Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 197: Thanh Long Thiên Khung (hai)



Edit: kaylee

"Ai là Cố Nhược Vân?"

Trong tầng mây, một giọng nói trầm thấp khàn khàn truyền ra, mang theo sức mạnh cường đại làm cho người ta không thể kháng cự.

Tất cả mọi người không biết đã xảy ra chuyện gì, trong mắt rõ ràng có chút sợ hãi, ngay cả Liễu trưởng lão cũng ngây ngẩn cả người, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm tầng tầng mây đen ở hư không kia.

"Không biết các hạ tới đây là vì chuyện gì?" Hai mắt của Liễu trưởng lão trầm xuống một chút, hỏi.

"Ta là tới giết Cố Nhược Vân, những người khác không có việc gì đều cút ngay cho ta!"

Giọng nói kia tràn ngập tầng tầng sát khí, giống như một tia sét hung hăng đập vào trong lòng mọi người, ngay sau đó, một tiếng rồng ngâm từ trên bầu trời truyền ra, chấn động cả bầu trời đều run run vài cái.

Nơi này đã xảy ra một màn sớm hấp dẫn ánh mắt của những người khác, không biết khi nào, bên ngoài Lăng gia tụ lại vô số người, đều giật mình nhìn người tránh ở bên trong tầng mây trên trời.

Không, kia có lẽ cũng không phải là người…....

"Lúc này đây Cố Nhược Vân xong đời rồi, nàng lại có thể trêu chọc cường giả như vậy."

"Cường giả này thoạt nhìn rất mạnh, lần này mặc kệ ai tới đều cứu không được nàng."

Mọi người đều nghe thấy rõ ràng, tiếng hô bên trong tầng mây kia rõ ràng là đến từ một con cự long, Long tộc vốn chính là loài đứng đầu sinh vật, có được lực lượng hủy thiên diệt địa, cho dù bên cạnh Cố Nhược Vân có nhiều người tài giỏi, cũng không phải là đối thủ của con cự long này.

Vốn Liễu trưởng lão còn tưởng rằng bản thân là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hiện giờ nghe được lời nói của Thanh Long, trong lòng bất giác vui vẻ, nói với bên trong tầng mây trên bầu trời: "Các hạ, nữ nhân ở phía trước cách ta không xa chính là Cố Nhược Vân, cũng là người ngài muốn giết, mời ngài hiện tại giết nàng đi."

"Đa tạ."

Giọng nói trầm thấp của Thanh Long lại xuyên thấu qua tầng mây truyền ra, sau đó, ngay tại lúc tất cả mọi người nhìn chằm chằm bầu trời, một tia sáng màu xanh từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ đánh tới chỗ Cố Nhược Vân…....

"Thiên Khung, nếu ngươi dám tổn thương nàng, ta không chơi với ngươi nữa!!!"

Lúc ban đầu Vân Dao còn đắm chìm ở bên trong kinh hỉ bằng hữu sum vầy, thế cho nên chung quanh đã xảy ra cái gì đều không rõ ràng, nhưng nàng vừa phục hồi tinh thần lại, đã thấy Thanh Long triển khai công kích với Cố Nhược Vân, nàng lập tức nóng nảy, nếu chủ nhân xảy ra chuyện gì, hai nam nhân kia tuyệt đối sẽ không có khả năng buông tha Thanh Long!

Tên ngốc này!

Bản thân đứng ở chỗ này lâu như vậy rồi, hắn cũng không nhìn thấy nàng!

"Vân…... Vân Dao...... Là ngươi sao?"

Thật lâu sau, trong tầng mây, truyền ra một giọng nói không dám tin, giọng nói kia mang theo run rẩy, còn có vô cùng vô tận bất khả tư nghị (khó tin)...........

"Đáng chết! Không còn kịp rồi!"

Mắt thấy tia sáng xanh kia đánh về phía Cố Nhược Vân, Vân Dao lập tức sốt ruột lên, rống lên một tiếng, chợt hóa thành một tia sáng nhào về phía thiếu nữ.

Nhưng mà, tia sáng xanh kia hiển nhiên nhanh hơn tốc độ của Vân Dao, chờ lúc nàng sắp tới trước mặt Cố Nhược Vân, thật hiển nhiên đã không còn kịp rồi.........

Trong lúc nhất thời, trong mắt nàng lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Lực lượng của Thanh Long quá mức cường đại, ở dưới lực lượng này, Cố Nhược Vân thân là Võ Tướng là không có thực lực chống cự nào, ngay cả động đậy cũng không được…..... Cho nên, Liễu trưởng lão giơ lên tươi cười yên tâm.

Mặc kệ như thế nào, nhiệm vụ của lão xem như hoàn thành.

Nhưng mà, ngay tại thời khắc chỉ mành treo chuông, một đôi tay gắt gao ôm chặt Cố Nhược Vân, ôm nàng vào ngực.

Một bộ áo đỏ, một đầu tóc bạc, khuôn mặt của nam nhân có thể nói là hoàn mỹ không có biểu cảm gì, trên môi đỏ mọng giống như đẫm máu mang theo độ cong giết chóc, đôi mắt màu đỏ của hắn giống như là vì đã giết rất nhiều người mà biến thành màu đỏ, cả người đều lộ ra một loại hơi thở yêu dị.