Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 434: Y Môn (một)



Edit: kaylee

Vân Trung thành, gọi tắt là Vân thành, tên như ý nghĩa, đây là một tòa thành trì xây dựng ở bên trong mây (vân = mây), cũng là nơi Tam Đại Chế Tài chọn lựa thiên tài, nhưng mà, bởi vì Vân Trung thành ở trên mây, chỉ có Phi Mã (ngựa bay) của Vân thành mới có thể mang theo bọn họ tiến vào Vân Trung thành này.

Nhưng mà dưới tình hình chung, trừ bỏ Thần Chi Thí Luyện ra, bình thường Vân thành không giống với bên ngoài, không có bất luận kẻ nào có thể tới trong Vân thành.

Lúc này, bên trong sơn trang dưới Vân thành, đám người vốn huyên náo sau khi hai mắt nhìn thấy người chậm rãi đi kia thì không tự chủ được yên tĩnh xuống, thật lâu sau mới nhỏ giọng nghị luận ra tiếng.

"Lão phụ nhân đi tuốt đàng trước mặt kia là Đông Phương Trường Kim của Đông Phương thế gia, xem ra hiện tại đến là đội ngũ của Đông Phương thế gia."

"Đông Phương thế gia? Đã từng có một Đông Phương Ngọc tương đối kiệt xuất, ta còn nhớ rõ năm đó ta và Đông Phương Ngọc cùng tham gia thí luyện, lúc đó thiên phú của nàng chấn kinh mọi người, ba thế lực lớn cạnh tranh mượn sức, kết quả nàng lại đều cự tuyệt, nhưng mà đáng tiếc trời đố anh tài, sau khi Đông Phương Ngọc tử vong, có vẻ Đông Phương thế gia không còn có xuất hiện qua nhân vật thiên tài nào."

"Ha ha, kia còn không phải là như vậy sao? Lúc trước Đông Phương thế gia có Đông Phương Ngọc, cho nên mỗi lần Thần Chi Thí Luyện đều có thể được đến thứ nhất, từ sau khi Đông Phương Ngọc đi, Đông Phương gia tộc đã biến thành tồn tại lót đáy (gần cuối), nhiều năm như vậy cũng không có xuất hiện qua thiên tài tuyệt thế nào."

Năm đó Đông Phương Ngọc, có thể nói là thiên tài khiếp sợ thế nhân, cũng là một truyền kỳ không thể siêu việt! Đã từng, nàng lấy thực lực một người mới vào cảnh giới Võ Hoàng, là có thể lấy lực lượng bản thân chặn vây công của hai Võ Hoàng trung cấp, hơn nữa lông tóc vô thương đánh bại hai người, cho dù là Tiên Địa luôn luôn cao ngạo cũng kinh hãi vì thiên phú của nàng, muốn thu tới dưới trướng, nhưng mà thiếu nữ thiên tài kia không muốn nhận quản chế, bất luận đối phương nói ra điều kiện lớn bao nhiêu đều cự tuyệt.

Cố Nhược Vân nhợt nhạt nâng lên khóe môi, trên khuôn mặt thanh lệ tràn đầy ý cười.

Thì ra mẫu thân nàng chưa từng gặp mặt kia là vĩ đại như thế, mà mình, cảm thấy kiêu ngạo cũng vì nàng!

Lúc này đây, cho dù không có vì huynh trưởng, nàng cũng sẽ đi qua đường năm đó mẫu thân từng đi qua một lần.

"Đây là Phi Mã của các ngươi, lát sau các ngươi có thể tiến vào Vân thành."

Sau khi kiểm tra qua thân phận của mọi người Đông Phương thế gia lqd, nhóm binh lính Vân thành lập tức nhường ra một con đường, nhưng mà, đúng vào lúc này, một tiếng cười lạnh truyền đến từ phía sau.

"Làm tồn tại lót đáy, là không có tư cách xếp ở phía trước, Đông Phương Trường Kim, ngươi không để ý nhường mấy con ngựa này cho ta chứ? Nói không chừng chờ lúc tỷ thí, ta sẽ để người Y Môn chúng ta tha cho các ngươi một con đường sống."

Y Môn? (L: có ai còn nhớ Y Môn không nào?)

Sau khi nghe thấy tên môn phái này, tất cả mọi người theo bản năng tản ra hai bên, tặng đường ở giữa cho đám người kia.

Nếu nói, ở trong tất cả thế lực trừ bỏ Tam Đại Chế Tài ra, thực lực tổng thể của Đông Phương thế gia là mạnh nhất! Vậy Y Môn kia thuộc về loại thiên tài trẻ tuổi nhiều nhất.

Nhất là đồ đệ của Môn chủ Y Môn - Vinh Nguyệt, ở hai tháng trước đã đạt đến Võ Hoàng trung cấp, xem như tuyệt đại thiên tài ở bên trong bạn cùng lứa tuổi, càng quan trọng hơn là, y thuật của nàng xuất thần nhập hóa, chỉ sợ ở phương diện này có thể thắng được nàng ít lại càng ít.

"Y Môn?"

Sắc mặt Cố Nhược Vân đột nhiên lạnh xuống, ánh mắt lạnh lùng quét về phía nữ nhân vừa mới mở miệng nói chuyện.

Thiên Bắc Dạ hiển nhiên cảm giác được Cố Nhược Vân khác thường, không tự chủ được cầm tay nàng, nhíu mày nhìn mọi người Y Môn, nếu cảm giác của hắn không có sai, hình như Tiểu Vân có cừu oán với người Y Môn.