Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 574: Gần như cực hạn



Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch Phàm Nhân Tông

Trên không một đại hạp cốc Man Hoang, hư không chợt chấn động kịch liệt, từng đạo lôi điện màu bạc như trường xà hiển hiện ra, sau đó ở giữa không trung ngưng tụ thành một lôi điện pháp trận.

Một âm thanh lôi điện nổ mạnh, thân ảnh Hàn Lập hiện ra trong lôi trận.

Ánh mắt của hắn quét qua khắp nơi, đồng thời phất tay gọi ra bích ngọc phi xa, hai tay bấm niệm pháp quyết, phi xa lập tức hóa thành một bóng xanh, phóng về phía trước nhanh vô cùng.

Làm xong hết thảy, hắn gọi Giải Đạo Nhân ra, phân phó gã điều khiển phi xa, bản thân lại khoanh chân ngồi xuống bên cạnh, tiếp tục tu luyện Luyện Thần Thuật.

Hư không cách Hàn Lập không biết bao nhiêu vạn dặm, Phệ Kim Tiên Thái Ất Cảnh tản mát ra kim quang chói mắt như kiêu dương, phi độn về phía trước với tốc độ nhanh như điện, trong mắt chớp động kim quang.

So với sự tức giận trước đây, bây giờ nó đã tỉnh táo hơn nhiều.

Hiển nhiên đối với việc che giấu khí tức của đồng loại kia, cử động độn tốc khi nhanh khi chậm, nó đã tập mãi thành thói quen, hơn nữa bản thân đã có đối sách, đó là cứ đuổi theo không ngừng.

Lấy tu vi Thái Ất của nó, tăng thêm lực lượng thân thể đặc thù, tiêu hao Bản Nguyên lực lượng bậc này không đáng kể chút nào.

...

Hơn nửa tháng sau.

Phệ Kim tiên Thái Ất cảnh lại tới gần, Hàn Lập đành phải không tiếc pháp lực thi triển lôi quang pháp trận, Truyền Tống chạy trốn.

...

Nửa năm sau, bên trong một vụ hải màu xám vô biên, bích ngọc phi xa đang phi độn nhanh chóng về phía trước.

Dường như sóng dữ cuồn cuộn trên vụ hải màu xám ảnh hưởng thật lớn tới tốc độ phi xa.

Có hơn mười hung thú màu xám giống như Tích Dịch đuổi sát phía sau phi xa, mỗi một đầu đều tản mát ra khí tức khổng lồ cấp độ Kim Tiên, trong đó có một đầu Tích Dịch màu xám có hình thể lớn gấp đôi so với hung thú khác, thình lình đạt đến cấp độ Thái Ất.

Trong miệng những hung thú Tích Dịch này phát ra tiếng gầm rú hưng phấn, giữa miệng lớn dính máu phun ra từng cột sáng màu xám chói mắt, đánh về hướng bích ngọc phi xa phía trước.

Mặt Hàn Lập trầm như nước, kiệt lực thúc giục phi xa tiến lên, đồng thời tận lực tránh né cột sáng màu xám đánh tới.

Kim Đồng, Tỳ Hưu, Giải Đạo Nhân đứng ở phía sau phi xa, ngăn cản một ít cột sáng màu xám rơi xuống.

Cách trăm vạn dặm phía sau phi xa, một đoàn kim quang chói mắt như điện đuổi theo.

...

Hai năm sau.

Trong một mảnh sa mạc màu vàng, cuồng phong gào thét, khắp nơi đứng vững từng trụ vòi rồng vừa thô vừa to vô cùng, liền trời tiếp đất, du động quét sạch ra bốn phía.

Bên trong lốc xoáy có từng đạo hoàng mang chớp động, phát ra trận trận tiếng sấm làm cho người ta sợ hãi, những nơi đi qua hư không rung động lắc lư, từng vòng không gian chấn động điên cuồng cuốn ra bốn phía.

Có khi hai đạo lốc xoáy cự đại va chạm vào nhau, trong hư không trực tiếp hiện ra từng vết nứt không gian.

Một đoàn độn quang lục sắc cùng một đoàn kim quang, một trước một sau đuổi nhau trong sa mạc, song phương đều kiệt lực tránh những lốc xoáy kia, khó khăn xuyên thẳng qua tiến lên.

Tốc độ kim quang rõ ràng nhanh hơn nhiều so với lục sắc độn quang phía trước, rất nhanh rút ngắn khoảng cách song phương còn khoảng vạn dặm.

Lục sắc độn quang phía trước chợt hiện ra từng đạo lôi điện màu vàng, ngưng tụ thành một cái pháp trận lôi điện màu vàng.

Một âm thanh lôi điện nổ vang, Lục sắc độn quang biến mất vô tung.

...

Cứ thế đuổi trốn trốn đuổi liên tục, đảo mắt thời gian đã qua hơn mười năm.

Một chỗ Man Hoang, trên không một mảnh đầm lầy vô biên, một quang đoàn lục sắc hơi tối nhanh chóng tiến lên phía trước.

Quang đoàn này mặc dù là Lục sắc, nhưng màu sắc cũng không chỉ có một, mà là lục đậm, xanh nhạt, xanh biếc, màu xám tro, các loại lục sắc bất đồng giao hòa cùng một chỗ.

Nhiều màu sắc hỗn tạp như vậy, lại quỷ dị, khiến cho quang đoàn trở nên vô cùng tầm thường, hơn nữa hoà cùng một thể với hư không chung quanh, làm cho người ta rất khó phát hiện sự hiện hữu của nó.

Bên trong quang đoàn u tối là một chiếc Lục sắc phi xa, đám người Hàn Lập đang ở trên đó.

Màu sắc phi xa bất đồng so với trước kia, nguyên bản thân xa xanh tươi như nước, bây giờ lại có màu lục sắc khó coi, giống với quang đoàn chung quanh, thoạt nhìn tựa như bôi lên cái gì đó.

Tầng tài liệu này tuy rằng khó coi, nhưng tản mát ra hoa lục quang mang, hầu như che lại chấn động linh lực do phi xa tản mát ra, lục giác pháp trận trên phi xa tản mát ra chấn động linh lực mãnh liệt cũng bị che lại.

Tầng tài liệu hoa Lục sắc này là Hàn Lập ngẫu nhiên lấy được từ một loại nhựa cây linh thụ tại một bộ tộc Man Hoang, những năm này trốn trối chết đã giúp cho hắn giảm bớt đi rất nhiều phiền toái.

Bây giờ sắc mặt Hàn Lập có chút khó coi, hai tay bấm niệm pháp quyết, kiệt lực điều khiển phi xa nhanh chóng tiến lên.

Bên cạnh hắn, sắc mặt Kim Đồng tái nhợt, tay cầm một kiện Linh Bảo gặm ăn khôi phục.

Tỳ Hưu nằm ở bên kia, bạch quang trên thân mơ hồ, hiển nhiên cũng đang điều tức khôi phục.

"Chỉ kém mười mấy vạn dặm nữa." Kim Đồng đột nhiên ngẩng đầu, nói ra.

Nó nói không đầu không đuôi, nhưng Hàn Lập hiển nhiên minh bạch ý tứ gì.

Hắn nhìn lại đằng sau một cái, trong mắt loé lên lam mang, sau đó quay người lại, hít sâu một hơi, mười ngón tay động liên tục.

Từng đạo lôi điện màu vàng bắn ra, chung quanh phi xa hình thành một cái lôi điện pháp trận, vô số phù văn lôi điện màu vàng nhảy lên trong đó.

Một âm thanh sét đánh nổ mạnh động trời, lôi điện pháp trận bỗng nhiên sáng ngời, đám người Hàn Lập cùng phi xa trong pháp trận lóe lên biến mất vô tung.

Sau khi đám người Hàn Lập biến mất một lát, một đoàn kim quang từ đằng xa bắn tới nhanh như điện, treo dừng trên không ngay chỗ phi xa Hàn Lập biến mất.

Kim quang thu vào, một kim sắc giáp trùng cực lớn hiển hiện ra, đúng là Phệ Kim Tiên Thái Ất cảnh.

Hai mắt nó nhìn chung quanh, cười lạnh một tiếng, kim quang trên thân cuồn cuộn một hồi, tiếp tục bắn về phía trước.

Cùng lúc đó, hư không trên một mảnh núi rừng rậm rạp cách đó trăm vạn dặm chấn động, một đoàn lôi quang màu vàng hiển hiện ra, sau đó nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh, hình thành một cái lôi trận màu vàng.

Đám người Hàn Lập cùng Lục sắc phi xa mơ hồ hiển hiện ra.

Hàn Lập phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, Lục sắc phi xa tản mát ra hào quang lập tức cuồn cuộn bay vọt, sau đó tiếp tục phi độn về phía trước.

Tuy rằng lần nữa kéo ra khoảng cách với Phệ Kim Tiên Thái Ất cảnh, nhưng trên mặt hắn không buông lỏng chút nào, lông mày ngược lại càng nhăn chặt hơn.

Mười mấy năm qua, hắn dùng hết toàn lực chạy trốn trối chết, ngoại trừ Phệ Kim Tiên Thái Ất sau lưng như giòi trong xương, đồng dạng cũng đủ loại nguy cơ không ngừng.

Bị các loại hung thú Man Hoang chiếm giữ đuổi theo không nói, ngẫu nhiên còn tao ngộ một ít Chân Linh Man Hoang có thực lực khủng bố, ngoài ra còn nhất thời vô ý ngộ nhập các loại hiểm địa.

Nếu không phải thần thức hắn cường đại, tu luyện lại là Thời Gian pháp tắc, trên thân bảo vật rất nhiều, còn có Kim Đồng, Tỳ Hưu tương trợ, chỉ sợ không đợi Phệ Kim Tiên Thái Ất cảnh đuổi giết, sớm đã chết bên trong Man Hoang rồi.

Đương nhiên, trong những nguy hiểm này, thì Phệ Kim tiên Thái Ất Cảnh vẫn là uy hiếp lớn nhất.

Cho đến ngày nay, hắn đã sử dụng toàn bộ thủ đoạn, thậm chí vận dụng pháp trận bộ Câu lôi mộc truyền dẫn cự ly viễn siêu kia, hoặc dựa vào một ít hiểm địa ý đồ vây khốn Phệ Kim tiên Thái Ất.

Thế nhưng thủ đoạn của Phệ Kim tiên Thái Ất cảnh kia cũng không kém, hung thú ven đường căn bản không tạo thành uy hiếp với nó, các thủ đoạn Hàn Lập sử dụng cũng đều bị hóa giải, hơn nữa thiếu chút nữa bị đuổi kịp không chỉ một lần.

Mỗi lần bị truy bức đến nguy cấp, Hàn Lập liền vận dụng lôi quang pháp trận đào tẩu, tranh thủ thời gian.

Hắn thân phụ lực lượng Lôi Bằng huyết mạch, lại có Ích Tà Thần Lôi trong Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, còn có Giải Đạo Nhân tương trợ, dưới tình huống Tiên Nguyên thạch không thiếu, lực lượng lôi điện trong cơ thể còn có thể miễn cưỡng chèo chống.

Nhưng dù vậy, cũng có thời điểm phải hao hết sạch.

Tuy rằng mỗi lần Hàn Lập thi triển lôi quang pháp trận, sau đó đều kiệt lực khôi phục, nhưng Tiên Linh Lực chuyển hóa thành lực lượng lôi điện tốn thời gian khá lâu, hắn toàn lực ứng phó, vẫn là nhập không đủ xuất.

Thực tế thời gian gần đây, Phệ Kim tiên Thái Ất tựa hồ đoán được tình huống trong cơ thể Hàn Lập, đuổi theo càng sát, hắn phải lật đật thúc giục pháp trận, lực lượng lôi điện trong cơ thể hắn đã tới đáy.

Cứ tiếp tục như thế, không bao lâu nữa, lực lượng lôi điện sẽ dùng hết.

Hàn Lập thở dài, trên thân tản mát ra kim quang chói mắt.

Giữa kim quang, Chân Ngôn Bảo Luân hiển hiện ra.

Từng đoàn Thời gian đạo văn ở phía trên chớp động, trong đó hơn phân nửa đã khôi phục sáng ngời.

Hàn Lập thấy vậy, rốt cuộc trong mắt hiện lên một tia yên tâm, có những Thời gian đạo văn này, dù Phệ Kim tiên Thái Ất kia đuổi kịp, cuối cùng hắn cũng có một phần lực lượng.

"Đại thúc, ta tốt rồi." Vào thời khắc này, Kim Đồng một bên chợt đứng lên.

Hàn Lập nghe vậy, ngừng điều khiển phi xa, đứng thẳng lên, Giải Đạo Nhân ở một bên tiến lên thay thế.

Kim Đồng đi đến bên cạnh Hàn Lập, khoanh chân ngồi xuống.

Hàn Lập đặt một bàn tay lên mi tâm Kim Đồng, trong miệng nói lẩm bẩm.

Chỗ mi tâm hắn hiện ra một tầng tinh quang, theo hắn tụng đọc chú ngữ, dần dần trở nên sáng ngời, hơn nữa chạy dọc theo thân thể của hắn chảy ra, từ lòng bàn tay dung nhập vào đầu Kim Đồng.

Trên trán Kim Đồng hiện ra từng đạo Linh văn óng ánh, hơi hơi sáng lên, tản mát ra chấn động khí tức thần hồn nhàn nhạt.

Sau một lát, Hàn Lập buông bàn tay xuống.

Trên trán Kim Đồng hiện ra một bộ hoa văn giống như mây mù, tương tự với Hồn giáp phù ngày trước sử dụng.

Bởi vì Hồn giáp phù cần một ít linh tài hi hữu đẳng cấp cao, giá cả đắt đỏ, tuy thân gia Hàn Lập cự phú, nhưng quanh năm suốt tháng mua sắm cũng có chút không chịu nổi, vì vậy về sau hắn dốc lòng nghiên cứu phù này, phát hiện nguyên lý Hồn giáp phù là thông qua bí thuật ngưng tụ lực lượng thần thức thành thực chất, sau đó chuyển hóa thành một loại hình thái bảo hộ, phong vào bên trong phù lục, cung cấp cho người khác sử dụng.

Hắn nghiên cứu ra một ít manh mối phù này, sau đó lập tức thử luyện chế.

Ngoài ra, những năm này hắn rãnh rỗi không làm gì cũng toàn lực tu luyện tầng thứ tư Luyện Thần Thuật.

Không biết có phải là hắn thật sự thích hợp tu luyện Luyện Thần Thuật, hay là những năm qua lúc nào cũng ở trong tình trạng nguy hiểm, kích phát tiềm lực của hắn, tầng thứ tư Luyện Thần Thuật tiến triển nhanh chóng, hiện tại đã tiếp cận đại thành, thần thức lần nữa cường đại hơn gấp bội.

Bây giờ lực lượng thần thức của hắn vô cùng cường đại, tâm tư cũng cực kỳ nhạy bén, tận lực bắt chước, tuy rằng bản thân không thể chế tạo ra Hồn giáp phù, nhưng cũng đã có thể tạo ra phòng hộ thần hồn cho Kim Đồng.

Kim Đồng mở to mắt, thân hình nhoáng một cái hóa thành một đạo kim quang, bay vào trong bụng Tỳ Hưu.

Hàn Lập tiếp nhận phi xa từ tay Giải Đạo Nhân, lập tức cải biến phương hướng, vội vã bay đi.

Hư không trăm vạn dặm phía sau, Phệ Kim Tiên Thái Ất lần nữa mất đi cảm ứng với Kim Đồng, trong miệng khẽ hừ một tiếng, cũng không lo lắng chút nào.

Nó có thể cảm ứng được, những người phía trước đã gần như cực hạn, chỉ cần lại thêm một phần lực là sẽ đuổi kịp đối phương.

Nghĩ đến đây, kim quang trên thân nó lần nữa trở nồng đậm lên vài phần, phi độn với tốc độ nhanh hơn trước.