Ông Chú Của Riêng Em

Chương 11: Tuyển trợ lí



Tập đoàn Bình Thăng...

- "Ngài Lý bảo rằng anh có thể gọi điện thoại nếu như không hài lòng."

Sở Kiệt trừng mắt nhìn nữ nhân viên khiến cô chỉ biết cúi đầu để tránh né ánh mắt đáng sợ hiện tại liền sau đó, anh nhấn số gọi cho người bên kia. Ngay lập tức, người bên kia cũng bắt máy, Lý Nhậm Vũ cất giọng vui vẻ, ngọt ngào nói:

Nói rồi, anh thẳng tay ném toàn bộ hồ sơ mà nữ nhân viên đưa xuống đất khiến cô vô cùng sợ hãi trước dáng vẻ giận dữ này của anh. Tuy nhiên, nhớ lại những gì mà Lý Nhậm Vũ đã căn dặn, cô lập tức lên tiếng:

Dứt lời, Lý Nhậm Vũ đột ngột tắt máy trước khi Sở Kiệt lên tiếng phản bác. Người đàn ông này dẻo miệng đến mức khiến con người tẻ nhạt như cậu cũng phải khuất phục. Một lúc sau, Sở Kiệt liếc mắt nhìn về phía chồng hồ sơ trên bàn, sau đó lạnh giọng nói với nữ nhân viên:

Sở Kiệt chau mày, lạnh giọng đáp:

- "Chào con trai yêu quý, công ty xảy ra chuyện gì cần cha hỗ trợ sao?"1

- "Cô ra ngoài trước đi, khi nào có kết quả, tôi sẽ nói cho cô biết."

- "Vâng, tôi sẽ đi làm ngay."

- "Ngoan, nghe lời của cha đi con trai yêu. Hơn nữa, những cái tên trước mặt con đều qua cha kiểm duyệt cả rồi. Tất cả bọn họ đều ưu tú. Việc cuối cùng, tùy con quyết định."1

- "Cha cũng vì muốn có người hỗ trợ để con còn có thời gian làm quen bạn gái nữa chứ. Rút kinh nghiệm khi trước của cha, suýt chút nữa thì cha đã trở thành ông chú già cô đơn rồi."

Dứt lời, Lý Nhậm Vũ đột ngột tắt máy trước khi Sở Kiệt lên tiếng phản bác. Người đàn ông này dẻo miệng đến mức khiến con người tẻ nhạt như cậu cũng phải khuất phục. Một lúc sau, Sở Kiệt liếc mắt nhìn về phía chồng hồ sơ trên bàn, sau đó lạnh giọng nói với nữ nhân viên:

- "Thời gian bận rộn lo công việc sẽ làm con quên mất độ tuổi của mình, thoáng chốc sẽ sang lứa tuổi U30 thì việc tìm bạn gái vô cùng khó khăn."1

- "Cô ra ngoài trước đi, khi nào có kết quả, tôi sẽ nói cho cô biết."

Ngừng một lát Lý Nhậm Vũ lại tiếp:

Nghe anh nói thế khiến nữ nhân viên mừng như được mùa. Cô chẳng hiểu Lý Nhậm Vũ đã thuyết phục anh kiểu gì mà khiến anh hoàn toàn chấp nhận yêu cầu này. Lập tức, cô nhẹ nhàng khép chặt cửa lại, sau đó đi ra ngoài.

- "Cô gọi điện báo với người có tên là Chu Khiết Nhan rằng cô ấy đã trúng tuyển. Ngày mai sáu giờ sáng đến phòng làm việc gặp riêng tôi."1

Sở Kiệt cẩn thận lật từng bộ hồ sơ. Anh chẳng hiểu sao, phần lớn các ứng cử viên đều là nữ, lâu lâu chỉ có vài người là nam. Chắc chắn mọi thứ đều nằm trong tính toán của Lý Nhậm Vũ. Anh khẽ cau mày, nhàm chán đọc lướt qua mọi thông tin lý lịch. Một lúc sau, bàn tay Sở Kiệt lập tức dừng lại hẳn trước một bộ hồ sơ của một cô gái với gương mặt trông vô cùng quen thuộc. Bất giác, Sở Kiệt chậm rãi đọc tên của người ấy.

Ngay khi nữ nhân viên rời khỏi, Sở Kiệt vội vàng tựa đầu lên ghế sau đó xoay một vòng mà mĩm cười thật tươi.1

- "Chu Khiết Nhan, đã lâu không gặp. Lần này, em đừng mong thoát khỏi tay tôi."1

NHẤN LIKE ĐỂ ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN1

Dứt lời, Lý Nhậm Vũ đột ngột tắt máy trước khi Sở Kiệt lên tiếng phản bác. Người đàn ông này dẻo miệng đến mức khiến con người tẻ nhạt như cậu cũng phải khuất phục. Một lúc sau, Sở Kiệt liếc mắt nhìn về phía chồng hồ sơ trên bàn, sau đó lạnh giọng nói với nữ nhân viên: .

||||| Truyện đề cử: Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương) |||||

- "Cô ra ngoài trước đi, khi nào có kết quả, tôi sẽ nói cho cô biết."

Nghe anh nói thế khiến nữ nhân viên mừng như được mùa. Cô chẳng hiểu Lý Nhậm Vũ đã thuyết phục anh kiểu gì mà khiến anh hoàn toàn chấp nhận yêu cầu này. Lập tức, cô nhẹ nhàng khép chặt cửa lại, sau đó đi ra ngoài.

Sở Kiệt cẩn thận lật từng bộ hồ sơ. Anh chẳng hiểu sao, phần lớn các ứng cử viên đều là nữ, lâu lâu chỉ có vài người là nam. Chắc chắn mọi thứ đều nằm trong tính toán của Lý Nhậm Vũ. Anh khẽ cau mày, nhàm chán đọc lướt qua mọi thông tin lý lịch. Một lúc sau, bàn tay Sở Kiệt lập tức dừng lại hẳn trước một bộ hồ sơ của một cô gái với gương mặt trông vô cùng quen thuộc. Bất giác, Sở Kiệt chậm rãi đọc tên của người ấy.

- "Chu Khiết...Nhan."1

Khóe môi Sở Kiệt bỗng lóe lên một ý cười liền sau đó cầm bộ hồ sơ đó lên, số còn lại gạt hết sang một bên. Anh cất giọng gọi nữ nhân viên khi nãy vào.

- "Cô gọi điện báo với người có tên là Chu Khiết Nhan rằng cô ấy đã trúng tuyển. Ngày mai sáu giờ sáng đến phòng làm việc gặp riêng tôi."1

- "Vâng, tôi sẽ đi làm ngay."

Ngay khi nữ nhân viên rời khỏi, Sở Kiệt vội vàng tựa đầu lên ghế sau đó xoay một vòng mà mĩm cười thật tươi.1