Phân Cách

Chương 53: Cũng bị bề ngoài của Quý Hâm Thư lừa gạt



Lần này hợp tác của Quý thị và W&R là buổi lễ long trọng của giới thời trang, cũng là hội nghị tư bản chủ nghĩa. Qua loa thống kê, show lần này có hơn 158 nhà tài trợ, còn có mấy ngàn truyền thông và một đường minh tinh trình diện, có thể nói sôi nổi chưa bao giờ có. Ngoại trừ Quý thị và W&R lần đầu hợp tác trò bịp này, Thẩm Khanh Vãn tái phục chức dẫn đầu show cũng là tiêu điểm mọi người quan tâm.

Show còn chưa bắt đầu, bên ngoài đã vây đầy phóng viên, minh tinh phía trước tham gia ăn mặc lễ phục cao quý tranh kỳ đấu diễm, Thẩm Khanh Vãn làm tổng giám, rất sớm đã đến hội trường, Tống Ngôn Khê thân làm nhà tài trợ cùng Quý Hâm Thư làm lão bản ở khu vực đặc biệt chờ đợi. Tống Ngôn Khê rất không thích không khí nơi này, nàng nhìn xung quanh, phát hiện ngồi ở chỗ này đa số đều là một ít đại tỷ đại thúc tuổi trung niên tương đối lớn tuổi, Tống Ngôn Khê không có ý nghĩ bắt chuyện cùng bọn họ, người quen duy nhất cũng là chỉ còn dư lại một mình Quý Hâm Thư.

Đương nhiên, Tống Ngôn Khê thà rằng cúi đầu chơi điện thoại cũng không muốn chủ động tiếp lời với Quý Hâm Thư, nàng xem thời gian, phát hiện cách mở màn còn có rất lâu, trực tiếp lẻn đi tới hậu đài. Trên người nàng mang theo tên tuổi nhà tài trợ, muốn đi nơi nào cũng không người quản được nàng. Tống Ngôn Khê vốn muốn đi hậu đài tìm Thẩm Khanh Vãn, nhìn dáng dấp cô làm việc, nàng vừa đến liền thấy được Quý Thanh Cừ và Thẩm Khanh Vãn tựa ở trước máy vi tính, hai người đang nghiêm túc nói cái gì.

Hai người đều mặc quần áo khá là chính thức, trên người Quý Thanh Cừ là âu phục phong cách oversize. Loại hình thức rộng rãi, đối với vóc người và thân thể yêu cầu tỉ lệ có rất cao, không phải loại rất dễ dàng điều động. Nhưng bởi vì ưu thế vóc người và chiều cao của nàng, thêm vào một đôi giày cao gót kia, hoàn mỹ mang ra hiệu quả có thể so với người mẫu.

Trên người Thẩm Khanh Vãn là do nàng tự mình thiết kế, W&R vì nàng làm riêng âu phục màu trắng. Mặc dù là âu phục, lại không phải kiểu thức rất chính thức, càng thiên hướng nhàn nhã. Trên dưới cánh tay của hai bên trái phải âu phục phân biệt ráp dây kéo màu bạc có thể kéo ra, Thẩm Khanh Vãn đem dây kéo trượt ra, trực tiếp đem ống tay áo của tây trang cải tạo thành hình dáng xé rách không đối xứng.

Bên trong cô là một cái áo ngực ngắn cùng là màu trắng, hiếm thấy lộ ra bụng dưới đẹp đẽ lại bằng phẳng, quần dài ôm lấy hai chân mảnh khảnh thon dài của cô, trên chân là giày cao gót cùng là màu trắng. Thẩm Khanh Vãn mặc đồ này vừa phù hợp thân phận của cô, lại sẽ không có vẻ quá mức cứng ngắc, có thể nói thời thượng cùng tồn tại với chính thức, lại thích hợp cô cực kỳ.

Cô tóc dài tỏa ra, nghiêm túc nói cái gì với Quý Thanh Cừ, hai người thỉnh thoảng ở trên bản vẽ viết vẽ, lại đi tới trước bản mô hình của sân khấu tiến hành so sánh. Tống Ngôn Khê biết các nàng rất bận, bỏ đi ý nghĩ đi qua tán gẫu, yên tĩnh đứng ở đằng xa không đi quấy rối. Đèn chân không chiếu vào trên bóng lưng Thẩm Khanh Vãn, Tống Ngôn Khê ngơ ngác mà nhìn, không tên, bóng lưng giờ khắc này của Thẩm Khanh Vãn vậy mà thật kỳ diệu trùng lập cái nhìn thoáng qua của nhiều năm trước của nàng.

Tống Ngôn Khê còn nhớ được, lần kia là ba mẹ dẫn nàng tham gia show thời thượng, mình ở khi đó trong lúc vô tình thấy được bóng người ôn nhu mà tao nhã kia. Dáng vẻ giờ khắc này của Thẩm Khanh Vãn cùng với thân hình mơ hồ trong ký ức vô cùng na ná nhau, Tống Ngôn Khê dụi dụi con mắt, lại ngẩng đầu lên liền phát hiện Thẩm Khanh Vãn đã nhìn đến mình, đang đi tới.

"Em làm sao đến hậu đài rồi hả?" Trong lời nói Thẩm Khanh Vãn không có ý tứ chỉ trích, Tống Ngôn Khê nghe xong, xẹp miệng, tựa ở trên bả vai Thẩm Khanh Vãn.

"Em không có gì chuyện làm, cũng không muốn ngồi ở đó bên trong đám lão bản cùng bọn họ tán gẫu, liền đến xem thử hai người." Tống Ngôn Khê nhỏ giọng thầm thì, Thẩm Khanh Vãn nhìn ra nàng là không muốn cùng Quý Hâm Thư chờ ở đó, ngược lại cũng không vạch trần nàng.

"Show lập tức bắt đầu rồi, tôi có thể sẽ có chút bận." Thẩm Khanh Vãn nhẹ giọng nói qua, ý dưới lời nói, là cô xác thực không có thời gian bận tâm đến Tống Ngôn Khê. Nghe được cô giải thích cho mình, Tống Ngôn Khê đương nhiên hiểu cô, cũng không có nói thêm cái gì. Nàng phát hiện quan hệ của hai người đang dần dần thay đổi tốt, Thẩm Khanh Vãn sau khi quen thuộc với mình sẽ không kiệm lời nữa, một số thời khắc còn có thể dỗ mình, quan hệ của các nàng lại như bạn bè, thế nhưng có thể làm chuyện càng thêm thân mật.

Cũng không biết có phải vừa rồi dáng vẻ của Thẩm Khanh Vãn rất giống cảm giác trong trí nhớ mình không, Tống Ngôn Khê đối với cô sản sinh quyến luyến. Nàng luôn cảm thấy cảm giác của mình đối với Thẩm Khanh Vãn và cảm giác trước đó đối với bạn gái cũng khác nhau, nàng rất yêu thích Thẩm Khanh Vãn, có chút hối hận chính mình chỉ đem quan hệ bao nuôi định hai năm. Tống Ngôn Khê không từng nghĩ chuyện sẽ tách ra, thậm chí cảm thấy, nếu như có thể luôn cùng Thẩm Khanh Vãn tiếp tục như vậy thì tốt rồi, làm bạn gái của Thẩm Khanh Vãn sẽ là chuyện rất hạnh phúc chứ?

Tống Ngôn Khê không nói lời nào, cứ như vậy dùng cặp ánh mắt như nước long lanh nhìn chăm chú chính mình, Thẩm Khanh Vãn nhìn dáng vẻ nàng đem gò má tựa ở trên bả vai chính mình, trong lòng sinh ra mấy phần cảm giác kỳ diệu. Cái cảm giác này là cái gì cô nói không được, nhưng tuyệt đối không nên xuất hiện ở lúc bận rộn như vậy, cô biết mình phải đẩy Tống Ngôn Khê ra lập tức đi làm việc, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nàng dính người như thế, rồi lại không nói ra miệng.

Tống Ngôn Khê là kim chủ rất tốt, có lẽ dùng cái từ "Kim chủ" này hình dung cũng không quá thích hợp, hai người là quan hệ bao nuôi và được bao nuôi, nhưng Tống Ngôn Khê chưa bao giờ mệnh lệnh mình từng làm gì, thái độ đối với chính mình cũng tốt quá mức, nàng cho mình rất nhiều tài nguyên, có thể nói, không có trợ giúp của Tống Ngôn Khê, Thẩm Khanh Vãn căn bản là không có cách toàn quyền phụ trách show này. Trong tiềm thức, cô coi Tống Ngôn Khê là bạn bè, mà không phải kim chủ.

"Đi làm đi, làm một show để cho tất cả mọi người đều kinh hỉ, hào quang của chị vẫn luôn ở trong tay chị." Tống Ngôn Khê đương nhiên cũng biết Thẩm Khanh Vãn không có thời gian tán gẫu với mình, nàng nâng lấy mặt của Thẩm Khanh Vãn, đón lấy tầm mắt của người chung quanh, ở trên trán cô hạ xuống một nụ hôn, lúc này mới từ hậu đài rời khỏi. Nhìn bóng lưng của nàng, Thẩm Khanh Vãn sờ sờ cái trán bị nàng hôn qua, hơi xuất thần.

"Ngươi ngược lại là không an phận." Làm người đứng xem, Quý Thanh Cừ đem cảnh vừa rồi toàn bộ nhìn hết, nàng phát hiện Tống Ngôn Khê và Thẩm Khanh Vãn cũng không có dự định che giấu quan hệ. Nhưng nàng luôn cảm thấy, Thẩm Khanh Vãn hiện tại chính là lúc cần tăng lên danh tiếng và sự nghiệp, nếu như bị người phát hiện cô và Tống Ngôn Khê ở cùng nhau, khó tránh khỏi sẽ bị người có lòng dựa vào đó đi rêu rao. Nghe ra ý tứ trong lời nói của Quý Thanh Cừ, Tống Ngôn Khê lắc đầu một cái, nàng xem Thẩm Khanh Vãn nhiêm túc kiểm tra sân khấu, con ngươi hơi ấm.

"Ta sẽ che chở nàng." Tống Ngôn Khê nói xong, ôm lấy bờ vai của Quý Thanh Cừ, hai người rời khỏi hậu đài. Lượng công việc đêm nay của Quý Thanh Cừ cũng không nhẹ, nàng là một trong nhà nhiếp ảnh chủ yếu của show, toàn cảnh cùng với mỗi cái đặc tả của người mẫu đều phải từ nàng tới chụp hoàn thành. Ở ban đầu rãnh rỗi, Quý Thanh Cừ và Tống Ngôn Khê đi dạo khắp nơi, Tống Ngôn Khê biếng nhác mà nhìn người mẫu đi ngang qua đờ ra, Quý Thanh Cừ lại là đem tầm mắt rơi vào ghế phụ cận đặc thù.

Nàng đang tìm Quý Hâm Thư, thật vất vả sau khi tìm được, lại thấy được bên người Quý Hâm Thư có thêm một người khác. Đó là một nữ nhân ăn mặc dạ phục chim khổng tước, nữ nhân đem tóc bới lên, trang dung và khí chất đều vô cùng diễm lệ. Nàng thân mật ngồi dựa vào ở bên người Quý Hâm Thư, còn kém đem thân thể đều dựa vào đến trong lồng ngực tỷ tỷ nhà mình. Quý Thanh Cừ biết Quý Hâm Thư không thích cùng người xa lạ tới gần, nhưng Đường Khởi ngồi ở bên cạnh hoàn toàn không có ý tứ ngăn cản, liền nói rõ Quý Hâm Thư là ngầm thừa nhận đối phương dựa vào.

Quý Thanh Cừ không nhịn được đi vào một ít, muốn nhìn rõ ràng là ai, sau khi khi nhìn rõ mặt của người kia, lông mày cũng cau đến càng chặt. Người phụ nữ kia Quý Thanh Cừ không xa lạ gì, rất nhiều người ở hiện trường cũng đều quen biết. Nàng chính là người quản lý đương nhiệm của W&R, hoàng thái nữ của Trần thị, Trần Cửu Túy. Tuy đã sớm biết nàng sẽ đến, nhưng Quý Thanh Cừ không nghĩ tới người này sẽ cùng tỷ tỷ nhà mình thân mật như vậy.

"Này, làm sao cứ như vậy nghĩ không ra chứ." Quý Thanh Cừ chuyên chú nhìn Trần Cửu Túy đối thoại với Quý Hâm Thư, lúc này Tống Ngôn Khê một bên bỗng nhiên mở miệng. Quý Thanh Cừ quay đầu nhìn nàng, chỉ thấy nàng một mặt bà tám mà nhìn Trần Cửu Túy và Quý Hâm Thư.

"Tiểu Cừ Cừ, người đuổi theo tỷ tỷ của ngươi không ít, Trần Cửu Túy này chính là một trong số đó, cũng là ta cảm thấy người có khả năng thành công nhất." Tống Ngôn Khê nói qua, ánh mắt nhìn Trần Cửu Túy mang theo mấy phần đáng thương. Nàng cảm thấy Trần Cửu Túy chính là chính mình trước kia, cũng bị bề ngoài của Quý Hâm Thư lừa gạt.

Quý Thanh Cừ nghe lời của nàng, trong mắt mang theo mấy phần bài xích bản thân nàng cũng không có phát giác, chưa kịp nàng nói cái gì, show vào lúc này kéo ra màn che. Tống Ngôn Khê vội vàng đi tới vị trí ngồi xong, Quý Thanh Cừ liếc nhìn Trần Cửu Túy và Quý Hâm Thư, cũng chỉ có thể tịnh tâm lại đi lấy máy chụp hình của mình, ưu tiên hoàn thành công việc lần này.

Sân khấu Thẩm Khanh Vãn chế tạo giống với chủ đề lần này, đều là lấy mê huyễn làm chủ. Toàn bộ sân khấu chọn màn hình thực tế ba chiều 7D, sẽ để mỗi người xem show có một loại cảm giác người lạc vào cảnh giới kỳ lạ, dường như vị trí của người mẫu ngay ở trước mắt họ đưa tay là có thể chạm tới. Sàn nhà sân khấu chọn dùng chất liệu kính cảm giác quang cực cao, phía dưới là nước và băng, ở dưới phản xạ của ánh đèn, sẽ phóng ở xung quanh màn hình, chế tạo ra quang ảnh xa hoa.

Show mới bắt đầu, đã có không ít người vì sân khấu độc đáo lần này hoan hô nhảy nhót, một ít fan của Thẩm Khanh Vãn hô lớn "She's coming back" Để diễn tả vui sướng của mình. Trận show này đích thật là một lần thành công nhất trong mấy năm gần đây, bất luận gặp bao nhiêu nghi vấn, Thẩm Khanh Vãn vẫn dùng tác phẩm xuất sắc và sân khấu của cô mạnh mẽ đánh mặt của những người kia.

Cô trở về, đây là tín hiệu Thẩm Khanh Vãn cho tất cả mọi người biết. Tống Ngôn Khê ngơ ngác mà ngồi ở dưới đài, nàng xem thấy Thẩm Khanh Vãn mang theo những người mẫu kia cùng đi ra, đứng chính giữa sân khấu. Cô ôn nhu lại tự tin cười, con mắt màu đỏ nâu lập loè ánh nước. Tống Ngôn Khê cảm thấy viền mắt có chút nóng, những hơi nước kia ngưng ở trên con mắt, theo nụ cười của Thẩm Khanh Vãn theo viền mắt trượt xuống.

Tống Ngôn Khê theo những truyền thông kia cùng nhau vỗ tay, nàng chẳng muốn đi tìm tòi nghiên cứu tại sao mình sẽ kích động đến khóc lên, chỉ là thấy được Thẩm Khanh Vãn như vậy, nàng không có cách nào khống chế cảm xúc chập trùng của chính mình. Nếu như có thể, Nàng thậm chí hiện tại đã muốn xông lên ôm lấy Thẩm Khanh Vãn, đem hết thảy từ tươi đẹp nhất khen cô. Tuy không có cách nào thật sự xông lên, nhưng nàng đã ở trong lòng yên lặng tán dương Thẩm Khanh Vãn mấy trăm lần.

Trận show này ở dưới thiết kế xuất sắc của Thẩm Khanh Vãn cuối cùng hạ màn kết thúc, trước khi còn chưa kết thúc, đề tài của show này đã nhảy lên tới từ tìm kiếm nhiều nhất của các tập tin tạp chí lớn và tập tin xã giao, rất nhiều đề tài có liên quan chiếm cứ mười vị trí đầu của bảng danh sách. Trận show này sau khi bế mạc, Tống Ngôn Khê chạy đến hậu đài đầu tiên, nàng không để ý đến tầm mắt của người bên ngoài, vọt thẳng đi tới ôm chặt lấy Thẩm Khanh Vãn.

Vừa rồi nhịn xuống cảm xúc muốn khóc hiện tại lại dâng lên, nàng đang vui vẻ thay Thẩm Khanh Vãn, kích động thay cô, cũng kiêu ngạo thay cô. Thẩm Khanh Vãn ôm nàng, vỗ nhè nhẹ lưng của nàng an ủi nàng. Chỉ có Tống Ngôn Khê mới biết, thân thể của Thẩm Khanh Vãn cũng là run, cô cũng đang vì thành công của trận show này mà mừng rỡ, cô mới là người kích động nhất.

So sánh vui sướng của hai người, hứng thú của Quý Thanh Cừ lại không dâng cao như vậy, nàng đi ra hậu đài, ở trong đại sảnh không tính sáng tìm kiếm Quý Hâm Thư. Nàng liếc mắt liền thấy bóng lưng đối phương, mới vừa vung lên một nụ cười đi tới, lại thấy được người khác bỗng nhiên ôm vai Quý Hâm Thư. Rõ ràng show đã kết thúc rồi, hai người bọn họ còn tụ lại cùng nhau nói gì đó. Ngay sau đó, Quý Thanh Cừ thấy được Trần Cửu Túy cúi người, ở bên khóe miệng Quý Hâm Thư hạ xuống một nụ hôn.

Nhịp tim của Quý Thanh Cừ vào thời khắc này lỡ một nhịp, điện thoại ở trong lúc bối rối rơi trên mặt đất. Nàng có chút chật vật nhặt điện thoại lên, bỏ đi ý nghĩ đi tìm Quý Hâm Thư, cúi thấp đầu nhanh chóng rời khỏi. Quý Hâm Thư thấy được bóng lưng của Quý Thanh Cừ, ánh sáng trong con ngươi lúc sáng lúc tối.

Hết chương 53