Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 657



Thân hình Lãnh Quân Lâm cứng đò đứng đó.

Anh liếc nhìn Lâm Song Song, nhìn cô với ánh mắt tràn ngập chán ghét: “Cuộc hôn nhân này, con đã quyết định ly hôn!”

“Con!” Bà Lãnh tức giận vỗ bàn nói: “Mẹ nghĩ con bị mỡ: lợn làm cho mù mắt, Song Song có chỗ nào không tốt, đừng coi thường cô ấy như vậy, néu con không nói mọi việc ra với mẹ hôm nay, mẹ nhát định sẽ không đồng ý cho các con ly hôn.”

Lãnh Quân Lâm mím môi, im lặng.

Anh và Lâm Song Song vốn là kết hôn theo thỏa thuận, chuyện này nếu để cho ba mẹ hai bên biết thì chỉ có buồn hơn mà thôi.

Nói không chừng họ còn sẽ liên tưởng đến Hứa Dịch, liên lụy đến Hứa Dịch.

Vì vậy.

Anh suy nghĩ một chút, từ bỏ ý định, thẳng thắng lạnh lùng

“Con không có tình cảm với cô ấy.”

Vừa nói ra câu này, cơn tức giận của bà Lãnh mới nguôi ngoai đã bùng trở lại, bà nhìn Lãnh Quân Lâm sắc bén nói: “Không có tình cảm sao? Sau 5 năm kết hôn giờ con nói với mẹ rằng con không có tình cảm với Song Song?

Con muốn làm gì thì làm! Nhưng muốn ly hôn thì không có cửa đâu. Mẹ cảnh cáo con!”

Thân hình Lãnh Quân Lâm cứng đò đứng đó.

Anh liếc nhìn Lâm Song Song, nhìn cô với ánh mắt tràn ngập chán ghét: “Cuộc hôn nhân này, con đã quyết định ly hôn!”

“Con!” Bà Lãnh tức giận vỗ bàn nói: “Mẹ nghĩ con bị mỡ: lợn làm cho mù mắt, Song Song có chỗ nào không tốt, đừng coi thường cô ấy như vậy, néu con không nói mọi việc ra với mẹ hôm nay, mẹ nhất định sẽ không đồng ý cho các con ly hôn.”

Lãnh Quân Lâm mím môi, im lặng.

Anh và Lâm Song Song vốn là kết hôn theo thỏa thuận, chuyện này nếu để cho ba mẹ hai bên biết thì chỉ có buồn hơn mà thôi.

Nói không chừng họ còn sẽ liên tưởng đến Hứa Dịch, liên lụy đến Hứa Dịch.

Vì vậy.

Anh suy nghĩ một chút, từ bỏ ý định, thẳng thắng lạnh lùng nói: “Ở trong mắt ba mẹ cô ấy chỗ nào cũng tốt, còn ở trong mắt con, chỗ nào cũng không tốt!”

Bà Lãnh tức run người.

Đây là câu nói gì!

Có phải con người không!

Lâm Song Song là vợ anh đã chung sống với nhau năm năm, lại là người phụ nữ mà anh nhất định muốn cưới về làm vợ.

Nếu là trước đây, bà sẽ coi thường từ gia thế đến xuất thân của Lâm Song Song nhưng … ai bảo con trai ruột của bà khiến bà thất vọng, quen nhau với Hứa Dịch.

Được rồi được rồi!

Tất cả đều là chuyện trong quá khứ, bây giờ con trai bà đã trở lại bình thường và đã kết hôn nhiều năm như vậy, bà không thể để nó lạc lối được.

“Nếu không nói ra được lý do thì đừng mong ly hôn.”

Khuôn mặt ông Lãnh cũng trầm xuống nói: “Ba nghĩ con đã gia nhập giới giải trí quá lâu, bị những vòng tròn màu mè kia làm cho lóa mắt rồi! Cuộc hôn nhân này không được phép phá bỏ, công việc cũng không được phép! Mau từ chức rồi về tiếp quản chuyện gia đình!”

“Không có khả năng!”

Sắc mặt Lãnh Quân Lâm lạnh lùng, thẳng thừng từ chối.

Lúc này, ông Lãnh cũng bực mình, lạnh giọng nói: “Lãnh Quân Lâm! Trước kia con còn nhỏ, ba không quan tâm chuyện yêu đương con làm loạn như thế nào. Con nhìn con bây giờ đi đều là chạy lấy người. Con còn muốn làm rối tung mọi chuyện như thế nào nữa?! Ba mẹ chỉ có một đứa con trong nhà, con không sinh con nói dõi thì ai làm?”

“Con sẽ không rời Hoa Hạ.”

Ông càng cáu giận hơn, ngón tay run rấy chỉ vào anh: “Con không được làm như vậy! Con không quan tâm đến tài sản của gia đình phải không? Được rồi! Vậy con mau mau sinh cho ba một đứa cháu đích tôn với Song Song, có cháu đích tôn rồi ông gia này sẽ tự nuôi dưỡng nó thành người nối nghiệp. Đến lúc đó con muốn tung hoành như thế nào tùy conl”

Một bên.

Tim Lâm Song Song đập thình thịch.

Những gì ông Lãnh nói chính là điều cô mong đợi nhát.

Lãnh Quân Lâm có yêu cô hay không, cô thật sự không quan tâm lắm nhưng cô muốn có một đứa con.