Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 557



Hai người đi đến cửa xoay tự động, vừa vặn đuỏi kịp máy người kia đang đi vào.

“Đạo diễn Lý Mưu, phim mới của ông sao tôi có thể từ chối được? Ông yên tâm, tôi khẳng định hét thời gian để quay phim mới của ông! Ha ha, đó là đương nhiên, tôi với Cơ Dã Hỏa khẳng định sẽ toàn lực ứng phó, quay thật tốt, tranh thủ lập thêm một cái rating kỳ tích nữa.”

Lâm Quán Quán cúi gọi điện thoại giống như không có nhìn thấy một hàng bốn người đang đi vào.

Vừa đúng lúc, cô đụng phải người đàn ông đi đầu.

Lâm Quán Quán buông điện thoại ra, liên tục xin lỗi.

*Xin lỗi xin lỗi!”

Người đàn ông đó hơi hơi sửng sốt, ánh mắt anh ta dừng ở trên mặt Lâm Quán Quán, đôi mắt hiện lên một tia kinh diễm: “Cô là cô Lâm Quán Quán?”

Lâm Quán Quán nhoẻn miệng cười: “Đúng vậy, thật là xin lỗi, vừa rồi mải gọi điện thoại quá nên không có chú ý đến các anh.”

Mấy người đó liếc nhau.

Bọn họ đều là tinh anh trong giới, nhanh chóng bắt được mấy cái trọng điểm trong lời nói của Lâm Quán Quán.

Phim mới!

Đạo diễn Lý Mưu!

Cơ Dã Hỏa là nam chính!

Ánh mắt mọi người giao nhau, ánh mắt dần dần trở nên vi diệu.

Đồng thời.

Người đàn ông trung niên đứng đầu nhìn lại Lâm Quán Quán.

Chuẩn xác mà nói là nhìn cách cô ăn mặc.

Quần áo Lâm Quán Quán đều là vô cùng đơn giản cơ bản nhưng mặc ở trên người cô lại cảm giác như hàng hiệu quốc tế vậy.

Làm người ta hoàn toàn không có biện pháp dời mắt.

Lâm Quán Quán đem ánh mắt của máy người đó thu hết vào đáy mắt, cô gật gật đầu với họ làm bộ như cái gì cũng không biết: “Nếu không có việc gì, tôi xin phép đi trước nhé.”

“Khoan đã!”

Người đàn ông đứng đầu vội vàng mở miệng: “Cô Lâm, xin dừng bước.”

Lâm Quán Quán dừng chân, khóe miệng hiện lên một tia mỉm cười.

Cô xoay người, nụ cười đã được thu hồi, vẻ mặt vô tội nhìn ông ta: “Có việc sao?”

Mấy người đó xáu hổ nhìn nhau một lát, cuối cùng, vẫn là người đứng đầu mở miệng: “Cô Lâm, tôi xin tự giới thiệu, tôi họ Triệu, tên long, là giám đốc Markeing nhãn hiệu DM”

Nói xong, ông lấy danh thiếp đưa cho Lâm Quán Quán.

Đồng thời quan sát biểu tình Lâm Quán Quán.

Triệu Tử Long.

Khóe miệng Lâm Quán Quán run rẫy một chút.

Cô khách khí nhận danh thiếp, cô nhìn thoáng qua danh thiếp, lại lần nữa ngắng đầu, ánh mắt vẫn bình tĩnh như cũ.

Nói cho cùng.

Mấy người này mới là người mắu chốt quyết định ai là đại SỨ, Không có bọn họ lên tiếng, quảng cáo công ty cũng không có khả năng tùy ý đổi người khác.

Nhưng Lâm Quán Quán không thể mở miệng dò hỏi.

Đổi đại sứ là bọn họ quyết định, nếu cô dò hỏi, những người này sẽ thấy khó xử đến lúc đó nói không chừng thật sự đâm lao phải theo lao, quyết định cho Chu Tư Tư làm đại sứ.

Bởi vậy, Lâm Quán Quán chỉ nghi hoặc nhìn Triệu long.

Triệu Tử Long thấy sắc mặt cô bình tĩnh, cũng bớt xấu hỗ một chút, anh ho nhẹ một tiếng, khôi phục thanh âm vững vàng.

“Chúng ta muốn mời cô Lâm làm đại sứ nhãn hiệu DM chúng tôi, không biết ý cô Lâm như thế nào?”

Thành công!

Trong lòng Lâm Quán Quán buông lỏng, sảng khoái đáp ứng: “Phía tôi thì đương nhiên không thành vấn đè!”

Mọi người đều là lão hồ ly tinh ranh.

Lập tức nghe ra ý tứ trong lời nói của Lâm Quán Quán.

Nếu bọn họ quyết định lại lần nữa dùng Lâm Quán Quán làm người đại sứ, bên Chu Tư Tư kia tất nhiên phải từ chối rồi.