Phế Sài Truy Mỹ Ký

Chương 7: Thích ứng



Trải qua hơn một tháng tĩnh dưỡng, thân thể Lê Mộc đã khôi phục gần như toàn bộ, sau khi cáo biệt tiểu mỹ nữ Ôn Hinh, hắn được Lê Tân đồng ý làm thủ tục xuất viện về nhà.

Nhà của Lê Mộc ở trong một quân khu đại viện, chiếm diện tích rất lớn, bên trong là từng căn biệt thự nhỏ được phân bổ độc lập, canh phòng nghiêm ngặt, lúc Lê Mộc tiến vào nhìn những người cảnh vệ này, có vẻ đều là súng thật đạn thật. Lê Mộc sợ tới mức giục tài xế lái xe nhanh lên, cái này đúng là không đùa được, binh lính cầm súng nhiều như vậy, lỡ có ai cướp cò thì làm sao bây giờ.

Mãi về sau Lê Mộc mới biết đây hoàn toàn là buồn lo vô cớ, dù sao những người này đều là tinh anh trong tinh anh, dễ dàng cướp cò như vậy sao?

Theo chỉ dẫn của lái xe đi vào trong biệt thự, đồng thời tìm được phòng mình, cởi quần áo thong thả thoải mái tắm rửa rồi phủ cái áo tắm chạy ra.

Lại nói, trải qua một tháng sinh hoạt, Lê Mộc đã hoàn toàn thích ứng với sinh hoạt của một thân thể nam tính, kỳ thực chủ yếu vẫn là thích ứng sinh lý.

Chẳng lẽ ngươi cho rằng từ một em gái biến thành một anh trai dễ dàng thích ứng như vậy sao? Đầu tiên chính là vấn đề tiểu tiện, tuy rằng trong lòng là một nữ hán tử, nhưng dù sao mỗi lần tiểu tiện đều phải lấy tay đỡ lên mới không để nước tiểu dính lên quần, đừng hỏi vì sao Lê Mộc lại biết chuyện nước tiểu dính lên quần, hắn không muốn nói hu hu hu ~~~

Hơn nữa mỗi lần đi WC nam luôn có cảm giác như đi nhầm WC a có hiểu không! Nhưng so với cảm giác kích thích mà việc đi vào WC nữ mang đến, hắn vẫn chỉ đành lựa chọn WC nam thôi.

Điểm chí mạng chết người chính là dấu hiệu đặc thù sau khi biến thành nam nhân—— chào cờ.

Chuyện này đánh cho Lê Mộc trở tay không kịp, bởi vì trước kia hắn căn bản không biết giải quyết vấn đề này như thế nào, căn bản là không ai dạy hắn có hiểu không!

Mấy ngày lúc Lê Mộc mới vừa tỉnh thì vẫn còn rất an bình, không chút vấn đề gì, nhưng mà đợi đến khi thể lực của Lê Mộc dần khôi phục thì sáng sớm nào đó, hắn, thành công chào cờ.

Kỳ thực thời điểm tỉnh dậy nhìn thấy chuyện này, tâm lý của hắn tiếp nhận rất nhanh, dù sao hắn đã là một đại lão gia, đây là hiện tượng thực bình thường được không. Nhưng mà, ai có thể nói cho hắn biết làm sao để cho Tiểu Mộc Mộc mềm xuống!

Kết quả Lê Mộc đờ đẫn niệm hơn mười phút thanh tâm chú, Tiểu Mộc Mộc mới ngoan ngoãn nằm úp sấp xuống, bất quá càng về sau hắn mới phát hiện thanh tâm chú căn bản là đéo dùng được, đương nhiên, đây là nói sau.

Đi kèm với việc thể lực Lê Mộc càng ngày càng dư thừa, Tiểu Mộc Mộc cũng càng ngày càng không nể tình, ban đầu chỉ là buổi sáng tỉnh lại chào một cái, càng về sau ngay cả buổi tối ngủ một giấc Tiểu Mộc Mộc cũng vô duyên vô cớ đứng lên.

Hơn nữa từ sau khi chuyện này bị tiểu mỹ nữ Ôn Hinh vô tình phát hiện, về sau mỗi lần nàng cười nhạo Lê Mộc đều cố định một đề tài. Đương nhiên, đây cũng là một cái nói sau.

Khoác áo tắm từ phòng tắm đi ra, mặt nghiêm chỉnh đứng trước tấm gương lớn khảm trên tường, đánh giá cẩn thận tướng mạo của mình. Khuôn mặt này có ngũ quan vô cùng giống với Lê Tân, lông mày lợi kiếm như bút vẽ, phía trên đôi mắt không to không nhỏ vểnh lên hàng mi dài, màu mắt cũng giống với phụ thân là hổ phách nâu nhạt, mũi cao thẳng, khóe miệng cười rộ lên cũng rất đẹp mắt.

Bất quá tướng mạo có một điểm không giống phụ thân, chính là loại hình mặt, mặt Lê Tân có một chút như hình chữ quốc, góc cạnh thực rõ ràng, thoạt nhìn có một cảm giác thực manly, mà Lê Mộc hình như là giống mẫu thân, mặt trái xoan, trắng trợn đem khí chất manly chuyển hoán thành bộ dáng âm nhu.

Làn da giống mẫu thân rất trắng trẻo, đặc biệt là năm ngón tay rất thon dài xinh đẹp, kết quả thật sự thành hương vị tiểu sinh âm nhu, dù sao mặc kệ nhìn thế nào, khuôn mặt này cũng là một chữ: THỤ!

Vào thời điểm nhìn đến đài trang điểm của Lê Mộc, hắn sợ ngây người, hắn muốn hỏi Lê Mộc trước kia rốt cuộc có phải nam nhân hay không, hay là hắn đi nhầm phòng, toàn bộ ngăn tủ bày đầy hộ phu phẩm a màng mặt a đồ dùng hoá trang a, hơn nữa còn có cái kẹp hồng nhạt mà con gái dùng để buộc tóc, ngay cả Lê Mộc trước làm một thân nữ nhi đều thấy mặc cảm.

Lúc cẩn thận lục tủ quần áo của Lê Mộc trước kia, thông qua đó phát hiện một đống áo ngủ hoạt hình màu hồng nhạt cùng với mấy thứ linh tinh tương tự như đồ vừa kể trên ( thỉnh tự tưởng tượng), Lê Mộc rốt cục ý thức được sự tình không bình thường.

Ai có thể đến nói cho hắn biết, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?!