Pháp Mệnh Thiên Tôn

Chương 81: Đại chiến



Trần Phong và bóng tối trong tim lần này thực sự là một trận tử chiến mà trước đó không thể nào so sánh được. Khi còn ở trong không gian cổ quái nọ, tên kia chỉ là sao chép toàn bộ kỹ thuật của cậu rồi tung ra đối ứng giống hệt, trông qua chẳng khác nào màn kịch biểu diễn võ thuật. Còn bây giờ đây hắn ta chính là dùng một bộ kiếm pháp hoàn toàn xa lạ với cậu, trao đổi chiêu thức liên tục, thay phiên nhau ăn miếng trả miếng cực kỳ linh hoạt và nguy hiểm.

Thanh niên Phong tháp với việc này thì có chút choáng ngợp cùng thích thú. Những đòn thế của bóng tối trong tim cậu cực kỳ hung hiểm, các yếu huyệt của cậu không ngừng rơi vào tình trạng báo động, chỉ sơ sẩy một chút liền sẽ trọng thương. Cậu có cảm giác bộ kiếm pháp của hắn ta đang sử dụng thật sự là đỉnh cao nhất cậu từng gặp trước giờ. Nó chứa đựng rất nhiều tinh hoa kiếm thuật mà cậu chưa thể nào nắm được và dễ dàng khắc chế mọi công kích của cậu.

Trần Phong thở hắt ra một hơi. Kỹ thuật của bóng tối trong tim lần này đã vượt xa cậu, mà sức mạnh cùng tốc độ hắn tung ra cũng là chẳng yếu gì hơn cậu, ngược lại còn có chút vượt trội, dù cho cậu đã đẩy sức mạnh của Thần Văn lên đến cực hạn.

Nương theo đà đánh của hắn ta, thanh niên Phong tháp lùi lại một đoạn, định bụng sử dụng pháp kỹ. Tuy nhiên ý định này không bao giờ thực hiện được, bộ pháp bóng tối trong tim cũng là rất huyền ảo, hắn ta bám riết lấy cậu liên hồi, mặc cho Phong Hành đã được thi triển đến đỉnh tiêm.

- Ha!

Trần Phong khẽ hô một tiếng, đem Thiên Nhận tung ra. Bão kiếm lập tức xuất hiện, chém tới thân ảnh hắc ám trước mặt. Nhưng tiếc thay, pháp kỹ này chỉ đánh vào không khí, còn kẻ địch nhân lúc đó áp sát cậu hơn một chút. Thanh niên Phong tháp vì thế sắc mặc không khỏi trầm xuống, vừa chém vừa di chuyển. Tuy nói Toàn Phong kiếm pháp cùng Phong Hành đã được cậu phối hợp đến tối ưu nhưng vẫn là chậm hơn tốc độ của tên kia. Hắn ta vừa né vừa tiến lại gần, cùng với lưỡi kiếm hắc ám đang ngày càng cường hãn hơn:

- Chết đi!

Hắn ta nói, giọng khàn khàn. Liền lúc đó Trần Phong cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo xuất hiện nơi hông trái.

- HA!

Cậu gầm lên, đem Thiên Long Thần Kỹ thi triển, toàn thân lập tức được bao bọc bởi một lớp vảy rồng cứng cáp. Tuy thanh niên Phong tháp chưa có nhiều thời gian tu luyện nhưng nó vẫn là một chiêu thức hùng mạnh, hiển nhiên có thể phòng ngự trước công kích của tên kia. Lưỡi kiếm sượt qua hông cậu, tuy không gây ra thương thế nào nhưng lập tức đánh cậu bay đi một đoạn.

Trần Phong hít sâu một hơi, tuy Thiên Nhận bị buộc phải dừng lại nhưng điều này nằm trong dự tính của cậu. Tên kia quá nguy hiểm, cứ tiếp tục như này cậu sẽ không thể nào thắng được, cần phải có một chút kế hoạch. Tuy nhiên bóng tối trong tim chẳng để thời gian cho cậu làm việc đó, hắn lập tức lao tới tấn công cậu. Thanh niên Phong tháp chẳng có cách nào, đành vung kiếm tiếp tục ứng chiến.

Nhờ có sức mạnh thân thể được gia tăng, lần này thế trận cân bằng hơn một chút, tuy nhiên song kiếm của tên kia có cảm giác cứng rắn và nhỏ hơn nên khả năng chiến đấu ở cự li gần như hiện tại tốt hơn cậu, khiến cho cậu vẫn là yếu thế hơn không ít. Hai người cứ giằng co liên tục, chẳng mấy chốc đã hơn trăm chiêu, mà thế trận càng lúc càng nghiêng về phía kẻ địch. Hắn ta tấn công thêm một hồi thì đột nhiên nhíu mày, nhảy lui lại vài bước:

- Không đúng!

Bằng sức mạnh của mình, hắn đương nhiên nhận ra người trước mặt đang có vấn đề. Dựa vào những đường vân rồng chạy khắp cơ thể, hắn biết Thiên Long Thần Kỹ vẫn đang kích hoạt, như vậy đáng lí ra hắn ta phải yếu hơn, dựa vào chút lợi thế về vũ khí hắn ta sẽ đưa trận đấu về thế cân bằng, nhưng vừa rồi rõ ràng hắn lại ở thượng phong.

Trần Phong mỉm cười. Ngay khoảnh khắc bóng tối trong tim cậu lui lại, tinh thần cậu khẽ động, dưới mặt đất phóng lên một sợi xích kinh hồn, lập tức nhằm tên kia mà trói lại. Hắn ta tuy nhận ra nhưng lại chậm mất một nhịp, không cách nào thoát khỏi xích, liền bị khống chế hai tay.

Thanh niên Phong tháp hiển nhiên không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, lao tới tung ra Trảm Không thẳng vào cơ thể hắn. Bão kiếm bùng nổ, liên tục chém tới bộ giáp hắc ám của hắn, tạo ra vô tận những cơn dao động pháp lực cùng thanh âm đinh tai, mà hắn ta đang bị khống chế, hiển nhiên không thể nào tránh né.

Kết thúc chiêu thức, Trần Phong không dừng lại, mặt khác còn tiếp tục lao tới, dự định tung ra đòn kết liễu. Phong Sát vận lên toàn sức, cậu cật lực chém vào tên kia. Tuy nhiên cơ thể hắn đột nhiên bạo phát, phá nát phong xích quấn quanh hai tay, đồng thời đánh bại Địa giai cao cấp pháp kỹ đang ập tới cơ thể.

Phong Sát không những không gây được chút sát thương nào tới kẻ địch, ngược lại còn bị phá tan. Thanh niên Phong tháp vì thế mà lãnh trọn vụ nổ pháp lực, bị đánh cho hộc máu, đâm thẳng vào ngọn núi đá phía sau, khiến cho nó cũng là sụp đổ ngay lập tức.

Toàn thân đau nhức không ngừng, cậu nghiến răng chịu đau, gắng sức đứng dậy. Bước ra khỏi đống đất đá ngổn ngang, cậu nheo mắt nhìn tên kia, trong lòng không khỏi khó hiểu. Toàn bộ giáp trụ trên cơ thể hắn ta đều đã nổ tung, để lộ thân hình cao lớn cởi trần, song kiếm trên tay cũng là vỡ nát không còn một chút.

Hắn ta là muốn làm gì?

Những màn sương hắc ám đột nhiên liên tục xuất hiện cả sau lưng hắn lẫn Trần Phong. Chúng dày đặc đến kinh hồn, hoàn toàn che phủ đi mặt đất hoang tàn nơi chiến trường bóng tối. Một giọng nói đột nhiên vang lên mà cậu hoàn toàn không xác định được là từ đâu và của ai:

Tiểu tử ngươi rất khá, bất quá đến lúc kết thúc rồi!

Thanh âm và từng ngôn từ lạnh lẽo đến rợn người. Trong lòng cậu dấy lên nỗi sợ mà ngay cả lần đối đầu Dị Tộc tại cực Đông Thiên Huyền giới cũng là không so sánh nổi. Cậu cố gắng giữ bình tĩnh mà quan sát tình hình xung quanh. Tuy nhiên ngay khi màn sương kia tan đi, thanh niên Phong tháp gần như lặng người, không biết nên làm gì.

Hàng vạn thân ảnh hắc ám tương ứng bốn quân đoàn bóng đêm bước tới từ tứ phía. Bọn chúng đứng thành hình tròn, chặn mọi đường tiến lui, mà khí tức của kẻ nào cũng là cực kỳ hung hãn. Theo như cảm nhận, ngay cả những kẻ trông như lính thường cũng đã chân chính là cửu tinh pháp tông.

Từ trong tòa thành nọ bay lên vô số hình dạng, cho dù là vật gì thì cũng là rất to lớn, tỏa ra uy áp khiến cho người ta phải khiếp sợ. Chính giữa nơi ấy, một bóng người khổng lồ bước ra, uy lực cường hãn vô song bạo phát làm cho tường thành chung quanh lập tức sụp đổ. Thứ này kích thước chính là cực kỳ khủng bố, khiến cho cậu so ra chỉ bằng con kiến.

Cái gì thế này!

Trần Phong đảo mắt liên tục, cố gắng tìm kiếm thứ gì đó như là dấu hiệu của điểm yếu quân đoàn quá mức cường đại này, rồi nhằm vào đó mà tấn công, ít nhất là để mở đường máu rút lui. Tuy nhiên dù có cố gắng thế nào, bóng tối trong tim cậu cũng là "vị tướng" yếu nhất. Hắn ta nhìn biểu hiện của cậu thì cũng bật cười:

- Ngươi rất mạnh, thực sự là vậy! Tuy nhiên ngươi lại chỉ có một mình, còn ta thì không!

Thanh niên Phong tháp nuốt nước miếng, song kiếm trong tay siết chặt. Thở hắt ra một hơi, trong lòng cậu không khỏi xuất hiện cảm giác bất lực. Chỉ đối phó với tên kia thôi mà cậu đã có nguy cơ bị giết, giờ còn xuất hiện cả bốn đạo quân hùng hậu như thế sao cậu có khả năng chống lại?

Những đợt dao động bắt đầu xuất hiện trong ý thức của Trần Phong, nó lung lay ý chí vừa được hồi phục chưa lâu của cậu. Thực sự tình thế như vậy mà lại chỉ đơn phương độc mã thì không ai là không tuyệt vọng. Tuy nhiên đã vượt qua bao nhiêu thứ như vậy mà vẫn phải dừng bước quả thực khiến người ta không khỏi nuối tiếc.

Thanh niên Phong tháp điều chỉnh lại hơi thở, đôi mắt khẽ nhắm lại. Các nguồn năng lượng trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, pháp lực chiến giáp bọc ra ngoài lớp vảy rồng của Thiên Long Thần Kỹ. Đồng tử tỏa ra quang mang xanh ngọc, cậu vào thế chuẩn bị chiến đấu. Nếu ý trời buộc cậu phải chết ở đây hôm nay, vậy cậu sẽ hi sinh sao cho thật anh dũng!

Tuy nhiên, mọi việc hoàn toàn chẳng theo như Trần Phong tính toán, khi mà cậu đang định lao tới tấn công kẻ thù thì chúng đã ra tay trước. Bốn vật thể bay trên trời bắn ra bốn sợi xích khổng lồ đen kịt. Tốc độ phóng tới của chúng nhanh tới mức mà cậu chỉ nhìn thấy mờ mờ, không tài nào kịp né tránh. Trong nháy mắt, hai tay hai chân cậu bị trói chặt và bị kéo ra tứ phía.

Thân thể của thanh niên cao lớn bị kéo căng như hành hình. Toàn thân cậu đau đớn đến cùng cực, dù có cố gắng đến đâu cũng không thể thoát ra. Từng múi cơ trên cơ thể đều đạt đến cực hạn, khoảnh khắc mà nhục thể cậu bị xé nát thành từng mảnh chỉ còn tính bằng giây. Ý thức của cậu cũng vì cơn thống khổ địa ngục trần gian này mà dần mụ mị, mất đi tỉnh táo. Kết cục gần như có thể đã được định sẵn!

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Bốn nhát cắt bén ngọt vang lên liên tục. Những sợi xích hắc ám đứt ra khỏi vật thể bay, rơi tự do thẳng vào hàng ngũ kẻ địch, khiến cho chúng một phen rối loạn. Trần Phong vốn đang bị hắc xích khống chế thì lập tức ngã xuống đất, cảm giác như vừa từ cõi chết trở về.

Nén cơn đau chảy nước mắt chạy dọc khắp cơ thể, thanh niên Phong tháp vừa cố hồi phục lại sức lực, vừa quan sát tình hình đang diễn ra. Trên bầu trời đỏ sẫm đầy vẻ tang thương, chết chóc giờ đây tồn tại một quả cầu tỏa ra ánh sáng màu xanh ngọc. Nó xuyên qua hàng ngàn vật thể hắc ám, bay tới bên cậu. Theo thời gian, quả cầu dần biến mất để lộ ra khuôn mặt người huynh đệ, Ngô Hân!

Anh đáp xuống bên cạnh Trần Phong, mỉm cười với cậu, mắt hướng lên trời ý bảo đợi một chút. Liền lúc đó, một loạt quả cầu ánh sáng khác xuất hiện, chiếu sáng cả một vùng trời bị hắc ám bao phủ suốt bao nhiêu năm qua. Mỗi một quả cầu biến mất là lại thêm một thân ảnh đáp xuống bên cạnh và phía sau Trần Phong, kề vai sát cánh với cậu.

Dù cho mọi người đến từ nhiều chủng tộc, khác nhau về vóc dáng và ngoại hình, nhưng tất cả đều khoác lên mình bộ đồng phục màu xanh ngọc. Chính nó đã đem đến cảm giác gần gũi và ấm áp, giúp họ chống chọi với sự lạnh lẽo khắc nghiệt tại thế giới bóng đêm này. Tất cả giống như những đứa con của một đại gia đình lâu ngày không gặp, hôm nay tụ họp tại đây cùng chống lại kẻ thù, kẻ đã gây ra sự chia cắt trăm năm, khiến cho Phong tháp sa sút, mất đi vị thế của mình.

Những người này đều là sư huynh, sư tỷ của cậu từng tham gia kỳ tuyển chọn Tư Hình trước kia, nhưng đã bị bóng tối trong tim giữ chân, bây giờ mới có thể rời khỏi. Bọn họ năng lực cũng là vô cùng đa dạng, ngoài chiến đấu bằng vũ khí hay pháp kỹ như cậu còn có vô số những năng lực đặc thù khác. Cùng với sự xuất hiện của họ, rất nhiều những vật thể bay to lớn đủ loại xuất hiện, trở thành đối trọng với những thứ đang phiêu phù trên bầu trời phía đối phương.

Thanh niên cao lớn mỉm cười đứng thẳng dậy, xoay ngược song kiếm cắm xuống đất. Sau đó hai tay cậu chắp lại trước ngực, vận công giật mạnh ra, tạo nên một quả cầu phong hệ pháp lực. Cùng với những thân ảnh cuối cùng xuất hiện, cậu đẩy nhẹ quả cầu trong tay lên trời, tạo ra một màn khổng lồ kết giới cổ xưa. Đôi mắt vẫn tỏa ra quang mang thần thánh, hai tay rút song kiếm dưới đất lên bắt chéo trước ngực, Trần Phong hô lớn:

- Huynh đệ Phong tháp.. TẤN CÔNG!

Dứt lời, tiếng hô xung trận vang vọng khắp chiến trường. Đoàn quân Phong tháp lao ra tứ phía, cùng lúc đánh thẳng vào bốn binh đoàn hắc ám. Đội quân kẻ địch là bóng tối trong tim của họ, dẫn theo hàng vạn binh lính bóng đêm, cộng với cự nhân khủng bố nọ, uy lực vì thế mà chắc chắn không thể xem thường. Tuy nhiên bên trong ảnh hưởng của Thiên Phong kết giới, sức mạnh của bọn chúng lại không có gì biến chuyển, mà lực lượng huynh đệ Phong tháp phát ra lại là gia tăng đột biến, trực tiếp đẩy lui đội hình kẻ địch đi mà dành thế thượng phong.

Mặt khác, bóng tối trong tim của bọn họ tuy có sức mạnh cùng cảnh giới được tăng phúc bởi hắc ám kỳ dị nhưng lại không hề gắn kết. Trong khi đó, những huynh đệ Phong tháp đã từng cùng nhau vào sinh ra tử, thân thiết như ruột thịt, phối hợp với nhau vô cùng ăn ý. Đồng thời, khả năng của mỗi người ở đây cũng phong phú vô cùng, cho dù nhìn ở đâu cũng thấy toàn những hảo thủ.

Ở vị trí trung tâm đội hình, có ba pháp sư đang không ngừng vận sức tung chiêu. Bọn họ đều là những người kỳ cựu trong chiến đấu, tu vi pháp lực đương nhiên rất mạnh. Người thì tăng phúc các chiêu thức và sức mạnh cho đồng đội, người thì tạo hiệu ứng khống chế, gây bất lợi cho đối phương, người lại điều khiển các ma cụ tấn công oanh tạc từ trên không. Các chiêu thức của họ không phải kiểu gây ra sát thương cực mạnh để mà công kích đối phương, nhưng những tác động mà các kỹ năng này mang lại thậm chí còn khó chịu, gây đột biến hơn gấp nhiều lần.

Tung hoành ngang dọc chiến trường là hai người một nam một nữ. Bọn họ sở hữu tốc độ cực kỳ kinh hồn, khiến cho Trần Phong, một người cũng khá tự tin vào tốc độ của bản thân nhìn thấy mà cũng chỉ biết chép miệng cười khan.

Một người sử dụng dao găm, thoắt ẩn thoắt hiện, đem tốc độ khủng khiếp của mình mà tấn công kẻ địch. Sức mạnh của anh ta thực sự rất cường hãn, khi mà mỗi một nhát đều là gây ra những vết thương chí tử. Mỗi lần anh xuất hiện, kẻ địch lại thêm một khắc nếm phải mùi vị tử vong lạnh lẽo cùng cực.

Người còn lại chỉ dựa vào sức mạnh thân thể thuần túy, cộng thêm tính sắc bén từ phong hệ ma pháp mà tung chiêu hủy diệt. Không gian xung quanh tỷ ấy tựa hồ xuất hiện sấm chớp dị tượng màu xanh ngọc huyền ảo. Quyền ảnh vừa xuất, chiến trường rung chuyển, kẻ địch bị trấn lui tuyệt đối, bất khả kháng cự.

Tuy nhiên bọn chúng cũng không có ý định chịu thua như vậy, ngược lại còn tấn công rất dữ dội, quyết liệt. Một quyền của cự nhân khủng bố kia dộng xuống, mặt đất lập tức rung chuyển rạn vỡ. Còn các bóng tối trong tim kia cũng là đem hết sức ra mà đối chọi, sức mạnh vô cùng to lớn.

Đối phó với những công kích kinh hãi ấy là đa số các huynh đệ mà trong đó có cả Trần Phong. Cậu chiến đấu liên tục từ bấy đến giờ, sức lực đương nhiên đã giảm sút đi rất nhiều, nếu không phải nhờ có Thiên Phong Kết Giới, cậu chẳng thể gây ra ảnh hưởng đến như vậy.

Lớp phòng hộ ma pháp được các huynh đệ dựng lên là cực kỳ huyền ảo. Nó không phải dạng một tấm khiên khổng lồ chống đỡ các công kích của kẻ địch, mà là lớp giáp ảo trực tiếp bao quanh cơ thể mỗi pháp sư. Điều này giúp cho khả năng chiến đấu cơ động hơn rất nhiều.

Mặc dù vậy, công kích của binh đoàn bóng đêm cũng không phải dạng đơn giản. Bên cạnh việc phòng thủ cặp đôi tia chớp, chúng tấn công thẳng vào vị trí các pháp sư hỗ trợ nhằm suy yếu sức chiến đấu của tất cả mọi người, đồng thời cố gắng làm gián đoạn các pháp sư đang vận sức.

Khả năng chiến đấu của Trần Phong không còn nguyên vẹn, vì vậy mà cậu chỉ có thể cố sống cố chết chống đỡ giúp các huynh đệ. Tuy nhiên với việc mà khu vực cậu đang phòng thủ hiện tại lại chính là chỗ mà cự nhân hắc ám kia đang dộng quyền vào, cậu không chắc mình có thể trụ được đến lúc nào. Cứ mỗi lần nắm đấm khổng lồ đánh xuống, cậu lại bị đẩy lui một chút, thậm chí yết hầu còn đã có cảm giác xuất hiện vị máu.

Bỗng một văn ấn cổ xưa bay tới áp vào tấm khiên cậu đang hộ pháp, khiến cho nó lập tức dày hơn mấy phần, mà lực lượng bên trong đồng dạng cũng là cường hãn hơn rất nhiều. Nhìn về phía sau một khắc, thanh niên cao lớn không khỏi cảm thấy kính nể trước một vị sư tỷ nọ.

Tỷ ấy không hề tung ra pháp kỹ công kích như hầu hết các sư huynh đệ, cũng không sử dụng ma pháp hỗ trợ như ba người nọ. Tỷ ấy chỉ đơn giản là nhắm mắt ngưng thần, tay không ngừng biến hóa ra những văn tự kỳ ảo rồi cường hóa công kích hay lực phòng ngự của mọi người lên mấy lần.

Thứ này chắc chắn không phải pháp kỹ hỗ trợ, mà theo như cậu đoán, có lẽ là văn linh ấn. Đây là ấn pháp được tạo lên bởi những người có thiên phú linh hồn trác tuyệt, đồng thời chỉ các pháp sư thực sự xứng đáng với bộ môn pháp nghệ này mới có thể sử dụng. Nếu không nhờ có những người như tỷ, chỉ mình pháp kỹ môi trường của cậu hiển nhiên không đủ lực để tăng phúc cho đồng minh.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Hàng loạt tiếng nổ liên tục vang lên, cùng với đó là một đại pháp trận phong hệ không ngừng càn quét chiến trường phía Tây. Trần Phong nhìn thấy mà không thể không cảm thán, sức mạnh ấy là thành quả của hàng chục pháp sư Linh cảnh trung kỳ phối hợp với nhau mà thành, uy lực quả là cực kỳ khủng khiếp!

Pháp trận là một cơn cuồng phong hủy diệt, cuốn phăng bất cứ thứ nào cản đường, đánh nát chúng thành bụi cám. Tất cả những vật thể khổng lồ mà cậu thấy ban đầu đều bị hút vào trong pháp trận rồi nghiền vụn ra, bất khả kháng cự. Nhờ có đồng đội câu kéo thời gian, các sư huynh sư tỷ ấy đã tung ra được tuyệt chiêu tối thượng của mình. Sau khi dùng nó tiêu diệt các vật thể ấy thì họ tiếp tục lần lượt quét sạch toàn bộ cả bốn binh đoàn trên chiến trường. Thậm chí ngay cả các bóng tối trong tim cũng không thể chống cự lại nó dù chỉ một chút, rất nhanh đều là vẫn lạc, chỉ còn duy nhất cự nhân hắc ám kia.

Thứ này tiếp tục dộng nắm đấm khủng bố xuống mặt đất gây ra những cơn chấn động hết sức mạnh mẽ, va chạm với pháp trận kinh hồn kia liền ép cho nó nổ tung, mà những người khiển trận theo đó cũng là phụt máu bất tỉnh. Tất cả các pháp sư có khả năng chữa trị lập tức đem bọn họ đảm bảo an toàn lui ra xa.

Các huynh đệ còn lại đều hiểu rõ cự nhân kia cường hãn đến mức độ nào, muốn hạ gục nó chỉ có một cách duy nhất là bọn họ cùng lúc tung ra chiêu thức mạnh nhất của mình, nhưng muốn thực hiện sẽ cần thời gian để vận công chuẩn bị. Cặp đôi tia chớp ban nãy biết vậy nên lập tức dùng tốc độ cao nhất mà phóng thẳng vào cự nhân, tung ra tuyệt kỹ của mình. Bọn họ phối hợp hết sức hoàn mỹ, bộ pháp huyền ảo như long phi phượng vũ, vừa diễm lệ vừa cường hãn, tuy chưa thể đánh bại nhưng đã liên tục đẩy lui được kẻ địch.

Cự nhân tức giận gầm thét, sau đó dùng hai tay đấm mạnh về phía các huynh đệ đang vận công. Một chiêu hủy diệt như vậy nếu như trúng phải ở thời khắc này không những kỹ năng không thể tung ra mà tính mạng mọi người gần như chắc chắn sẽ bị tước đoạt.

Đúng lúc đó, một luồng sức mạnh vô cùng cường hãn xuất hiện, lao thẳng vào công kích hủy diệt kia. Cửu hệ nguyên tố hòa vào nhau tạo thành mũi thương xuyên phá dũng mãnh, đánh tan hoàn toàn áp lực khổng lồ rồi lao tiếp vào chủ nhân to lớn phía sau.

Ầm! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Ngô Hân cùng cặp đôi tia chớp phối hợp với nhau tấn công cự nhân hắc ám, kéo giãn khoảng cách và tạo thời gian cho các huynh đệ vận sức. Bọn họ đều là chiến đấu trên khả năng của mình suốt khoảng thời gian dài, rất nhanh thôi sẽ đạt tới cực hạn. Và dù đã hết sức cố gắng, chỉ vài phút sau ba người lần lượt gục xuống trước sự bền bỉ vô tận của kẻ địch. Nó không quan tâm đến họ, lần nữa lao thẳng đến vị trí các huynh đệ đang vận công.

Trần Phong hoàn thành chiêu thức đầu tiên, tung ra chuẩn Thiên giai pháp kỹ. Quả cầu phong hệ theo đó bay vào giữa cơ thể to lớn của cự nhân hắc ám.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Những tiếng cắt gọt vang lên không ngừng khi kẻ địch va chạm với chiêu thức của cậu. Nó liên tục bị hàng ngàn, hàng vạn phong cương công kích, thương thế trên cơ thể cũng là xuất hiện liên hồi. Nó gầm thét, cố gắng tiến lên nhưng lại bị quả cầu ngăn cản, tạo thành thế giằng co cứng ngắc.

Thanh niên cao lớn nghiến răng chịu những cơn đau trải dài toàn thân do dùng pháp kỹ quá sức. Cùng với đó, cơ thể cậu bắt đầu bị đẩy lui do sức mạnh khủng khiếp của kẻ địch, cậu chỉ biết cố gắng làm sao không bị đánh bay đi. May mắn thay, các huynh đệ lần lượt mở mắt ra, cùng với đó là hàng chục chiêu thức cao cấp, từ pháp kỹ cho đến pháp trận, dù là cái nào cũng là cường hãn đến cùng cực.

- Đi!

Bọn họ nói, đồng loạt đánh ra. Phong bạo hủy diệt chiến trường, lao thẳng tới vị trí giằng co của cự nhân rồi phối hợp với Cấm Chú Ma Pháp của Trần Phong.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Hàng loạt vụ nổ kinh thiên động địa liên tục vang lên, phá nát chục trượng không gian chiến trường chung quanh. Huynh đệ Phong tháp kề vai sát cánh với nhau, cố gắng giữ vững, chống chọi với sức mạnh của kẻ địch khổng lồ. Pháp lực phong hệ được kết giới và Thần Văn đẩy lên cực hạn, bỏ xa mọ giới hạn ban đầu, phối hợp với nhau tạo thành một uy lực không tưởng, chân chính đạt tới sơ cấp Thiên giai pháp kỹ!

Quang mang xanh ngọc chiếm lĩnh toàn bộ chiến trường cùng với năng lượng hủy diệt chưa từng xuất hiện suốt vạn năm, đem không gian thử thách cuối cùng tàn phá toàn bộ. Cự nhân hắc ám không thể chịu nổi sức mạnh khổng lồ đến từ các pháp sư trẻ tuổi, cuối cùng bị đánh nát không còn mảnh vụn.

Mọi người nhìn thấy một màn như vậy cũng là mỉm cười rồi kiệt sức ngất đi, trả lại vẻ tĩnh lặng cho không gian. Thế giới bóng đêm của kỳ tuyển chọn Tư Hình hoàn toàn thay đổi, được bao phủ bởi một ánh sáng thần thánh hùng mạnh, mà nguồn phát của nó chính là từ bàn tay của Trần Phong. Mọi thứ cuối cùng cũng đã kết thúc!