Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 895



Cơ Dã Hỏa quan tâm nhát chính là gương mặt này, giờ phút này nhìn thấy mình trong gương, anh ta kinh hãi, gương nhỏ trong tay “cạch” rơi xuống thảm, một tay anh ta đỡ eo, một tay ôm mặt, một bên kêu thảm thiết vừa mắng, “Khốn kiếp, Long Ngự Thiên anh đừng để ông có được cơ hội, nếu không, ông nhát định sẽ cào lấy khuôn mặt trắng nực nhỏ bé của anh!”

Long Ngự Thiên!

Lâm Quán Quán ngạc nhiên, “Anh nói anh bị Long Ngự Thiên đánh thành như vậy sao?”

“Khốn kiếp! Không phải anh ta thì còn ai nữa!” Cơ Dã Hỏa cắn răng giận dữ nói, “Tiểu nhân đê tiện kia! Hôm qua bắt cô đi từ Đế Cung, khiến chúng tôi tìm cô đến hơn hai giờ sáng. Khốn kiếp, hôm nay lại còn có mặt mũi xuất hiện trong đoàn làm phim, ông chính là không quen mắt hắn ta, nên cho hắn ta đôi giày nhỏ ngay tại đoàn làm phim. Khốn kiếp! Không ngờ tới tiểu nhân đê tiện kia ngoài mặt bình tĩnh, trong lòng lại trả thù nặng như vậy! Sau khi tan làm, ông đói đến chết, chạy đến nhà hàng ăn cơm, vừa ra đã bị người ta dùng bao tải, ném vào trong ngõ nhỏ đánh cho một trận! Ban ngày ông mới đắc tội hắn ta, trong nháy mắt đã bị người ta đánh, nói không phải hắn ta làm, thì tôi sẽ mang đầu đi làm quả bóng!”

Lâm Quán Quán cắn răng.

Cơ Dã Hỏa chết tiệt này!

Anh ta vừa dứt lời, Lâm Quán Quán lập tức biết xong đời rồi.

Quả nhiên…

Không đợi cô làm cái gì, thắt lưng lại đột nhiên siết chặt, ngẳng đầu đối diện với ánh mắt sâu thẳm của Tiêu Lăng Dạ, “Tối qua… Long Ngự Thiên bắt em đi sao?”

Chuyện này trước đó cô bảo Tiêu Diễn giúp cô giấu Tiêu Lăng Dạ, nhưng Tiêu Diễn không đồng ý, cô vốn nghĩ, tối nay chờ không có ai thì lại thẳng thắn nói với Tiêu Lăng Dạ, đâu ngờ cái miệng to của Cơ Dã Hỏa lại nói ra ngay tại chỗ.

Lâm Quán Quán hung hăng trừng mắt nhìn Cơ Dã Hỏa, lúc này mới ngẳng đầu, cẩn thận nhìn Tiêu Lăng Dạ, “Cái đó… chuyện này chờ buổi tối em sẽ giải thích chỉ tiết cho anh.”

Tiêu Lăng Dạ cúi đầu nhìn cô, sắc mặt căng thẳng!

“Này!” Cơ Dã Hỏa tức giận, “Các người có thể chú ý trọng điểm hay không! Vấn đề là tôi đã bị đánh! Tôi bị khuôn mặt trắng nhỏ bé của Long Ngự Thiên đánh! Đánh người không đánh mặt, Long Ngự Thiên kia lại để cho người ta đánh vào mặt tôi, đây quả thực là sỉ nhục lớn, tôi nhất định phải trả thù!”

Lâm Quán Quán nhìn khuôn mặt bằm tím đen của anh ta, khóe miệng hung hăng giật giật, “Cái này của anh… hẳn không phải bàn tay Long Ngự Thiên động vào chứ.”

“Không phải hắn ta thì là ai!” Cơ Dã Hỏa vỗ bàn, “Quán Quán, đều là người cũ, cô cũng không thể chỉ bảo vệ hắn ta được!”

Thắt lưng một lần nữa lại được thắt chặt.

Lâm Quán Quán cảm giác hơi lạnh trên người Tiêu Lăng Dạ càng ngày càng nặng, quả thực muốn một cái tát vỗ chết Cơ Dã Hỏa.

Đậu xanh.

Có chuyện như vậy sao!

Cô nghiền răng nói, “Tôi bảo vệ anh ta cái rắm, anh nghĩ đó là anh sao, nhìn thấy người ta khó chịu thì mắng một trận hoặc là đánh một trận đi! Long Ngự Thiên không dễ nói chuyện như vậy đâu. Chỉ cần anh ta ra tay, động đậy cũng phải chết, nếu không tốt cũng sẽ gặp máu, làm cho anh tàn phế! Sao anh có thẻ liên lụy đến chúng tôi chứ!”

Thân Cơ Dã Hỏa đổ mò hôi lạnh!

Không phải chứ!

Dữ tợn như vậy sao!

“Không phải anh ta thì còn có thể là ai khác?”

Cơ Dã Hỏa đỡ eo, chậm rãi ngồi xuống, mông vừa mới dính sô pha, anh ta lập tức đau nhảy dựng lên, che mông kêu rên một tiếng, buồn bực nói, “Gần đây công việc thành thành thật thật của tôi là quay phim, lại không đắc tội với người nào, ai sẽ đánh tôi như vậy chứ?”

Lâm Quán Quán xoa xoa cằm, chậm rãi nói, “Tuy rằng không phải Long Ngự Thiên làm, nhưng chắc chắn không thoát khỏi liên quan đến anh ta!”

“Chậc?”

“Khụ! Long Ngự Thiên dưới tay còn có người tên là Hồng Vũ. Nếu như người khác đắc tội Long Ngự Thiên, cô ta sẽ ra tay dạy dỗ. Anh bị thương, đoán chừng đây chính là bàn tay cô ta động đến.”

Cơ Dã Hỏa giận dữ, “Nói đi nói lại, vẫn là Long Ngự Thiên!”

Lâm Quán Quán ho nhẹ một tiếng, “Quả thật, Hồng Vũ vẫn là thủ hạ lưu tình, nếu không ít nhát anh cũng đã gãy tay gãy chân.”

“…” Cơ Dã Hỏa nghiền răng, “Theo như cô nói như vậy, tôi còn nên cảm ơn cô ta sao.”

*.„ Điều đó không cần thiết!”

Cơ Dã Hỏa ôm mông, cẩn thận ngồi xuống sô pha, “Mặt tôi… khốn kiếp, tôi bị đánh thành bộ dữ quỷ này, ngày mai sao vào tổ quay phim đây! Khốn kiếp! Long Ngự Thiên!

Thù này không báo không phải quân tử, anh chờ cho ông!”

Lâm Quán Quán cười đùa.