Phi Thăng Chi Hậu

Chương 713: Tình thế nguy hiểm (3)



Bên ngoài không gian, khuôn mặt Ám Cát Cổ Đức trở nên cực kỳ vặn vẹo, nhìn về phía đông không gian Thái Cổ.

- Không thể nào!

Một hồi lâu, Ám Cát Cổ Đức điên cuồng hét lên. Gần mười triệu Cửu U ma thần lại hoàn toàn hóa thành tro bụi trong nháy mắt. Trong khi Chủ Thần thứ mười bốn ra tay, phá vỡ trận pháp mạnh nhất của pháp tu bố trí bên ngoài Đông Hải, Ám Cát Cổ Đức thật ra không nghĩ ra, Thái Cổ vẫn còn cao thủ có thể hủy diệt tất cả Cửu U ma thần trong nháy mắt.

- A!

Ám Cát Cổ Đức thét lên một tiếng, ma thức chia làm chín luồng, như tia chớp bay vào trong đại quân của vương triều, truyền vào trong đầu chín gã vương triều đại đế chậm chạp không tiến vào lỗ hổng không gian: "Mệnh lệnh của Chủ Thần, Tát Cách Lôi Tư và Khang Tư Thản Đinh lập tức ra tay công phá lỗ hổng không gian ở tây nam Thái Cổ!"

Ánh mắt xuyên qua yêu ma đang qua lại như con thoi, Ám Cát Cổ Đức hung ác nhìn vào chín gã vương triều đại đế đang tụ tập với nhau, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lẽo khiến chín gã vương triều đại đế không rét mà run: "Đây chính là ý của Chủ Thần, nếu như các ngươi còn chần chừ, vậy thì chờ bị hủy diệt đi!"

Nói xong, Ám Cát Cổ Đức cũng không để ý tới chín gã vương triều đại đế, liền nhanh như chớp bay về hướng lỗ hổng không gian ở tây bắc Thái Cổ.

Chín gã vương triều đại đế nhìn theo bóng lưng Ám Cát Cổ Đức, sắc mặt không ngừng biến đổi, cuối cùng một tên vương triều đại đế trong đó lên tiếng:

- Tát Cách Lôi Tư đại đế, ngài nói xem có phải Ám Cát Cổ Đức giả truyền lệnh của Chủ Thần hay không…

Tát Cách Lôi Tư đại đế vung tay lên, cắt ngang nghi vấn của tên vương triều đại đế kia:

- Có thể là Ám Cát Cổ Đức giả truyền lệnh của Chủ Thần thứ mười bốn, cũng có thể là không phải. Nhưng bây giờ hắn cũng đã xông lên, chúng ta nếu như vẫn thi hành phương án trước đó, có lẽ thứ chờ đợi chúng ta thật sự là bị Chủ Thần thứ mười bốn đại nhân hủy diệt. Chúng ta không thể mạo hiểm như vậy.

- Đi thôi. Nếu Ám Cát Cổ Đức đã tự mình xuất thủ, chúng ta cũng nên ra tay rồi. Có lẽ ngày Thái Cổ sụp đổ chính là hôm nay.

Nói xong, Khang Tư Thản Đinh đại đế ở bên cạnh ngẩng đầu nhìn Chủ Thần thứ mười bốn và bốn Chí Tôn đang hỗn chiến với nhau trong hư không, long bào màu đen rung động, liền bay nhanh về hướng lỗ hổng không gian ở tây nam. Tám tên vương triều đại đế khác cũng theo sát phía sau, lần lượt chui vào trong đại quân yêu ma.

Phía sau chiến trường, một tên cao thủ yêu ma cấp Thiên Ma Thần đang đứng trong hư không, nhìn về chiến trường phía trước. Mặc dù có thực lực không tầm thường, nhưng vị trí mà Ám Cát Cổ Đức sắp xếp cho hắn lại là truyền lệnh.

"Lập tức trở về Ma Giới, tìm cho được Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp, bảo hắn trong thời gian hai nén nhang phải chạy tới chiến trường. Nói cho Lộ Tây Pháp, đây là mệnh lệnh của Chủ Thần thứ mười bốn, nếu như không thể đến kịp trong thời gian hạn định, chắc hắn đã biết được hậu quả!" - Một luồng ma thức của Ám Cát Cổ Đức đột nhiên bắn ra từ trong bóng ma cuồn cuộn phía trước, truyền vào trong đầu tên yêu ma này.

Tên cao thủ yêu ma cấp Thiên Ma Thần kia cả người khẽ run lên, không nói một lời, lập tức xoay người bước vào trong bóng tối phía sau, biến mất trong hư không mênh mông.

Tại lỗ hổng không gian ở tây bắc Thái Cổ.

Tiếng chấn động không dứt bên tai. Sau mỗi tiếng vang lớn rung trời, trong bóng tối đều có một luồng ánh kiếm như sao băng lóe lên. Hàng loạt yêu ma xông vào lỗ hổng không gian đều bị một kiếm của Tây Môn Y Bắc chém thành mảng vụn. Tây Môn Y Bắc đứng ở chính giữa lỗ hổng không gian, bộ áo trắng tỏ ra rất nổi bật trong đám yêu ma cả người đen kịt. Chỉ một người một kiếm, lại tạo thành một phòng tuyến không thể vượt qua trong lỗ hổng không gian.

"Ầm!"

Lại một tiếng vang lớn. Một kiếm của Tây Môn Y Bắc mang theo ánh sáng và hơi nóng vô tận chém về phía đám yêu ma kêu thảm thiết bay loạn bên ngoài lỗ hổng. Đột nhiên một luồng ánh sáng đen kịt âm trầm từ trong hư không bay đến đối diện, trong nháy mắt hóa thành một vách chắn màu đen rộng mấy ngàn trượng, ngăn cản một kiếm rực rỡ của Tây Môn Y Bắc.

"Ầm!"

Trong tiếng vang lớn long trời lở đất, vách chắn màu đen vững chắc kia lắc lư một cái, cuối cùng tan vỡ. Ánh kiếm của Tây Môn Y Bắc cũng tiêu tan. Phía trước vách chắn vừa biến mất lộ ra bóng dáng của Ám Cát Cổ Đức.

- Ngươi tên là Tây Môn Y Bắc…

Ám Cát Cổ Đức nhìn chằm chằm vào Tây Môn Y Bắc ở chính giữa lỗ hổng không gian, căm hận nói:

- Đã lâu không gặp!

Ám Cát Cổ Đức chỉ nhìn chăm chú vào Tây Môn Y Bắc bên dưới, bước chân vẫn không nhúc nhích, không tiến lên phía trước, cũng không lùi lại phía sau.

- Cao thủ cấp Thiên Ma Thần của chín vương triều lớn nghe lệnh, lập tức đột phá vách chắn không gian, tiến vào bên trong Thái Cổ phối hợp tác chiến. Bốn Chí Tôn đã bị Chủ Thần thứ mười bốn cầm chân, không thể trở về Thái Cổ, không cần phải lo lắng lực lượng tứ tượng.

Giọng nói của Ám Cát Cổ Đức vọng lại trong hư không bên ngoài tây bắc Thái Cổ, cuối cùng bồi thêm một câu:

- Đây là mệnh lệnh của Chủ Thần.

Bốn Chí Tôn của Thái Cổ mặc dù không ra tay, nhưng lại là một sự uy hiếp cực lớn đối với tất cả yêu ma. Một khi Tứ Tượng đại trận phát động, lực lượng tứ tượng trải khắp toàn bộ Thái Cổ, có thể hủy diệt tất cả ma tộc tiến vào Thái Cổ.

Mấy chữ "mệnh lệnh của Chủ Thần" vừa thốt ra, tất cả yêu ma đạt đến cấp bậc Thiên Ma Thần đều không còn do dự, ma khí trong cơ thể chuyển động, từ trong lỗ chân lông toàn thân tỏa ra, hóa thành mây đen cuồn cuộn bên ngoài cơ thể.

- Gào!

Trong tiếng gầm, đám cao thủ cấp Thiên Ma Thần bước vào trong vách chắn không gian Thái Cổ. Trận chiến tại hai chiến trường càng thêm kịch liệt.

Khi Ám Cát Cổ Đức liên tục ban bố một chuỗi mệnh lệnh, chân mày Tây Môn Y Bắc liền nhíu lại. Y cảm giác được rõ ràng, so với lần gặp mặt trước đây thì thực lực của Ám Cát Cổ Đức đã gia tăng rất nhiều, dao động thần lực trên người hắn tỏa ra càng dày đặc hơn, loáng thoáng giống như khí tức của Chủ Thần thứ mười bốn. Kiếm đạo của Tây Môn Y Bắc bá đạo vô song, nhưng kiếm nguyên truyền vào thân kiếm vốn không mạnh bằng thần lực, đối mặt với Tuyệt Đối Phòng Ngự do Ám Cát Cổ Đức dùng thần lực thi triển, cũng khó mà phát huy được uy lực hoàn toàn.

"Ong!"

Trường kiếm ngân lên, Tây Môn Y Bắc nắm chặt thiết kiếm trong tay, cuối cùng vẫn quyết định xuất kiếm.

"Ầm!"

Bóng tối vô tận cuốn qua toàn bộ chiến trường. Trong tiếng nổ vang, một luồng ánh kiếm rực rỡ như sao băng chém về phía Ám Cát Cổ Đức trong hư không.

- Ngao!

Phía sau chiến trường, dưới mệnh lệnh của Ám Cát Cổ Đức, khoảng một triệu quân đoàn Cửu U do Cửu U ma công không trọn vẹn huấn luyện ra kêu lên một tiếng, thân thể để trần bay về hướng không gian Thái Cổ. Có Ám Cát Cổ Đức ngăn cản Tây Môn Y Bắc mạnh mẽ có thể vượt cấp giết người, đám Cửu U chiến sĩ gầm lên, từ hai bên lỗ hổng không gian bay vào bên trong Thái Cổ. Ánh mắt của bọn chúng phát ra những vệt sáng lạnh lẽ giống như dã thú, cũng đã mất đi khả năng tự do suy nghĩ, chỉ còn lại một mệnh lệnh của Ám Cát Cổ Đức, đó là tự nổ.

Vô số công kích đánh vào những Cửu U chiến sĩ không phải người này, nhưng Cửu U chiến sĩ lại không để ý đến, chỉ biết điên cuồng bay về phía trước. Từng tên Cửu U chiến sĩ bị đánh chết giữa đường, thi thể từ không trung rơi xuống, nhưng vô số Cửu U chiến sĩ vẫn xuyên qua lỗ hổng không gian. Ám Cát Cổ Đức nhìn thấy cảnh này, khóe miệng lộ ra một nụ cười quỷ dị.

"Ầm!"

Trong tiếng nổ lớn long trời lở đất, một tên Cửu U chiến sĩ xông vào trong đại quân nhân tộc Thái Cổ, sau đó tự nổ. Vô số máu thịt xen lẫn năng lượng cuồng bạo từ trong đám người bắn ra, mấy ngàn nhân tộc Thái Cổ trong nháy mắt bị nổ trọng thương.

- Không hay!

Sắc mặt Độc Cô Vô Thương biến đổi, áo bào rung động, bóng dáng bỗng trở nên mơ hồ, trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía trước Cửu U chiến sĩ, đồng thời hô lớn:

- Tất cả mọi người lui về phía sau!

"Keng!"

Trường kiếm trong vỏ kiếm của Độc Cô Vô Thương kêu lên một tiếng, tự động thoát ra, rơi vào trong lòng bàn tay của y. Một luồng khí xanh mờ mịt từ lỗ chân lông toàn thân của y tràn ra, lượn lờ không tan ở bên ngoài cơ thể. Nhìn thấy sự điên cuồng của Cửu U chiến sĩ, mọi người nhanh chóng lui về phía sau. Nhưng lúc này đám Cửu U chiến sĩ đã cách rất gần, mọi người vừa mới lui ra mấy chục trượng, đám Cửu U ma đã gầm lên, nổ tung ra trong hư không.

"Ầm, ầm, ầm!"

Từng tên Cửu U chiến sĩ dang hai tay ra, vẻ mặt điên cuồng gầm lên, nổ tung ra trong hư không. Uy lực của vụ nổ liên tục chồng chất lên nhau, bắn về hướng đại quân Thái Cổ ở chung quanh.

- Vô Cực kiếm đạo!

Độc Cô Vô Thương hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay vừa quét vừa vòng vừa hất lên trong hư không trước người. Theo tiếng kiếm ngân vang, một mảng khí tức màu xanh mờ mịt xuất hiện trước người y, nhanh chóng xoay chuyển và phình lớn lên, hóa thành một luồng khí xoáy mờ mịt. Từ trên bầu trời nhìn xuống, chỉ thấy khí xanh mờ mịt trước người Độc Cô Vô Thương chợt lóe lên trong hư không, sau đó tiêu tan. Một đoàn khí xoáy to lớn hình chữ S đột ngột bao phủ tất cả Cửu U chiến sĩ vào bên trong, lực lượng hủy diệt như phong ba bão táp va chạm ở bên trong, những thủy chung không thể xuyên qua đoàn khí xoáy màu xanh hình chữ S đang nhanh chóng xoay tròn ở chung quanh. Mỗi lần va chạm, khí tức cuồng bạo đều sẽ suy yếu đi rất nhiều. Trong thời gian một hơi thở, khí tức hủy diệt do một triệu Cửu U chiến sĩ tự nổ sinh ra đã tiêu tán vô hình. Tuy Độc Cô Vô Thương ra tay kịp thời, những vẫn có mấy chục ngàn nhân tộc Thái Cổ không kịp né tránh, bị kình khí do Cửu U chiến sĩ tự nổ sinh ra đánh thành mảnh vụn.

- Tây Môn!

Độc Cô Vô Thương hét lớn một tiếng, thân hình chợt lóe lên, trong nháy mắt lướt qua tầng tầng hư không, xuất hiện ở phía sau Tây Môn Y Bắc. Một bàn tay vỗ vào trên người Tây Môn Y Bắc, từng dòng lực lượng cuồng bạo từ trong cơ thể Độc Cô Vô Thương tràn vào trong cơ thể đối phương.

Sắc mặt Ám Cát Cổ Đức biến đổi, vội vã thi triển Tuyệt Đối Phòng Ngự một lần nữa. Một luồng ánh sáng từ chính giữa lỗ hổng không gian đối diện bắn ra, gần như đánh tới ngay khi Ám Cát Cổ Đức vừa mở ra Tuyệt Đối Phòng Ngự.

"Ầm!"

Trong tiếng nổ lớn rung trời, Tuyệt Đối Phòng Ngự trong nháy mắt vỡ tan, kiếm khí cuồng bạo còn sót lại đánh vào trên người Ám Cát Cổ Đức.

"Xoẹt!"

Cả người Ám Cát Cổ Đức bắn ra máu tươi, một lực lượng cực kỳ bá đạo xuyên qua bắp thịt của hắn, chém vào trên bộ xương cứng rắn trong người hắn. Đầu gối Ám Cát Cổ Đức mềm nhũn, nặng nề quỳ xuống trong hư không, không thể nào chịu được lực lượng mạnh mẽ kia ép xuống.

Hai tay chống vào trong hư không, Ám Cát Cổ Đức chậm rãi ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt thê lương đáng sợ. Một kiếm kia của Tây Môn Y Bắc đã phá vỡ Tuyệt Đối Phòng Ngự, mặc dù không giết chết Ám Cát Cổ Đức, nhưng lại cắt đứt bắp thịt toàn thân hắn, kể cả máu thịt trên mặt cũng bị cắt đi, khắp nơi lộ ra xương cốt trắng hếu, thậm chí tròng mắt bên trái đã rơi ra.

- Ha ha ha!

Ám Cát Cổ Đức nhìn Độc Cô Vô Thương và Tây Môn Y Bắc ở đối diện, đột nhiên điên cuồng cười lớn, phối hợp với khuôn mặt thê lương kia thoạt nhìn vô cùng đáng sợ. Hắn vừa cười to vừa đứng lên, bắp thịt toàn thân nhúc nhích, như có sinh mệnh từ từ khép lại.

- Các ngươi không thể giết được ta. Chỉ cần Chủ Thần thứ mười bốn vẫn còn, các ngươi sẽ không thể nào giết chết ta!

Ám Cát Cổ Đức vừa cười lớn vừa đi về phía Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương:

- Ha ha ha…

- Gào!

Phía sau không gian tây bắc đột nhiên vang lên những tiếng gầm hung ác. Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương xoay người lại, trông thấy vô số cao thủ cấp Thiên Ma Thần từ trong hư không bước ra, từ trên trời lao xuống. Sắc mặt hai người trong nháy mắt biến đổi.

- Giết!

Nụ cười của Ám Cát Cổ Đức vừa thu lại, liền hét lên một tiếng, dẫn đầu lao về phía Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương. Vô số chiến sĩ vương triều cũng hét lên, theo sau Ám Cát Cổ Đức lao đến không gian tây bắc.

Tại lỗ hổng không gian ở tây nam.

Dưới sự chỉ huy của Huỳnh Hoặc, nhân tộc Thái Cổ tổ chức từng đợt phòng ngự nối tiếp nhau, không ngừng ngăn chặn công kích của Ma Giới. Huỳnh Hoặc đang chuẩn bị chỉ huy một đợt binh lực khác, đột nhiên chín luồng khí tức hùng hậu từ xa đến gần xuất hiện trong thần thức cảm giác của y.

"Ầm!"

Nơi lỗ hổng không gian ở tây nam, ma khí rung động. Chỉ nghe chín tiếng vang liên tục, vô số yêu ma ở lỗ hổng không gian bị đánh bay ra. Tại trung ương lỗ hổng không gian, chín bóng dáng to lớn mang theo khí tức đế vương xếp thành một hàng. Từ trên người bọn chúng, Huỳnh Hoặc cảm nhận được khí tức đến từ thời kỳ hỗn độn.

"Ầm!"

Ngay chính giữa không gian, một bóng ma đột nhiên giơ tay lên, một quyền đánh về phía đỉnh đầu. Chỉ nghe một tiếng vang lớn, mây đen đột nhiên kéo đến phía trên lỗ hổng không gian, bên trong sấm chớp đùng đùng, vạn tia sét bạc bắn ra. Chợt nghe một tiếng "đùng", ánh sáng trong trời đất bỗng trở nên ảm đạm. Khi tất cả khôi phục lại, phía dưới mây đen cuồn cuộn đã có thêm chín bóng ma cao hơn trăm trượng.

Bóng ma cao trăm trượng ở chính giữa giơ một tay quá đỉnh đầu, cặp mắt lạnh giá nhìn chằm chằm vào vùng đất Thái Cổ, giọng nói lạnh lẽo và tàn khốc vang lên từ giữa tầng mây xa xa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Tuân theo pháp tắc của hỗn độn ban đầu, trời đất biến mất, không gian tăm tối!

- Sự suy yếu của bóng tối!

- Sự hỗn loạn của bóng tối!

- Sự sợ hãi của bóng tối!

- Sự phong tỏa sáu giác quan của bóng tối!

- Sự trói buộc của bóng tối!

- Sự tê liệt của bóng tối!

- Sự phong ấn của bóng tối!

- Phóng thích!

Khang Tư Thản Đinh đại đế cuối cùng đã thi triển tuyệt kỹ ẩn giấu của hắn.

"Ầm!"

Một mảng bóng tối sền sệt bắn ra từ trong nắm tay đang giơ quá đỉnh đầu của Khang Tư Thản Đinh đại đế, lan về hướng đại quân Thái Cổ. Toàn bộ trời đất trong nháy mắt hóa thành một mảng tối tăm.

- Tuân theo pháp tắc của hỗn độn ban đầu, không gian hỗn loạn hư vô!

Một giọng nói hùng hồn khác vang lên trong bóng tối, Tát Cách Lôi Tư đại đế cũng đã ra tay.

- Tuân theo pháp tắc của hỗn độn ban đầu…

Chín gã vương triều đại đế lần lượt ra tay, thi triển ra tuyệt chiêu mạnh nhất của mình. Sắc mặt Huỳnh Hoặc trong nháy mắt biến đổi. Sắc mặt Phong Vân Vô Kỵ ở phía sau đại quân cũng trở nên trắng bệch.

Tại Vu vực phía nam.

"Ầm!"

Một bàn chân to lớn từ trong hư không bước ra, sau đó một tên ma thần cổ xưa cao ngàn trượng khóe miệng nở một nụ cười tàn nhẫn, thu hồi lĩnh vực, chậm rãi xuất hiện trong hư không. Bên chân hắn là mấy chiến sĩ tộc Bàn Cổ cả người cháy đen, rơi xuống trên đất.

"Ầm ầm ầm!"

Hư không liên tục rung động. Từng tên ma thần cổ xưa lần lượt xuất hiện trong hư không, quanh người mỗi tên đều có thi thể của một hoặc vài chiến sĩ tộc Bàn Cổ nằm rải rác.