Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 282: Hạ Khởi dối trá (sáu)



Edit: kaylee

Một âm thanh yêu mị tận xương truyền đến từ phía sau Dư lão, khóe môi nữ tử mỉm cười, trong mắt nhướng lên đã tràn đầy lạnh lẽo.

"Vậy chẳng lẽ Hạ gia cũng không biết lễ nghi nên có khi đến nhà chủ nhân làm khách sao?"

Thân mình Dư lão chấn động, quay đầu nhìn về nữ tử cười thản nhiên yếu ớt phía sau, hình như………. Quỷ Y đại nhân đột phá?

Nghĩ đến đây, ông lập tức có cảm giác trong lòng không thăng bằng, đại tiểu thư biến thái như vậy còn chưa tính, vì sao Quỷ Y đại nhân tuổi cũng không lớn, lại dễ dàng vượt qua hắn?

Thế đạo nói, thật đúng là thiên hạ thuộc về người trẻ tuổi.

"Chắc hẳn vị cô nương này chính là Quỷ Y đại nhân?"

Nam nhân trung niên thu hồi trào phúng bên trong mắt, nhàn nhạt cười: "Thân phận của ngươi, đủ tư cách nói chuyện với ta."

Lập tức, Dư lão biến sắc, ý tứ của người này là, bản thân không xứng nói chuyện với hắn?

Quả thực là khinh người quá đáng!

Mắt thấy Dư lão muốn tức giận, Vệ Y Y gắt gao đè lại bờ vai của ông, từ đầu đến cuối trên khuôn mặt tuyệt mỹ giống như hồ ly vẫn mang theo tươi cười, một cái nhăn mày một nụ cười đều là câu tâm hồn người.

"Thật xin lỗi, thân phận của ngươi rất thấp, không có tư cách nói chuyện với ta, để lão gia tử nhà các ngươi đến đây đi."

"Ngươi…….." Trong lòng nam nhân trung niên mạnh mẽ xuất hiện ra một ngọn lửa giận, lại cuối cùng vẫn là bị hắn hung hăng áp chế xuống, hắn cười lạnh một tiếng, nói: "Hôm nay ta tới nơi này là nói cho ngươi một chuyện, lời đồn đãi bên ngoài đều là thật sự, Cố Nhược Vân quả thật chết ở trong tay người Hạ gia, nhưng không phải gia chủ chúng ta! Mà mục đích của ta chính là rửa sạch oan khuất vì gia chủ, chân chính giết chết Cố Nhược Vân là Hạ Tử Hi! Hắn mới là đầu sỏ gây nên, không có quan hệ gì với gia chủ!"

Nam nhân trung niên này tên là Hạ Phàm, là một người của chi thứ Hạ gia, lại chiếm được sự thưởng thức của Hạ Khởi, mới được y thu để dùng. Lần này ý đồ đến của hắn thật rõ ràng, chính là ngăn cản Quỷ Y đi Hạ gia Thiên Thành.

"Hả?"

Vệ Y Y cười đến rất là mị hoặc, mày liễu khẽ nhăn lại: "Ngươi là người của Hạ Khởi?"

Sắc mặt Hạ Phàm lại đại biến, kinh ngạc nhìn khuôn mặt ý cười trong suốt của Vệ Y Y, nữ nhân này vậy mà xuyên thấu thân phận của hắn? Không có khả năng! Tuy rằng bản thân là thủ hạ của Hạ Khởi, nhưng ngay cả gia chủ cũng không biết!

Vì sao nàng lại rõ ràng như thế?

Đương nhiên, Hạ Phàm không biết là, mạng lưới tình báo của Ma Tông trải rộng thiên hạ, hơn nữa Cố Nhược Vân lại muốn đến Hạ gia, cho nên, người Hạ gia ở trước mặt bọn họ, là tuyệt đối không có bí mật.

"Cho dù ta là người của nhị gia lại như thế nào?" Hạ Phàm cắn chặt răng, nói: "Nhị gia cũng là có ý tốt, không muốn các ngươi trả thù sai người, chỉ số thông minh của Quỷ Y ngươi cũng không thấp, hẳn là sẽ không bị phụ tử Hạ Tử Hi kia lừa gạt!"

Hai mắt Vệ Y Y tối sầm lại, tươi cười bên môi mang theo lãnh ý: "Triệu chưởng quỹ, tiễn khách! Bách Thảo Đường chúng ta không chào đón chó của Hạ Khởi!"

"Ngươi……...."

Khuôn mặt Hạ Phàm xanh mét, hắn vốn cho rằng nhiệm vụ này rất đơn giản, chỉ cần làm cho  Quỷ Y biết rằng Hạ Tử Hi ra tay, nàng tất nhiên sẽ hận phụ tử Hạ Tử Hi thấu xương, nhưng không nghĩ tới, nàng vậy mà sẽ bình tĩnh như thế.

Chẳng lẽ nàng không thèm để ý chết sống của Cố Nhược Vân?

"Triệu chưởng quỹ, ngươi còn thất thần làm gì? Đưa hắn rời đi!"

Tươi cười của Vệ Y Y biến mất, có chút không kiên nhẫn nói.

Triệu chưởng quỹ đột nhiên phục hồi tinh thần lại, làm một tư thế mời với Hạ Phàm, khuôn mặt già nua nói: "Hạ công tử, mời rời đi đi, Bách Thảo Đường chúng ta không chào đón ngươi."

"Tốt, tốt lắm!"

Hạ Phàm hung hăng phất phất tay áo, âm trầm nhìn Vệ Y Y: "Ta vốn cho rằng Quỷ Y trọng tình trọng nghĩa, không nghĩ tới sư phụ của mình đã chết còn có thể thờ ơ như thế, quả nhiên là làm cho ta nhìn với cặp mắt khác! Nhưng mà ta vẫn muốn nói cho ngươi một chút, nhi tử của Hạ Tử Hi ở ngay bên ngoài Thanh Long Quốc, hiện tại đuổi theo là có thể đuổi kịp hắn! Nếu ngươi bỏ lỡ mất cơ hội lần này, thì đừng hối hận, hừ!"