Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 949



Lâm Quán Quán hét lớn một tiếng, vì tiếng phát ra quá lớn nên khiến cô giật nảy mình, nhưng Tiêu Lãng Dạ chỉ nhíu mày, sau đó … tiếp tục nhìn chằm chằm cô.

ông trời ơi! Người trước mặt thật sự là Tiêu Lăng Dạ sao!

Lâm Quán Quán không chút lưu tình di chuyển sang bên cạnh hai bước: ‘Tiêu Lảng Dạ… Anh bây giờ đã biết em là ai chưa?”

“Cô vợ trẻ!”

Lâm Quán Quán đỏ mặt: “Ai là vợ của anh, chúng ta còn chưa có đăng ký kết hôn đâu đâu!

Giọng nói vừa dừng lại, cổ tay cô lại bị siết chặt, Tiêu Lăng Dạ nắm tay cô bước ra ngoài, Lâm Quán Quán lại hoảng sợ, cô đưa tay muốn nắm tay áo của Tiêu Lăng Dạ, nhưng vừa rồi Tiêu Lăng Dạ nằm trên giường. Cô đã xé toạc chỉ hai ống tay áo của Tiêu Lảng Dạ, lúc nãy cô kéo mạnh đến mức … trực tiếp xé toạc chiếc áo len từ trên người Tiêu Lăng Dạ xuống dưới.

Trên người …Tiêu Lăng Dạ chỉ mặc một chiếc áo len!

Sau khi chiếc áo len bị xé, nửa phần trên của người anh không một manh áo che thân!

Lâm Quán Quán đứng hình!

Tiêu Lảng Dạ cũng đứng hình!

Hai người nhìn nhau, giống như chỉ mới mấy giây đồng hồ trôi qua, hoặc cũng lâu như một thế kỷ trôi qua vậy, Lâm Quán Quán ngơ ngác nhìn chằm chằm thân thể Tiêu Lăng Dạ.

Đột nhiên!

Một trận gió lạnh thổi qua, Lâm Quán Quán giật mình một cái, lập tức toàn thân tỉnh táo trở lại, nhận ra mình vậy mà nhìn chằm chằm vào thân thể Tiêu Lăng Dạ lâu như vậy, chỉ cảm thấy như có một luồng khí nóng dọc theo lưng xông thẳng đến trán cô, cả khuôn mặt đột nhiên trở nên nóng.

“A!”

Sau khi nhận thức cô kêu một tiếng, nhanh chóng che đôi mắt lại: “Em, em không phải cố ý.”

Tiêu Lăng Dạ không nhúc nhích, cũng không nói gì.

Phòng ngủ yên tĩnh một cách kỳ lạ, Lâm Quán Quán gần như có thể nghe thấy nhịp tim đập “Thịch thịch thịch” của mình.

Sau một lúc lâu.

Tiêu Lảng Dạ vẫn không nhúc nhích.

Lâm Quán Quán lặng lẽ đưa ngón tay tạo ra một kẽ hở, cô tự nhủ rằng mình không muốn nhìn chằm chằm vào anh, nhưng trên người Tiêu Lăng Dạ giống như dính keo cường lực nước, làm cho hai mắt của cô dính chặt không rời. Cô phát hiện mình vậy mà không có cách nào xê dịch ánh mắt đi.

Tiêu Lăng Dạ… Hình thể của anh thực sự rất đẹp.

Tuy rằng hai người bọn họ đã làm những chuyện thân mật nhất nhưng dù sao cũng là trong đêm tối, ánh đèn lờ mờ, cô có thể chạm vào nhưng lúc đó hoàn toàn không nhìn thấy, mà giờ phút này Tiêu Lảng Dạ đã đứng thẳng người để cô có thể đến gần thưởng thức.

Mới đầu Lâm Quán Quán có chút ngại ngùng, nhưng sau đó nghĩ lại, không phải Tiêu Lăng Dạ uống say sao! Anh hiện tại là một con ma men, cho dù cô có làm ra những chuyện khoa trương hơn nữa, ngày mai khi tỉnh rượu, anh nhất định sẽ không nhớ ra nổi chuyện gì.

Nghĩ đến đây, lá gan Lâm Quán Quán đột nhiên lớn lên.

Cô dứt khoát buông tay, chiêm ngưỡng nó một cách trắng trợn.

Chậc chậc!

Nhìn xem!

Làn da màu đồng này!

Bờ vai rộng và eo hẹp quyến rũ này!

Lồng ngực rắn chắc cường tráng này! Cơ bụng tám múi đáng kinh ngạc này, còn có… Phía dưới cơ bụng xinh đẹp còn có V-cut!

Xuống chút nữa… Bị quần che khuất.

Lâm Quán Quán thu hồi ánh mắt một cách tiếc nuối.

Cô nhìn không được, thật đáng tiếc!

Cô vốn đang thưởng thức thân hình của Tiêu Lăng Dạ, nhưng hoàn toàn không chú ý, đứng ở bên cạnh cô cách đó hai bước, ánh mắt Tiêu Lăng Dạ giống như một vòng xoáy dưới đáy biển sâu, trở nên tối tăm, mờ mịt, còn lộ ra một loại nóng rực làm người ta kinh ngạc.

Rầm!

Lại là tiếng nuốt nước bọt ực ực.