyện gì lớn, một người luôn bình tĩnh như Phương Quyền tuyệt đối sẽ không tỏ vẻ hoảng loạn như vậy!

Phương Quyền không nói gì, trực tiếp mở tivi trong phòng, trên tivi, đang phát sóng chương trình thời sự, nội dung chính là vụ tai nạn xe!

Phương Hoa nhìn chằm chằm hai chiếc xe tuy đã cháy thành tro, nhưng chụp ảnh lại vẫn có thể nhận ra, ánh mắt hiện lên tia máu đỏ: “Sao lại như vậy? Sao lại như vậy chứ?”

“Người đâu? Họ đâu rồi!”

Ánh mắt Phương Quyền hiện lên vẻ thê lương: “Chết rồi! Chết hết rồi!”

“Trên thời sự nói, vì chiếc xe đi với tốc độ quá nhanh, khi rẽ ngoặt không cẩn thận lăn xuống vách núi, ngay cả người trên xe cũng bị cháy thành tro bụi, không ai sống sót!”

“Mẹ kiếp!”

Phương Hoa gầm lên một tiếng: “Hai tài xế này đều là tài xế lão luyện có mười mấy năm tuổi nghề, sao lại xảy ra tai nạn cơ bản như này?”

“Hơn nữa! Kể cả thực sự không cẩn thận, thì sao lại trùng hợp vậy, hai chiếc xe xảy ra tai nạn cùng lúc sao?”

“Xác đâu! Xác của họ đâu!”

“Tôi đã cho người đi nhận rồi, nhưng, người và xe cùng bị thiêu cháy, không có ai toàn thây nữa!”

Choang!

Phương Hoa ném một bình hoa quý vỡ tan tành, đỏ mắt: “Tuyệt đối không phải là sự cố! Nhất định là có người cố ý giở trò!”

“Sai người đi điều tra cho tôi! Điều tra từng tấc đất trên đoạn đường đó! Tôi không tin, không tìm được chút manh mối gì!”

Phương Hoa cố gắng thở nhẹ, bình tĩnh lại!

Người chết không thể thay đổi, nhưng những người chết này đều là người nhà họ Phương, đều là người thân cùng huyết mạch với Phương Hoa hắn!

Vốn dĩ cấp trên giám sát vô cùng nghiêm ngặt với những thế gia võ cổ truyền này, hắn cũng cầu xin trưởng bối trong tộc rất lâu, lại tìm rất nhiều cách, mới miễn cưỡng cho mấy người thân cùng huyết mạch xuống núi giúp hắn một tay, nhưng không ngờ, chưa giúp đỡ được gì đã chết hết rồi, người chết không rõ ràng, hắn không những không có cách ăn nói với nội tộc, thậm chí còn phải đối diện với sự trừng phạt nghiêm khắc!

Thậm chí, còn sẽ uy hiếp đến địa vị hiện tại của hắn trong nhà họ Phương!

Đây, mới là điều quan trọng nhất.

Phương Quyền làm việc vô cùng hiệu quả, hai canh giờ sau, ông ta lại về phòng: “Cậu chủ, chúng ta đã tìm được vài điểm kỳ lạ!”

“Nói đi!”

Giọng nói lạnh băng của Phương Hoa vang lên, sự việc đã thành ra như vậy, cách giải quyết tốt nhất chính là tìm ra hung thủ thực sự, cho nội tộc một lời giải thích hài lòng!

“Ở hiện trường vụ tai nạn, không tìm ra chút vấn đề nào, bất kể là dấu vết phanh xe hay trên thi thể có thể kiểm tra, đều hoàn toàn trùng khớp với tai nạn bất ngờ, nhưng, ở hai bên sườn núi, chúng ta tìm thấy một điểm bất thường”.

Ông ta vừa nói vừa lấy ra một sấp ảnh: “Cậu xem đi, chỗ này, hình như có chỗ bị người khác tu sửa, có vài góc cạnh, hình như bị cố ý đục đẽo vậy, nhưng cậu nói xem, có ai lại đi đục đẽo một ngọn núi hoang một cách khó hiểu không?”

Phương Hoa nhìn kỹ mỗi một bức ảnh, theo tư duy của Phương Quyền, bỗng nhiên, ánh mắt sẫm lại, nhìn vào một bức ảnh trong đó hồi lâu, lẩm bẩm nói: “Ở đây, sao hình như giống như che đậy cái gì?”

Phương Quyền cũng nghiêng đầu qua, hai người nhìn khoảng mười giây, bỗng nhiên, nhìn nhau, đồng thanh nói: “Lỗ đạn!”

“Đúng thế! Chắc chắn là lỗ đạn!”

Ánh mắt Phương Quyền sáng lên, bắt đầu lột kén: “Đây không phải là một vụ tai nạn xe, mà là một vụ mưu sát nhằm vào họ!”

“Là người của nhà họ Phương, đương nhiên sức chiến đấu phi phàm, nếu bị người khác tấn công, không thể nào không có chút phản kháng, trừ phi, gặp phải tấn công phục kích!”

“Mà hai bên đường, một bên là vách đá, một bên là núi hoang, nếu có tay súng mai phục trên núi, và bố trí ép xe dừng lại, thì không khó lắm!”

“Sau đó dùng thêm chút mưu kế, thì những người anh em đầu óc đơn giản của tôi nhất định sẽ xuống xe, lúc này, tay súng mai phục trên núi xuất hiện, cho dù võ công của họ có cao cường, cho dù biết bay cũng tuyệt đối không tránh được sự tấn công của bom đạn!”

“Sau khi hoàn thành tất cả, ngụy tạo hiện trường tai nạn xe, thiêu cháy toàn bộ người và xe, đương nhiên cũng không tìm được dấu vết bị súng bắn, nhưng điều mà bọn chúng không thể xóa bỏ, là lỗ đạn bắn vào con đường và trên vách núi!”

“Vì vậy, họ phải tu sửa che giấu chỗ có lỗ đạn, nhưng trăm bí mật ắt sẽ bị lộ, nhiều lỗ đạn như vậy làm sao có thể che giấu hoàn hảo chứ?”

Nghe Phương Hoa phân tích xong, ánh mắt Phương Quyền hiện lên tia lạnh thâm sâu: “Rốt cục là ai đã ăn gan báo, to gan bắn chết người của gia tộc họ Phương ta?”

Phương Hoa hừ lạnh một tiếng: “Ở cả thành phố Tô Hàng này, có thù với nhà họ Phương ta, lại có thể điều động súng giới, sau đó còn ngụy tạo hoàn hảo, ngoại trừ hắn, thì còn có ai?”

“Thiếu soái vùng biên giới phía Bắc! Hạng Tư Thành!”

Không thể không nói, Phương Hoa thực sự lợi hại, chỉ dựa vào một lỗ đạn nhỏ bé, đã phục hồi gần như hoàn toàn cả hiện trường!

“Là hắn!”

“Mưu giết người nhà họ Phương ta như vậy, chẳng lẽ hắn một lòng đối đầu với nhà họ Phương ta sao?”

“Tôi lập tức báo rõ với gia tộc, với cái tội này, Hạng Tư Thành hắn, trăm lần chết khó tha!”

“Đứng lại!”

Phương Hoa quát một tiếng: “Ông coi Hạng Tư Thành là kẻ ngốc, hay coi bản thiếu gia là kẻ ngu?”

“Chúng ta biết rõ là Hạng Tư Thành thì đã làm sao? Chỉ dựa vào một bức ảnh, thì có thể định tội cho hắn sao?”

“Trên thế giới này, không chỉ có một mình hắn có năng lực làm được!”

“Hơn nữa, bảy thế gia võ cổ truyền chúng ta có sự suy hiếp quyền lực quá lớn đối với cấp trên mà bị quan tâm, trừ phi có chứng cứ chắc như thép cắm chết hắn, nếu không mạo nhiên động vào một chiến thần bảo vệ quốc gia, há không phải là cho cấp trên một lý do tốt nhất động vào nhà họ Phương ta sao?”

“Việc này… là tôi suy nghĩ không thấu đáo, xin cậu chủ tha tội!”

“Nhưng, mối thù này, chẳng lẽ tôi phải trừng mắt nhìn bỏ qua?”

Ánh sắt Phương Hoa hiện lên sát khí thâm sâu: “Trước nay chưa từng có ai giết nhiều người nhà họ Phương ta mà có thể tiếp tục sống trên thế gian!”

“Về công về tư, Hạng Tư Thành này, không thể không chết!”

“Không có chứng cứ, vậy thì bề ngoài, đụng độ đấu đao đấu súng thật một lần đi!”

“Xem xem rốt cục là kiếm của nhà họ Phương sắc, hay là binh của Hạng Tư Thành mạnh!”

Nghĩ vậy, ánh mắt hắn nheo lại, đổi giọng sắc bén: “Ngày kia, là ngày đính hôn của Hồ Mị Nhi và Hạng Tư Thành phải không?”

2 người đã xem

Thích

Bình luận