Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 831



Ông còn tưởng rằng người xuất hiện ở đây chính là phụ nữ này nọ, không nghĩ tới thế nhưng là bạn gái đứng đắn của Long Ngự Thiên?!

Nhìn ánh mắt Long Ngự Thiên lạnh băng, Tổng giám đốc Triệu hoàn toàn tỉnh rượu, ông trừng lớn mắt: “Vị tiểu thư này là bạn gái của anh sao?”

“Không giống à2” Long Ngự Thiên nheo mắt lại.

“Không không không, giống giống giống!” Cái trán tổng giám đốc Triệu nháy mắt toát ra một tầng mồ hôi mỏng, vội vàng rót rượu: “Tổng giám đốc Long, là tôi có mắt không thấy Thái Sơn, anh đại nhân đại lượng, ngàn vạn đừng chấp nhặt, bây giờ tôi kính rượu tạ lỗi với anh.”

Nói xong liền uống một hơi cạn sạch ly rượu rượu trắng.

“Tổng giám đốc Triệu, xin lỗi, chỉ sợ ông chọn sai đối tượng rồi.”

Tổng giám đốc Triệu sửng sốt, ngay sau đó bưng lên chén rượu đứng lên, nhìn Lâm Quán Quán, xấu hỗ nói: “Vị tiểu thư này, thật là xin lỗi, vừa rồi uống nhiều quá, thế nhưng lại đắc tội cô, thật xin lỗi.”

Mẹ nó!

Thấy sắc nảy lòng tham, gió chiều nào theo chiều ấy quả thực là tiểu nhân!

Lâm Quán Quán khinh thường quay đầu đi chỗ khác.

Tổng giám đốc Triệu xấu hỗ giơ chén rượu: “Vị tiểu thư này.

“Ông lau miệng sạch sẽ chút đi, kêu ai là tiểu thư, ông mới là tiểu thư, cả nhà ông mới là tiểu thư!

“Cô”

“Cô cái gì mà cô, chỉ bằng hành vi vừa rồi của ông, tôi đã có thể báo cảnh sát kiện ông tội quấy rối tình dục rồi!

Đường đường là ông chủ bất động sản XX, mặt ngoài đường hoàng, không nghĩ tới ngầm bên trong lại là loại tiểu nhân mặt dày vô sỉ đê tiện!”

Lâm Quán Quán vốn dĩ không nghĩ phản ứng lại tổng giám đốc Triệu nhưng là nghĩ lại liền thay đổi chủ ý.

Long Ngự Thiên thằng nhãi này tâm tư thâm trầm, hôm nay anh cùng máy đại lão tụ hội, khẳng định là muốn nhập vào vòng phú hào Vân Thành, anh tới Vân Thành vốn dĩ đã có tâm tư không tốt, lúc này lại mượn sức những người này, không biết đang muốn làm gì đâu.

Long Ngự Thiên không phải giới thiệu nói cô là bạn gái anh sao.

Nếu như vậy, ở trong mắt mấy người này, cô cùng Long Ngự Thiên là { ruột, vậy cô èn hung hăng lăn lộn một phen, đắc tội với những người này đều luôn một lần, như vậy Long Ngự Thiên cũng đừng mong giao hảo với đám người này.

Nghĩ như vậy.

Lâm Quán Quán cũng không áp chế chính mình, chỉ vào mũi Tổng giám đốc Triệu, trực tiếp hóa thân thành người đàn bà đanh đá; “Mẹ nó, ông cũng không nhìn vào nước tiểu soi gương, nhìn xem chính mình có đức hạnh gì, tuổi đã lớn còn muốn ăn tiểu cô nương, mẹ nó còn biết xấu hổ hay không! Còn muốn chơi lão nương, sao không lên trời luôn đi!”

Chén rượu trong tay Tổng giám đốc Triệu đều đang run rẩy, mặt già nghẹn hồng: “Tôi…”

“Tôi cái gì mà tôi” Lâm Quán Quán lạnh giọng ngắt lời ông: “Ngay cả tôi mà ông cũng dám để ý! Mẹ nó, ông cho rằng ông là ai, có mấy đồng tiền thì ghê gớm à. Tôi nói cho ông biết, lần sau đừng để lão nương nhìn thấy ông, nếu không lão nương trực tiếp chặt đứt mệnh căn tử của ông, để ông không bao giờ có thể làm việc xấu!”

Tổng giám đốc Triệu chỉ vào mũi Lâm Quán Quán, thịt mỡ.

cả người run lên: “Cô.”

“Ông còn muốn mắng tôi à, tới đây tới đây, xem hôm nay lão nương có mắng chết ông không!”

Tổng giám đốc Triệu thở không nổi, tức đến trợn trắng mắt.

Thấy thế.

Lâm Quán Quán ngả bả vai “mảnh mai” dựa vào vai Long Ngự Thiên, cô hít hít cái mũi: “Ngự Thiên, ông già này bắt nạt em, anh nói phải làm sao bây giờ!”

Bắt nạt cô?

Nhóm phú thương nhìn cả người tổng giám đốc Triệu run rẩy, khóe miệng hung hăng co rút.

“Ngự Thiên!” Lâm Quán Quán thành tâm muốn làm Long Ngự Thiên buồn nôn, kéo kéo tay áo anh, nững nịu làm nũng: “Anh nhất định phải vì người ta làm chủ nha, huhuhuhu, hôm nay may mắn có anh ở đây, nếu không có anh hôm nay người ta khẳng định là dê vào miệng cọp, chạy trời không khỏi nắng. Huhuhu, sao số em lại khổ vậy chứ, nếu hôm nay người ta bị những người này khi dễ, người còn mặt mũi mà gặp anh sao!”

Lâm Quán Quán một câu lại một câu “người ta”, mọi người nghe để nồi da gà.

Ở đây ánh mắt nhóm phú thương quỷ dị nhìn Long Ngự Thiên.

Không nghĩ tới a.