Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 285



Anh cúi đầu, nhắm ngay đôi môi đỏ, hung hăng hôn xuống.

‘UH..

Động tác hung ác, tựa hồ mang theo ý vị trừng phạt nào đó, như là muốn đem cả người cô đều nuốt vào trong bụng.

Theo cái hôn sâu của anh, không khí trong phòng tức khắc liền trở nên ái muội.

Tiếp xúc sự ngọt ngào của cô, cả người Tiêu Lăng Dạ đều bắt đầu mát khống ché, hai người ngã trên sàn nhà lạnh lẽo, tư thế nam trên nữ dưới.

Lâm Quán Quán co rúm lại một chút.

Tiêu Lăng Dạ sợ cô bị lạnh liền xoay người một cái nằm trên sàn nhà, anh ôm khuôn mặt nhỏ của cô, hôn càng sâu.

Một bàn tay cầm lòng không cầm kị thuận theo lưng cô chậm rãi chuyển động xuống phía dưới.

Không khí kiều diễm.

Đột nhiên.

Lâm Quán Quán như là đụng phải sự tình đáng sợ nào đó liều mạng giấy giụa, cả người cô đều bắt đầu run bần bật.

Tiêu Lăng Dạ cả kinh, nhanh chóng buông cô ra.

“Tránh rat Tránh rat”

Lâm Quán Quán một phen đầy Tiêu Lăng Dạ ra, đôi tay cô đối với không khí loạn thối loạn đánh: “Đừng chạm vào tôi!

Đừng chạm vào tôi!”

Tiêu Lăng Dạ đột nhiên hoàn hồn.

“Quán Quán!”

“Tránh ra tránh ra, đừng chạm vào tôi, không cho chạm vào tôi!”

Trước đây cũng có một lần.

Cô cũng say rượu, sau đó anh cầm lòng không được mà muốn gần gũi cô, cô cũng phản ứng như vậy.

Lúc ấy anh đau lòng cùng nghỉ hoặc không biết rốt cuộc cô đã trải qua cái gì. Cuối cùng sau khi biết mình là ba ruột của Duệ Duệ, lại nhìn đến phản ứng lúc này của cô, một lòng Tiêu Lăng Dạ chỉ còn lại có áy náy.

Năm đó.

Hành động của anh rốt cuộc mang đến cho cô thương tổn lớn thế nào?

Tiêu Lăng Dạ đi nhanh tiên lên, ôm chặt lây Lâm Quán Quán.

*A buông tay, buông tôi ra!”

“Quán Quán, là tôi!”

Lâm Quán Quán sửng sốt một chút, từ đầu gối ngẳng đầu, cô mê mang nhìn Tiêu Lăng Dạ: “Anh là ai?”

“Bạn trai của em.”

Cô tựa hồ đang phán đoán anh nói thật hay giả, ánh mắt có chút phòng bị.

Tiêu Lăng Dạ từng bước nói: “Em đã quên sao, vừa rồi em còn nói muốn tôi làm bạn trai em, muốn kiếm rất nhiều rất nhiều tiền cho anh xài, còn sinh rất nhiều đứa nhỏ cho anh nữa, em quên rồi sao?”

Hiển nhiên là nghĩ ra rồi, thân thể căng thẳng của Lâm Quán Quán lập tức thả lỏng.

Cô mở ra hai tay: “Ôm một cá Anh bề cô lên.

Lâm Quán Quán lập tức vươn tay cánh tay giống như rắn nước nhau ôm lấy cổ Tiêu Lăng Dạ, một đôi tay nhỏ cũng không thành thật ở trên người anh sờ tới sờ lui.

“Xít”

Tiêu Lăng Dạ lại lần nữa hít một ngụm khí lạnh, thân thể nháy mắt liền nổi lên phản ứng, anh sợ lại kích thích đến cô, khẽ quát một tiếng: “Đừng nhúc nhích!”

Trong lòng ngực Lâm Quán Quán hoảng sợ, thân thể cứng đờ, ngơ ngác nhìn anh, lông mi thượng nháy mắt treo lên một viên bọt nước.

Cô mở miệng lên án: “Anh thật hung dữ.”

…” Tiêu Lăng Dạ cắn răng, cả người anh căng chặt, nỗ lực thu nhỏ thanh âm: “Anh không có ý.”

“Không nghe không nghe!”

Lâm Quán Quán giãy giụa muốn từ trong lòng ngực anh nhảy xuống, Tiêu Lăng Dạ sợ cô té ngã, hoàn toàn không dám buông tay, cô giãy giụa nửa ngày cũng không nhảy xuống, lập tức nóng nảy, không ngừng đánh cánh tay anh.

“Buông tay buông tay! Tôi không cần anh nữa, tôi muốn đi tìm tiểu ca ca khác!”

Tìm người khác?

Mặt Tiêu Lăng Dạ tối sầm, ôm càng chặt hơn: “Không được!”

*Ô ô ô, anh khi dễ tôi, tôi không cần anh làm bạn trai nữa, tôi muốn đi tìm tiểu ca ca khác.”

Tiêu Lăng Dạ cắn răng: “Em muốn tìm ai?”

Lâm Quán Quán nghiêng đầu nghĩ nghĩ: “Ưm…… Dù sao cũng phải đẹp trai.”

“Anh không đẹp sao?”

Lâm Quán Quán nhìn nửa ngày, nước miếng đều thiếu chút nữa chảy xuống, cô liều mạng gật đầu: “Đẹp đẹp đẹp!

So với bạn trai cũ của tôi còn đẹp hơn!”

“Tiêu Dục?”

“Tiêu Dục là ai?” Lâm Quán Quán nghiêng đầu, vẻ mặt mê mang.