Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chương 171: Người yêu ảo của tổng tài (40)



Editor: @-Jenny-

Beta: @Aki Re

Tô Mộc nghiến răng nói: "Anh là cái đồ quỷ keo kiệt!"

"Keo kiệt cũng là để về sau lo cho em." Quý Bắc Lưu hiên ngang lẫm liệt nói, không hề có cảm giác xấu hổ nào.

Tô Mộc tức giận, nói những tổng tài tốt đều lạnh lùng, cao ngạo, vung tiền như rác đâu!? Quý Bắc Lưu người nam nhân này phong cách hoàn toàn không đúng, muốn hắn thay đổi xưng hô, không được lại kêu Thôn Hoa. Đó cũng là lúc cô phải "nỗ lực" mới lấy được sự thỏa hiệp của hắn.

Quý Bắc Lưu dứt khoát ra lệnh đổi điểm lấy trang phục. Cho dù Tô Mộc không đồng ý, thật nhanh trên người cô cũng mặc vào một chiếc váy đỏ, cô trở thành "NPC" không có nhân quyền, cô thật muốn đâm màn hình!

Quý Bắc Lưu dường như là "Long tâm đại duyệt*", lại mua một chiếc bánh đặt trước mặt cô, " Đừng nóng nảy, khi tôi tan làm, tôi lại có thể đến trò chơi, ôm em một cái."

* Long tâm đại duyệt "龙心大悦": chỉ hoàng đế khi vui...

Tô Mộc không muốn thừa nhận rằng cô sẽ bị hắn đồng hóa, giống như nói về tình yêu mẫu giáo, nhưng cô cũng phải thừa nhận rằng khi nghe hắn nói những lời ngọt ngào của các cặp đôi, tâm tình cô liền thật sự rất tốt.

Quý Bắc Lưu là một tổng tài. Để không cho người khác tham tiền hắn, tất nhiên vào thời gian làm việc hắn phải ngồi ở văn phòng. Do đó 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》 cũng đưa ra một thông báo lớn: Để không làm ảnh hưởng đến người chơi. Ngoài ngày cuối tuần, trò chơi sẽ đóng cửa để mọi người có thể học tập, làm việc, trò chơi sẽ mở cửa vào lúc 19:00, xin vui lòng thông cảm.

Do đó các phương tiện truyền thông lớn cũng ca ngợi Quý Bắc Lưu, công ty Đỉnh Thế không xuất phát từ lợi ích, mà xuất phát từ người chơi, điều này thật đáng được đánh giá cao.

Sự thật của vấn đề là, Quý đại tổng tài phải xử lý rất nhiều văn kiện, ở trong văn phòng không có thiết bị để vào thế giới game online thực tế ảo. Sau khi trò chơi kết thúc, Tô Mộc sẽ trở lại với trò phiên bản di động phát triển tình yêu mà hắn có thể mang theo thuận tiện hơn.

Đột nhiên, Lương Lương cầm điện thoại chạy qua: "Cậu, người mau xem tin tức!"

Quý Bắc Lưu đảo mắt qua, mày hơi nhướn lên.

Tô Mộc cũng nỗ lực để xem tin tức trên màn hình di động.

Trong bối cảnh ở phòng bệnh, đèn flash của phóng viên lóe lên không ngừng, Bạch Tường Vi sướt mướt nói:" Chính là Quý Bắc Lưu lái xe đâm cha của tôi, hắn là một kẻ có tiền, tôi đi báo cảnh sát cũng không ai sẵn sàng giúp tôi, tôi thật sự không biết nên làm như thế nào."

Tô Lạc đứng trong một góc dựa vào tường, nở một nụ cười nhàn nhạt trên khuôn mặt.

Quý Bắc Lưu lạnh lùng cười:" Ồ, thật thú vị."

"Cậu, làm sao bây giờ?"

Quý Bắc Lưu đứng dậy, động tác lưu loát mặc áo vest, thắt cà vạt, một loạt động tác thật sự ưu nhã, môi mỏng của hắn nhẹ dương: "Nếu tên tiểu tử họ Tô kia thích gây sự thì phải chiếu cố thật tốt tên tiểu tử kia."

"Siêu, siêu đẹp trai....." Tô Mộc ôm mặt, giống như cô có thể ngửi thấy mùi hoocmon của hắn qua màn hình.

Bệnh viện hôm nay đông kín người, không phải là nhiều người bệnh mà là nhiều người tới xem náo nhiệt. Quý Bắc Lưu mang điện thoại trong lòng.... À không, là mang theo bạn gái, Lương Lương cùng mấy người đi theo mở đường, hắn trực tiếp đi vào bệnh viện, mắt nhìn thẳng căn bản không để ý những người xung quanh vào trong mắt.

Các nhân viên bảo vệ của bệnh viện đang đuổi người. Hai làn người đang chen lấn, xô đẩy nhau. Hiện tại đường đi có chút đông đúc, ngay cả người mở đường là Lương Lương quần áo đều bị kéo đến nhăn nhúm.

"Làm phiền nhường đường một chút...." Nữ y tá đang đẩy xe lăn, âm thanh có chút yếu ớt trong loại tình cảnh như này," Tôi muốn đưa bệnh nhân trở lại phòng bệnh, làm phiền nhường một chút...."

Cũng không biết ai đẩy nữ y tá, cô ấy bị ngã xuống, tay nắm xe lăn bị buộc phải buông ra, xe lăn bắt đầu chen chúc trong đám đông, không có ai nhận ra điều này.

Khi nhìn thấy chiếc xe lăn ở giữa hành lang, nói đúng hơn là người ngồi trên xe lăn, bước chân của Quý Bắc Lưu dừng lại.

Lúc này, xe lăn lại bị ai đó đụng vào, cô gái trong bộ váy trắng hơi nghiêng người về phía trước, bước chân của Quý Bắc Lưu đột nhiên nhanh hơn. Trước khi cơ thể cô gái rớt xuống đất, cô đã được ôm trong ngực.

Cơ thể cô ấm áp, có hơi thở..... Từ khuôn mặt nhợt nhạt, không có huyết sắc, có thể nhìn ra cô đã ngủ rất lâu.

Bên cạnh là những âm thanh của sự hỗn loạn, bỗng nhiên trở nên thật ồn ào, sắc mặt Quý Bắc Lưu ngày càng lạnh, " Câm miệng!"

Trong khoảnh khắc đó, mọi người đều bị sốc bởi giọng nói của hắn, bất giác trở nên yên tĩnh.

"Vị tiên sinh này...." Nữ y tá từ trong đám đông đi ra, hơi thở hỗn loạn, khuôn mặt sợ hãi, lại không thể không nói, " Vị tiểu thư này là bệnh nhân của bệnh viện chúng tôi. Xin hãy đem vị tiểu thư này...."

"Cô ấy là ai?" Đôi mắt lạnh lùng của Quý Bắc Lưu nhếch lên, trực tiếp cắt ngang lời nữ y tá.

Nữ y tá không tự giác liền lùi lại phía sau một bước, khẩn trương nói, " Đây là em gái của ông Tô Lạc, chủ tịch công ty M, Tô Mộc tiểu thư....."

Thần sắc Quý Bắc Lưu căng cứng lại.