Phế Sài Truy Mỹ Ký

Chương 17: Tỉnh giấc



Ánh mặt trời đầu tiên của sáng sớm xuyên thấu qua cửa sổ khách sạn, chiếu lên trên chiếc giường trắng noãn, một ngày mới đã bắt đầu rồi.

Lúc Lê Mộc tỉnh lại, bởi vì say rượu, đầu óc vẫn đang một hồi nhức một hồi đau, tựa như có con ong ở trên đầu hắn bay ong ong.

"Đầu đau quá a, cổ cũng mỏi a..." Lê Mộc mơ mơ màng màng nhéo nhéo đầu mình, lập tức nghiêng thân trở mình lung tung.

Hai tay đưa lên không trung quơ quơ như muốn duỗi thắt lưng, giây tiếp theo tay Lê Mộc liền đụng đến một thứ mềm mại.

Hm? Tay hắn, hình như đụng phải cái gì.

Lê Mộc có thể cảm giác được lúc này tay hắn chính đang đặt trên một thứ mềm mại, có độ ấm, còn úp xuống một địa phương trơn mịn. Cái gì mềm như vậy, hình như còn rất có xúc cảm nữa này.

Tham luyến cảm giác mềm mại kia, hắn liền bất giác nhéo nhéo, trong cơn mơ màng hắn cảm thấy có gì đó sai sai, từ khi nào gối đầu của khách sạn mềm nhũn như vậy.

Nhíu mày, ngẩng đầu, trợn mắt.

Nếu quả thật cho Lê Mộc thêm một lần cơ hội, hắn tình nguyện lúc này đây tiếp tục nằm xuống cũng tuyệt đối không mở mắt, hắn nhìn thấy gì, hai ngọn núi xinh đẹp ở ngay trước mặt, tiếp đó bên dưới mình sớm đã cương lên đụng vào mảnh đất tam giác bên dưới của đối phương, nhưng ngay lập tức hắn cảm giác sự tình không ổn rồi, bởi vì hắn vừa nhấc đầu liền nhìn thấy một đôi mắt chính đang gắt gao theo dõi hắn.

Hơn nữa, ánh mắt kia tựa hồ còn lộ ra một tia sát ý.

Chẹp, nhất định là mình vẫn còn đang nằm mơ đây mà, hay là mơ tiếp đi, nghĩ vậy Lê Mộc lại nhéo nhéo mềm mại trong tay, vô cùng tự nhiên ôm chầm lấy mỹ nhân trong lòng, muốn nhắm mắt ngủ tiếp một giấc.

Giây tiếp theo, một tiếng kêu thảm thiết có lực xuyên thấu cực mạnh từ phòng 3601 truyền ra.

Âm thanh này kêu suốt từ khi Lê Mộc ở trên giường khách sạn thoắt cái bay lên thẳng đến sau khi Lê Mộc rơi xuống đất mới ngừng lại.

Lê Mộc trần truồng từ mặt đất đứng dậy, bóp cái mông bị đạp đau của mình, vẻ mặt phẫn hận nhìn nữ nhân xinh đẹp trên giường đang gắt gao rụt ở trong chăn, "Ê, cô làm chi đá tôi, đau lắm có biết không! ~"

Ách... Từ từ, đau lắm? Nằm mơ cũng biết đau sao, nhìn quần áo tán loạn dưới đất, chẳng lẽ là...

Ngay sau đó một tiếng thét chói tai có lực xuyên thấu còn cao hơn nữa từ cùng một cái phòng truyền ra.

Lê Mộc không để ý đến mỹ nữ trên giường đang lạnh lùng nhìn hắn, vừa thét chói tai vừa quơ tay nhặt bừa lên kiện quần áo che tiểu bồn hữu vẫn luôn ngóc đầu pẻ phía trước của mình. Kết quả che chắn nó xong Lê Mộc mới phát hiện đây lại là một cái quần lót nữ, hơn nữa thứ đồ nhỏ này hoàn toàn che không được tiểu bồn hữu bởi vì chào cờ mà trướng to, cảnh này ngược lại giống như một tên biến thái cuồng tình dục đi trộm quần lót về YY.

Rốt cục cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ của người kia từ trên giường phóng tới, Lê Mộc lập tức kích động đến nói năng lộn xộn: "Tôi, cô, cô, tôi không phải cố ý!"

"Cút!!! ~~" Mỹ nữ trên giường rốt cục nhịn không được lửa giận trong lòng, lập tức bạo phát.

Lê Mộc đăm đăm nhìn ga giường hỗn độn cùng một vệt đỏ chói mắt trên sàng, chật vật lượm lên quần áo tán loạn trên mặt đất, rất nhanh mặc vào đồ nhỏ và quần ngoài sau đó mặt xám mày tro chạy ra ngoài cửa phòng 3601.