Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 534



Nhưng bây giờ…

Không có tiếng động nào khác trong nhà ngoại trừ âm thanh của tin tức truyền hình trong phòng khách.

Trống rỗng, lạnh lẽo. . Tru𝐲ệ𝔫‎ cop‎ từ‎ tra𝔫g‎ ++‎ tru𝓶tru𝐲e𝔫.𝑉𝔫‎ ‎ ++

Khương Ninh cắn môi.

“Đi thôi, ăn cơm, lát nữa thức ăn sẽ nguội đó.”

Trong nhà có hệ thống sưởi, ông cụ cởi áo khoác ra, tiện tay cũng giúp Khương Ninh cởi áo khoác ra, “Hôm nay tôi cố ý để đầu bép làm món mà bà thích ăn đó.”

Tâm tình Khương Ninh vẫn trầm xuống như trước.

Bà ấy ngồi xuống ghế, ông cụ ngồi xuống bên cạnh bà.

Chiếc bàn tròn lớn như vậy, cũng chỉ có hai người bọn họ.

Đây là năm lạnh lẽo nhất mà Khương Ninh từng trải qua.

“Chồng…”

“Hửm?” Ông cụ dùng khăn ướt làm sạch tay, gắp cho Khương Ninh một con tôm lớn.

Khương Ninh không nhúc nhích đũa, “Tôi thật sự nghĩ không ra, Lâm Quán Quán kia rốt cuộc có chỗ nào tốt…”

“Nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa.”

“Cô ta đã cướp con trai tôi và cháu gái tôi!” Khương Ninh tức giận.

Ông cụ thở dài buông đũa xuống, “A Ninh, bà nghĩ lại đi, quả thật không phải cô ấy cướp đi con trai và cháu gái của chúng ta, không nói Lăng Dạ, ít nhất Tâm Can chính là con gái của cô ấy. Nói đúng ra, những năm này chúng ta đã cướp đi quyền đoàn tụ của cô ấy với tư cách là một người mẹ và con cái của cô ấy.”

“Không phải! Năm đó khi Tâm Can được đưa về nhà thì đã hấp hối, nếu như không phải kinh tế nhà chúng ta tốt, bỏ nhiều tiền cướp lại con bé từ trong tay tử thần, thì cô ta đâu có cơ hội đoàn tụ với Tâm Can.”

Ông cụ cười, “Đúng đúng đúng, cho nên Lâm Quán Quán hẳn là phải cảm ơn chúng ta!”

Khương Ninh hừ lạnh, “Tôi không cần cô ta cảm ơn!”

Khương Ninh trực tiếp kéo Lâm Quán Quán vào danh sách đen.

Nếu Lâm Quán Quán thật sự cảm tạ bà ấy, thì sao có thể kéo con trai và cháu gái của bà ấy đi vào ngày trọng đại như vậy.

Là một người hiểu chuyện, thì sẽ để cho Lăng Dạ và Tâm Can trở về đón năm mới.

Nếu như có thể hiền lành một chút, thì sẽ để Lăng Dạ dẫn Duệ Duệ trở về!

Về phần cô…

Biết mình không được bọn họ đối đãi, nên tự động rời xa mới đúng.

Nghĩ đến trong nhà Lâm Quán Quán bây giờ đang náo nhiệt, trong lòng Khương Ninh càng không vui. “Chồng…”

“Đừng nghĩ nữa, mau ăn cơm đi, ngày mai là ngày đầu năm mới, Lăng Dạ bọn nó sẽ trở về chúc năm mới chúng ta”

“Thật sao?”

“Yên tâm đi, bà cứ chuẩn bị sẵn bao lì xì đi.”

Cũng đúng.

Ngày mai là ngày đầu tiên của năm mới, đến thăm người lớn tuổi, cho dù như thế nào, bọn họ chắc chắn sẽ trở lại nhà để chúc mừng năm mới.

Nghĩ như vậy, tâm tình Khương Ninh rốt cục cũng tốt hơn một chút.

“Được rôi, ăn cơm.”

“Ừm”

Lúc ăn cơm, Khương Ninh còn đang nghĩ đến Lâm Quán Quán.

Thời gian trôi qua, tình cảm của Lăng Dạ đối với cô không những không nhạt đi, mà còn có dấu hiệu càng ngày càng nồng đậm.

Lúc trước bởi vì Duệ Duệ bị bệnh, nên bà ấy không dám làm gì.

Bây giò…

Duệ Duệ đã xuất viện rồi.

Bà ấy không có nhiều có ky nữa, đã đến lúc ra tay…

Nếu không con trai và cháu gái thật sự sẽ trở thành người của nhà khác mắt!

Giống như Khương Ninh nghĩ.

Phía bên Lâm Quán Quán quả thật là rất náo nhiệt.

Lâm Quán Quán làm đầy một bàn ăn lớn, tất cả đều là món chính.

Cua hấp, thịt thông xanh tươi, tôm lá sen, thịt đông dốc, chim bồ câu sữa giòn, thịt bắp cải, hàng nhỏ sốt đỏ, thịt bò chua… Đây là những món mặn.