Trong quá trình này, Nguyệt Uyển Như cũng chọn được mấy viên đá tốt, nhưng đáng tiếc, không có viên nào trong số đó có giá trị cao, khi ánh mắt cô nhìn đến thạch vương, tất cả mọi người, không hẹn mà cùng dừng bước.
Đây là khối đá lớn nhất trong khu cược, giống như một ngọn núi nhỏ, đứng sừng sững ở đó, thậm trí trên đá, còn có chút rêu xanh.
Nếu là trước đây, Liễu Đường nhất định sẽ phủ định ngay, loại đá này, mặc dù thể tích cực lớn, nhưng khả năng có thể khai thác ra ngọc cực thấp, cho dù bên trong có ngọc, cũng không bằng với giá bán của nó, có điều, lúc này đứng trước mặt Nguyệt Uyển Như, ông ta lại không dám chắc, sau khi suy nghĩ, thận trọng nói: “Theo tôi thấy, giá trị của khối đá này, cũng không nhiều lắm”.
Nguyệt Uyển Như trầm mặc, cô ta thậm chí còn trèo lên khối đá, mò mẫm từng chút một, sau đó, dường như nghĩ đến cái gì, trong mắt hiện lên vẻ quyết tuyệt!
Nhưng, cô ta còn chưa kịp nói, một giọng nói ở bên cạnh vang lên: “Một trăm triệu, tôi mua!”