Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 778



Duệ Duệ nhăn mày.

“Mommy, mẹ cảm ơn chú ấy làm gì, thân thể con khôi phục tốt như vậy đều là công lao của mẹ.”

Cô thiếu chút nữa đã quên, Duệ Duệ căn bản không biết những cái nguyên liệu đó là Tiêu Lăng Dạ tìm tới.

Cô vừa muốn nói chuyện, Tiêu Lăng Dạ lại đè lại bả vai cô, lắc đầu.

Ở khía cạnh Tiêu Lăng Dạ.

Những việc anh làm, bắt quá là việc chính mình nên làm, không đáng khoe thành tích.

Giữa trưa.

Lí Mưu gửi tới kịch bản mới.

Kịch bản là gửi cho Tiêu Lăng Dạ, anh là nam chính đương nhiên phải có kịch bản của mình.

Bất quá Lí Mưu không biết Tiêu Lăng Dạ cùng Lâm Quán Quán ở cùng một chỗ, Lâm Quán Quán mỗi ngày lật xem kịch bản “Khuynh Thành Truyện”, anh đã sớm xem kỹ kịch bản rồi này.

Đây cũng là nguyên nhân giúp anh thử vai thành công.

Bất quá nếu kịch bản tới, anh cũng không có chuyện gì làm liền dứt khoát học theo Lâm Quán Quán, cầm kịch bản đọc.

Thấy thế.

Duệ Duệ kéo Lâm Quán Quán đến trong phòng cậu.

“Duệ Duệ?”

“Mommy, mẹ đừng nói gì cả, đi với con trước đi.”

Lâm Quán Quán bị Duệ Duệ kéo vào phòng, cậu bé banh khuôn mặt nhỏ, còn đóng cửa phòng lại.

“Còn thần thần bí bí, đây là muốn làm cái gì nha?”

“Mommy!” Khuôn mặt nhỏ Duệ Duệ nghiêm túc: “Con có chuyện muốn hỏi mẹ.”

*Con hỏi đi!”

“Vừa rồi Tiêu Lăng Dạ ngăn cản mẹ nói cái gì?”

Tiêu Lăng Dạ.

Lâm Quán Quán nghe xưng hô này, than nhẹ một tiếng, cô bất đắc dĩ xoa xoa đầu Duệ Duệ: “Con thật sự muốn biết sao?”

Duệ Duệ gật đầu.

Lâm Quán Quán ngồi xổm xuống, tay ấn bờ vai, nhìn thẳng vào mắt cậu: “Duệ Duệ, kỳ thật những bát canh bổ mà mỗi ngày con uống, tuy rằng là mommy giúp nấu cho con nhưng là những dược liệu bên trong tất cả đều là do.

Tiêu Lăng Dạ tìm tới. Con còn nhỏ tuôi, có rất nhiều dược liệu bổ dưỡng không thể dùng, sợ con bổ quá hóa hại cho nên Tiêu Lăng Dạ mỗi tối đều sẽ tra rất nhiều tư liệu, sau đó tìm được đồ bổ thích hợp nhất với con, tìm cách kiếm về để bồi bổ cho con, chính là vì có thể giúp cho khả năng miễn dịch của con tăng lên.”

Cậu bé cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì.

Sau một lúc lâu.

Cậu ngẳng đầu: “Vậy tại sao chú ấy không nói cho con biết?”

“Bởi vì chú ấy cảm thấy chú thiếu con rất nhiều, những chuyện làm cho con đều là nên làm, không muốn con có tâm lý nặng nề.”

Cậu bé lại lần nữa trầm mặc.

“Duệ Duệ, còn có một chuyện.”

“Dạ?”

Lâm Quán Quán ôm khuôn mặt nhỏ của cậu, nhu hòa nói: “Những chuyện Tiêu Lăng Dạ làm cho con không chỉ dừng lại ở đó. Bình thường con sẽ ăn cơm trưa ở trường, Tiêu Lăng Dạ lo lắng dinh dưỡng không đủ, cố ý sắp xếp chuyên gia dinh dưỡng ở trường học. Vì không để cho con phát hiện, các bạn bè ở lớp con đều ăn giống như vậy.”

Duệ Duệ kinh ngạc ngẳng đầu.

Trách không được bữa ăn lớp bọn họ tốt như vậy.