Phiến Tội

Quyển 12 - Chương 16: Ván cờ công phòng (trung)



Trong lúc mấy người khác biến sắc, Thuật Sĩ lại đột nhiên đổi giọng:

- Ừm... bây giờ được rồi, ta vừa mới sửa đổi hệ thống của công xưởng đồ chơi.

- Tiên sư! Vậy ngươi dứt khoát công phá hệ thống của hạm đội của đối phương, khiến bọn chúng tự nổ có được không!

Nguyên Soái hô lên.

- Tọa độ của công xưởng đồ chơi là cố định, hơn nữa cũng sử dụng Vận Mệnh. Ban đầu ta thiết lập trạng thái không thể can thiệp từ xa, cũng để phòng ngừa có phần cứng Vận Mệnh rơi vào tay những thế lực khác. Cho nên bây giờ sửa đổi, đối với ta cũng dễ dàng như đi vào sân sau nhà mình vậy. Nhưng hệ thống của đối phương nằm trên thiết bị đang di chuyển, muốn kết nối vào hệ thống trên tàu của bọn họ rất tốn thời gian. Đầu tiên ta phải đến kho dữ liệu tổng của đế quốc tìm kiếm tài liệu quân sự cực kỳ cơ mật, xem thử lần này Ong Vàng xuất kích từ nơi nào, sau đó lại tấn công vào hệ thống của nơi xuất kích kia, dùng nó để dự tính...

- Được rồi được rồi, đều không phải tiếng người, có nói hay không cũng vậy! Tóm lại ngươi mau bố trí phòng ngự đi!

Nguyên Soái ngắt lời, lập tức nói với Ngụy Tỉnh và Diêm Không:

- Hai người các ngươi cũng nên có ý thức hoạn nạn một chút, nếu công xưởng bị đánh chiếm trước khi ta và lão Strange chạy tới, e rằng các ngươi ngay cả cơ hội đầu hàng cũng không có. Công xưởng có chương trình tự nổ khẩn cấp, lúc vùi thây đáy biển đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi.

- Này... hôm nay là lần đầu ta nghe được, chỗ này sao lại có chương trình tự nổ nguy hiểm như vậy?

Ngụy Tỉnh quyết định đổi cách hỏi:

- Chờ đã... thứ mà đám hoa học điên các ngươi làm ra sẽ không nổ chứ?

- Nói thừa! Nguyên mẫu của Vận Mệnh, rất nhiều dữ liệu nghiên cứu, bộ phận khoa kỹ của hạt nhân vĩnh hằng, vật liệu đặc thù, còn có vũ khí chiến đấu mà ta nghiên cứu phát triển nhiều năm, tất cả đều ở nơi đó. Cho dù là vật chất hay phi vật chất, một khi bị đế quốc lấy được có khả năng sẽ thay đổi hướng đi của chiến tranh sau này! Các ngươi hãy nhìn rõ tình hình! Nếu để cho ta chọn, ta sẽ không do dự nổ chết hai người các ngươi, nếu cần thiết thì nổ chết cả ta cũng không sao.

- Thiếu chút nữa ta đã quên, trước khi gia nhập tổ chức ngươi chính là một phần tử khủng bố...

Ngụy Tỉnh nói.

Lúc này Diêm Không như có suy nghĩ nói tiếp một câu:

- Thật kỳ quái, nơi này đã quan trọng như thế, càng không thể nói nổi hành vi của ông chủ.Tại sao hắn phải đợi đến khi tình huống nguy cấp như vậy, mới thông báo cho ngươi và bác sĩ quái dị qua đây.

- Bây giờ không phải là lúc lo chuyện đó, mau đánh lui quân địch rồi tính sau!

Nguyên Soái quát lên.

Lúc này Thuật Sĩ nói tiếp:

- Ta đang ứng phó đây, đừng hoang mang, cho dù Ong Vàng có mạnh, muốn phòng thủ đến khi ngươi tới công xưởng khẳng định không có vấn đề.

......

- Trưởng quan, lại có biến.

Một tên sĩ quan trong phòng chỉ huy xoay người báo cáo.

- Chuyển lên màn hình chính cho ta xem.

Lúc này Galvizan đã trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu, thần kinh căng thẳng, mắt sáng như đuốc.

Trên màn hình lớn của phòng chỉ huy, quả trứng lớn lại mở cửa chắn ra, lần này là mấy chục cửa trải rộng khắp chung quanh. Từ trong những lối đi kia phân biệt tràn ra bốn loại vũ khí, bao gồm một đám vịt cao su màu vàng, kích thước mỗi con xấp xỉ với xe gắn máy; mấy chục khối xếp hình năm sáu mét vuông, màu sắc khác nhau; khoảng một đại đội thợ lặn người lùn áo xanh trong tay cầm xiên cá; còn có một con cá mập đồ chơi to lớn lông nhung màu lam.

- Chỗ này chẳng lẽ là hang ổ của ông già Noel sao!

Chẳng biết tại sao Galvizan lại càng tức giận.

- Ừm... bình thường phải cho rằng đối phương là một nhà khoa học điên mới đúng chứ.

Một tên sĩ quan chen vào.

- Bớt nói nhảm đi!

Galvizan quát lên, chỉ vào màn hình lớn nói:

- Ta hiểu rồi, đối phương đang xem thường chúng ta! Dùng một số vũ khí kỳ quái để mỉa mai chúng ta là học sinh tiểu học... Không! Phải là trình độ mẫu giáo mới đúng!

- Thực ra học sinh tiểu học và mẫu giáo cũng không cách nhau mấy tuổi...

- Chết tiệt!

Galvizan vớ lấy một cây bút gần đó ném tới người nọ:

- Thằng nhóc ngươi đến năm hai trung học cơ sở đã thôi học đúng không? Không tranh cãi với ta thì chết à!

- Ừm... tôi thật ra là...

- Lôi ra ngoài! Lôi ra ngoài!

Galvizan gào lên, lập tức có hai người kéo thằng nhóc không biết điều kia đi.

- Cá Mập Trắng toàn thể xuất kích! Không cần lưu lại binh lực gần Tổ Ong! Đội ngũ tàu con thoi trên mặt nước cũng chuyển sang hình thức lặn, đi xuống dùng hỏa lực chi viện!

Galvizan hô lên với lính truyền tin.

Vào thời điểm này không ai dám hó hé một câu, làm thế chẳng khác nào không muốn ăn nằm ở đây nữa, dù sao trước mắt cũng không có người như vậy.

Mười chiếc Cá Mập Trắng CS-7 tiến lên nghênh đón. Ba chiếc DT09 còn lại thì tiến hành công kích yểm hộ một chút rồi rút về, bọn họ vốn là tàu trinh sát, không cần chiến đấu đến cùng với những vũ khí đồ chơi kỳ quái kia.

Một phút đồng hồ sau Galvizan lại nói trên kênh chung:

- Số 9, số 10, các ngươi đi chậm hơn tám tàu phía trước, tiếp tục lặn xuống độ sâu hai trăm mét. Sau khi tiến vào tầm bắn trực tiếp tấn công bản thể trứng lớn, không cần chờ đạn chỉ điểm.

Cho dù đang tức giận, hắn vẫn không đến mức đánh mất lý trí, sự hợp lý trong việc chỉ huy không bị ảnh hưởng quá lớn.

Bầy vịt “cao su” kia đã đến gần một chiếc Cá Mập Trắng đi đầu, tạo hình của chúng rất giống loại đồ chơi mà trẻ em hay chơi đùa trong bồn tắm, đương nhiên ta cũng không nói người lớn không chơi... Được rồi, đây không phải trọng điểm, đám vịt kia có cặp mắt giống như phim hoạt hình nhân cách hóa, mỏ vịt vẫn là dáng vẻ tươi cười, bộ phận màng chân thật ra là chân vịt trên tàu, thật sự rất khó tưởng tượng chúng là sản phẩm quân dụng có thể đưa người vào chỗ chết.

Có điều đám quân sĩ trong Cá Mập Trắng cũng đã nhìn thấy sức chiến đấu của mỹ nhân ngư lúc trước trên màn hình theo dõi, không hề dám khinh thường. Mười chiếc CS-7 này có thể nói là lực lượng trung kiên của đội ngũ Ong Vàng, bất kỳ chiếc nào năng lực chiến đấu đều là số một số hai trong hải quân toàn cầu. Quan chỉ huy đứng đầu một tàu lập tức hạ lệnh triển khai toàn lực tấn công đơn hướng.

Hỏa pháo thông thường có thể sử dụng chiến đấu dưới nước rất có hạn, ngoại trừ ngư lôi thì pháo chủ lực của Cá Mập Trắng đều là vũ khí chùm hạt cơ bản, mặc dù khoảng cách tấn công không quá xa nhưng uy lực lại rất đáng kể.

Tiểu đội vịt nhanh chóng bị màn đạn bắn trúng, bị phá hư không sót con nào. Nhưng chúng không bốc hơi mà hóa thành dịch thể màu vàng, hơn nữa nhanh chóng khuếch tán với tốc độ khó tưởng tượng, biến một khu vực lớn trong biển thành màu vàng đậm đặc.

- Trưởng quan, khu vực phía trước...

- Ta đã thấy.

Galvizan ngắt lời tên lính truyền tin:

- Tác dụng của đám vịt này là để cho chúng ta bắn, chỉ là bom nhuộm màu gì đó thôi. Hừ... lại giở trò khôn vặt. Nếu tín hiệu thị giác thông thường tạm thời bị ngăn cản, vậy cứ trực tiếp tấn công đồ vật trên radar là được rồi.

Hắn quay mặt sang thiết bị truyền tin bên phía đài chỉ huy:

- Các ngươi đã nghe rõ chưa?

- Rõ thưa trưởng quan!

Trên những chiếc Cá Mập Trắng vang lên tiếng trả lời.