Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 522: Nơi trục xuất (một)



Edit: kaylee

"Nha đầu, hiện tại chúng ta đây đi nơi trục xuất trước?"

Tử Tà nhìn Cố Nhược Vân, trên khuôn mặt tuấn mỹ tà mị hiện lên vẻ khác thường, lại rất nhanh chóng biến mất.

"Được."

Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Tốc độ của chúng ta càng nhanh càng tốt, từ nơi này tới nơi trục xuất còn cần thời gian nửa năm, không có nhiều thời giờ lãng phí ở chỗ này, l^q"đ Thiên Khải Tôn Giả, phiền toái ông trở về nói một tiếng với ngoại công ngoại tổ mẫu ta, ít nhất ba năm, nhiều nhất năm năm, tất sẽ về nhà."

Thấy nàng cố ý muốn đi, Thiên Khải Tôn Giả thở dài một hơi, cười khổ một tiếng: "Nha đầu, bất luận như thế nào, ngươi đều phải chú ý an toàn."

"Ta biết."

Cố Nhược Vân cười nhàn nhạt, tay vung lên, Thiên Bắc Dạ vốn nằm trên mặt đất lập tức biến mất ở tại chỗ, rồi sau đó nàng xoay người nhìn Tử Tà, nhàn nhạt nói: "Tử Tà, chúng ta có thể xuất phát."

Tử Tà không nói thêm gì, nhìn Cố Nhược Vân, lập tức hóa thành một tia sáng màu tím, về tới trong Thượng Cổ Thần Tháp.

Thiên Khải Tôn Giả hạ mí mắt, có chút kinh ngạc nhìn bóng lưng xoay người mà đi của thiếu nữ, giống như thật không rõ Thiên Bắc Dạ bị nàng giấu đi chỗ nào……...

Nha đầu kia, chẳng lẽ có một không gian bảo vật? Chỉ là không gian bảo vật bình thường chỉ có thể trữ vật, khi nào thì ngay cả người sống đều có thể đặt vào?

"Hừ!"

Độc Tôn hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm trầm quét về phía Thiên Khải Tôn Giả ở bên cạnh: "Thiên Khải Tôn Giả, mấy ngày nay ngươi thật sự là làm cho ta tìm thật lâu, vừa rồi Cố nha đầu ở chỗ này, ta cho nàng mặt mũi không có tính sổ với ngươi, lúc này đây ta xem ngươi còn có thể chạy chỗ nào!"

Xôn xao!

Giọng nói âm trầm nháy mắt làm cho tóc gáy cả người Thiên Khải Tôn Giả đều dựng đứng lên, sau đó, ông không nói hai lời, thân thể hóa thành một tia sáng chạy tới phía xa xa.........

Lão gia hỏa này giống như người điên, hơn nữa cả người đều là độc, ông không thể trêu vào còn không trốn thoát hay sao?

"Thiên Khải Tôn Giả, hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!"

Độc Tôn hừ hừ, ngay lập tức đuổi theo Thiên Khải Tôn Giả, vì thế hai tia sáng kia một trước một sau biến mất ở trên không sa mạc, lqđ cũng làm cho một đám người trốn vây xem ở một bên phục hồi tinh thần lại..........

Một trận chiến này, phỏng chừng rất nhanh sẽ lan truyền ra ngoài, mà bọn họ lại may mắn thấy tình cảnh này.

Thiếu nữ tên là Cố Nhược Vân kia, từ đây về sau cũng sẽ thanh danh truyền xa, ngay cả Đông Phương thế gia cũng theo đó mà nước lên thì thuyền lên, không người dám chọc.

Một người ngay cả mọi người Tiên Địa đều dám giết, hơn nữa còn có được một con Linh Thú Võ Tôn trực tiếp giết người trong nháy máy, ai còn dám muốn chết đi trêu chọc loại ác ma này? Phỏng chừng nhìn thấy nàng trốn đều không kịp........

Vì vậy ở sau khi chuyện này qua đi, tất cả mọi người may mắn nhìn thấy cảnh này lập tức trở về thông báocho gia tộc của mình, ngàn vạn đừng đi trêu chọc ma quỷ này! Cho dù chỉ là một gã sai vặt trông cửa của Đông Phương thế gia đều không cho phép khi nhục! Ai biết trình độ bao che khuyết điểm của ma quỷ kia là đang ở chỗ nào? Vạn nhất gã sai vặt kia vừa khéo được lọt vào mắt của nàng, thì không phải là muốn làm cho cả gia tộc bị giết?

Loại ác ma này, hoàn toàn có thể làm ra loại chuyện như này ——

.........

Vừa rồi chỗ Cố Nhược Vân đấu với Tiên Địa cách cửa thành cũng không phải quá xa, dọc theo đường đi nàng đều bước nhanh mà đi, trên đường đi khi ngang qua thi thể của người Y Môn cũng không liếc mắt nhìn nhiều một cái, bước chân của nàng nhanh giống như một cơn gió, rất nhanh đã thấy được cửa thành uy vũ kia. 

"Rời đi nơi này, ta có thể đi nơi trục xuất! Bất luận như thế nào ta đều phải lấy được Địa Ngục Chi Liên, không có bất luận kẻ nào có thể cướp đi tiểu Dạ từ trong tay ta."

Thiếu nữ hơi hơi dừng lại một chút, ánh mắt nhìn cửa lớn tòa thành phong cách cổ xưa này lqđ, ánh mắt vốn kiên định càng thêm kiên nghị: "Tiểu Dạ, chàng nhất định phải chờ ta, ta sẽ không để chàng vẫn luôn tiếp tục ngủ say —— "