Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 552



“Ha ha, thật tốt quá, tôi sắp thành đại sứ rồi!”

Cô rất vui vẻ.

Lúc trước khi còn đóng vai quần chúng ở nước ngoài, cô nào dám tưởng chính mình sẽ tiến lên hạng nhát lại còn có có thể làm đại sứ đâu!

Lại làm đại sứ cho nhãn hiệu lớn DMI Nữ nghệ sĩ có thể đại sứ cho nhãn hiệu xa xỉ, cơ bản đều là hạng nhát.

Nhãn hiệu DM luôn luôn thích tìm nữ nghệ sĩ có độ hot cao làm đại sứ, bởi vậy, có rất nhiều nữ nghệ sĩ đều tranh giành đến bể đầu để được làm đại sứ.

Lâm Quán Quán là người mới, có thể bắt có cơ hội này, chỉ có thể nói năng lực nghiệp vụ của Hứa Dịch quá mạnh.

Rốt cuộc.

Trong ngoài nước, nhãn hiệu nổi danh nhiều như vậy.

Một củ cải một cái hồ.

Hồ nhiều như vậy nhưng củ cải lại có một xe lớn.

Thậm chí còn có.

Có nghệ sĩ có tài nguyên tốt, một người lại đại sứ vài cái nhãn hiệu, một người chiếm vài cái hố, cho nên, cạnh tranh vô cùng tàn khốc.

Nội tâm Lâm Quán Quán mừng như điên.

Cô cùng Hứa Dịch tiếp tục đi phía trước: “Anh vừa nói chuyện quan trọng nhất là đại sứ, còn có chuyện khác sao?”

“Công ty tính toán cho cô tài xế cùng trợ lý riêng.” Hứa Dịch nhìn đồng hồ: “Đại diện nhãn hàng nói 10 giờ mới đến, còn thời gian, hiện tại tôi đưa cô đi gặp tài xế cùng trợ lý.”

Phi!

Tài xét Trợ lý!

Lâm Quán Quán kích động không thôi.

Cô có xe chuyên dụng!

Thật tốt quá!

Có xe chuyên dụng đón đưa, vậy về sau cô muốn đi làm cũng tiện hơn nhiều.

Trợ lý đã ở văn phòng chờ cô.

Quẹo một cái nữa là có thể tới văn phòng.

Ai biết.

Vừa mới quẹo qua đã gặp Chu Tư Tư.

Chu Tư Tư trang điểm tinh xảo, phía sau là một đám nhân viên công tác cùng trợ lý.

Hai bên gặp thoáng qua, Lâm Quán Quán làm bộ như không thấy cô ta.

Đột nhiên.

Chu Tư Tư dừng chân ngừng lại, cô nhíu mày nhìn Lâm Quán Quán, quát chói tai một tiếng.

“Đứng lại!”

Lâm Quán Quán trợn trắng mắt, dừng chân.

Thật là oan gia ngõ hẹp!

“Có việc sao?”

“Lâm Quán Quán, ở công ty nhìn thấy tiền bối mà không chào hỏi, tôi gọi cô lại mà cô bày ra cái thái độ như vậy sao?”

Lâm Quán Quán thở dài.

Chu Tư Tư này.

Mỗi lần tìm gây phiền toái đều lấy thái độ ra để nói.

Bên cạnh.

Hứa Dịch nhíu mày, muốn nói cái gì. Lâm Quán Quán giữ chặt tay áo anh, nhỏ giọng nói: “Đừng lo lắng, tôi có thể thu phục.”

Xoay người, trên mặt cô lộ ra một nụ cười giả trân không thể chê vào đâu.

“Lão tiền bối, thật là ngượng ngùng… Quên chào hỏi với cô.” Không đợi Chu Tư Tư phát tác, cô liền cười nói: “Bất quá nghe nói tiền bối dịu dàng dễ thân nhát, đặc biệt là đối đãi với người mới. Tôi nghĩ ở đoàn phim “Uyển Phi Truyện” quay chụp thời gian dài như vậy, lại là cùng cái công ty, chúng ta cũng coi như là bằng hữu cho nên liền không có chào hỏi với cô. Bắt quá cô luôn luôn rộng lượng chắc sẽ không so đo với người mới như tôi, cô nói có phải không?”