Phiến Tội

Quyển 13 - Chương 18: Montu và Horus



“Đây là loài người sao, trải qua mấy ngàn năm, bọn họ quả thật đã thay đổi nhiều so với tổ tiên chưa khai hóa, ít nhất khoa học kỹ thuật của bọn họ đã tiếp cận với trình độ cơ sở của vương quốc thứ ba.”

Tại nơi Diêm Không và Đường Hiển chiến đấu, một người khổng lồ đầu chim ưng xuất hiện. Từ lúc đầu hắn đã đứng ở đó, tận mắt nhìn thấy hai người đánh nhau.

Hắn vừa dứt lời, một người khổng lồ đầu chim cắt gần giống như hắn cũng hiện ra:

- Montu, Cherub bảo chúng ta không nên đến quá gần loài người, còn nhớ không?

Montu trả lời:

- Chỉ cần không bị phát hiện là được.

Ngôn ngữ của bọn họ khác với loài người, cho dù có người đứng bên cạnh cũng không hiểu hai quái vật cao tám chín mét này đang nói gì.

Là sinh vật có trí tuệ trong vương quốc thứ hai, thể tích của bọn họ nhỏ hơn nhiều so với đám đồng loại điên cuồng giết chóc lẫn nhau. Có lẽ khi thần sáng tạo nên những kẻ này, đã quyết định dùng hình thể để ám thị, ngoài vũ lực thì bọn họ còn có những phẩm chất khác.

Đám sinh vật này đã xây dựng vườn địa đàng, còn đào vườn treo Babylon từ thế giới loài người đến đây, có thể nói là một số ít tinh anh của vương quốc thứ hai. Về năng lực chiến đấu bọn họ rõ ràng thua kém đồng loại, nhưng lại sống sót được qua đại nạn. Sự thật trước mắt đã chứng minh, lúc đối diện với thần phạt nếu biết kính sợ và trốn tránh, sẽ có thể sống lâu hơn một chút.

Đến thời kỳ vương quốc thứ ba, khi người xóa bỏ và người truyền thuật bắt đầu săn giết những kẻ sống sót sau thần phạt của vương quốc thứ hai, những tinh anh có trí tuệ này bắt đầu ý thức được, tìm một hố sâu khe hẹp hoặc là nhảy vào trong biển e rằng cũng không thể giải quyết vấn đề.

Thế là bọn họ quyết định học theo những sinh vật có trí tuệ của vương quốc thứ ba, xây dựng một thành quốc, sau đó trốn vào đóng cửa lại, vĩnh viễn ngăn cách với hai tên sứ giả của thần.

Đáng tiếc hôm nay cuộc sống này cũng đã chấm dứt.

Kẻ mình người đầu chim cắt tên là Horus, hắn trả lời:

- Lòng hiếu kỳ của ngươi đối với loài người rất nguy hiểm, Montu. Bọn họ là sinh vật ngoan cố, tàn bạo, ngu muội, nhìn xem hai nhân loại này, rõ ràng là có trí tuệ, nhưng lại tàn sát đồng loại giống như những đồng bào không có lý trí của chúng ta.

- Những lời này Cherub đã nói nhiều rồi.

Montu trả lời:

- Hắn có thể dùng thần lực dòm ngó thế giới của vương quốc thứ năm, nhưng lại không cho phép chúng ta có bất kỳ giao lưu gì với nó.

- Mà những lời của hắn đều chính xác, chúng ta nên vui mừng vì được Cherub cảnh báo.

Horus nói.

- Nếu những gì Cherub nói đều đúng, vậy vương quốc thứ năm cần gì phải tồn tại? Loài người có tư cách gì làm chúa tể Địa Cầu? Dựa vào sự ngạo mạn và tàn bạo của bọn họ sao?

Montu trả lời, hắn đi đến gần Diêm Không và Đường Hiển đã chết, ánh mắt dời đến hai thi thể, bình luận:

- Thân thể của bọn họ vẫn yếu đuối giống như loài người trong trí nhớ của ta, nhìn như chỉ cần đạp một cái là có thể nghiền nát bọn họ như sâu bọ. Nhưng bọn họ lại có thể sử dụng một loại năng lượng không rõ, sản sinh lực phá hoại rất lớn, thậm chí ngay cả chúng ta cũng chưa chắc có thể chịu được.

Hắn cúi người xuống, nhìn chăm chú vào khẩu súng trong tay Diêm Không:

- Có điều vũ khí do bọn họ chế tạo ra lại buồn cười như vậy, uy lực chỉ đủ giết chết đồng loại của mình.

- Cherub từng nói, loài người đã chế tạo ra vũ khí còn kinh khủng hơn khoa học kỹ thuật của vương quốc thứ ba, nếu như dùng những vũ khí kia gây nổ, ngay cả Địa Cầu cũng sẽ bị hủy diệt.

Horus nói tiếp.

- Đây cũng là điểm mà ta cảm thấy kỳ quái, tại sao lại có sinh vật chế tạo ra vũ khí như vậy?

Montu nói:

- Chẳng lẽ vũ khí không phải là thứ nắm chắc trong tay mình, dùng để đập tan kẻ địch sao? Nhưng vũ khí do loài người chế tạo, nếu không phải yếu đến khó tin thì cũng mạnh đến khó khống chế được.

Hắn dừng một chút rồi nói:

- Có lẽ bọn họ đều là sinh vật điên cuồng, hoặc là bọn họ vốn không xứng sở hữu bất kỳ vũ khí mạnh mẽ nào.

Hắn ngẩng đầu nhìn Horus:

- Nếu như Địa Cầu do một đám sinh vật cao cấp hơn thống trị, chẳng hạn như... chúng ta, loài người có thể làm thợ thủ công của chúng ta, phục vụ cho chúng ta, ta nghĩ vũ khí do bọn họ chế tạo ra để chúng ta sử dụng là thích hợp nhất.

- Ngươi lại dựa vào suy đoán chủ quan để bình luận những thứ mà mình không hiểu rõ, Montu.

Horus nói:

- Cherub không nói với chúng ta đặc tính của những vũ khí kia, có lẽ vũ khí của loài người không phải là đao kiếm hay khiên như ngươi tưởng tượng, giống như thứ mà ngươi nhìn thấy lúc này...

Hắn nói xong lại nhìn chăm chú vào khẩu súng lục kia mấy giây:

- Nhìn xem, đây là một loại thiết bị công kích tầm xa bằng cách phóng ra mảnh vỡ nhỏ, ngươi đã từng thấy thứ này chưa?

- Vương quốc thứ ba cũng có vũ khí tầm xa, nhưng chỉ là một số đồ chơi biết nổ mà thôi.

Montu trả lời:

- Chẳng lẽ vũ khí chung cực của loài người mà Cherub nói, chính là thứ đồ chơi này dưới hình thức tăng cường sao?

- Ngươi hỏi quá nhiều rồi, Montu. Lòng hiếu chiến và hiếu kỳ của ngươi, cuối cùng có một ngày sẽ mang đến phiền toái cho ngươi.

Horus nói.

- Phiền toái?

Montu nói:

- Sẽ có phiền toái gì? Chẳng lẽ ngươi cho rằng loài người có thể giết ta? Biết không, ta đã nghe đủ lời khuyên của Cherub rồi, ta thấy hắn chỉ là biên soạn một số tình huống giả dối, để cho chúng ta làm theo ý hắn.

Hắn quỳ một chân xuống đất, dùng một tay nắm lấy thi thể Đường Hiển:

- Ừm... nhìn thi thể của những sinh vật này, sau khi mất đi sinh mệnh sẽ bắt đầu mục nát, nhất định phải do những sinh vật khác tới xử lý, đây là đặc trưng rõ rệt của động vật cấp thấp.

- Ngươi muốn làm gì...

Horus thực ra đã có dự cảm về chuyện Montu sắp làm,.

Chỉ thấy Montu ném thi thể Đường Hiển vào trong miệng, gần như không nhai đã nuốt xuống. Tiếp theo thân thể hắn hóa thành năng lượng thuần, sau đó không ngừng thu nhỏ, cho đến khi bằng một nhân loại bình thường.

Dáng vẻ Montu nhìn qua hoàn toàn giống với Đường Hiển, ngay cả trang phục trên người cũng biến ảo ra. Hắn cúi đầu nhìn hai tay của mình, thử hắng giọng một tiếng nhưng lại không nói ra lời.

Đường Hiển do Montu cải trang này chỉ có thể ngậm miệng, từ lồng ngực phát ra tiếng vang kỳ lạ:

- Xem ra thanh tuyến của bọn họ không thể nói được ngôn ngữ của chúng ta.

Horus nói:

- Có biết ngươi đang làm gì không? Montu, chuyện này đã vượt xa giới hạn rồi.

- Không, vốn chẳng có ranh giới gì cả, hiểu chưa?

Montu trả lời:

- Nếu chúng ta nhất định phải vĩnh viễn trốn tránh ở đây, tại sao Cherub lại không phá hủy cửa? Hắn giao chìa khóa cho loài người, còn truyền thụ tri thức cho bọn họ, chính là đang đợi ngày này, chờ đợi cao thủ trong vương quốc loài người đến viếng thăm. Bởi vì hắn biết loài người là một chủng tộc khó đoán, ý chí cá nhân của bọn họ đã quyết định một ngày nào đó sẽ có người mạo hiểm tìm đến đây. Mà sinh mệnh ngắn ngủi và tiến trình xã hội chậm chạp của bọn họ, khiến cho ngày đó sẽ không tới quá nhanh, vì vậy chúng ta mới có mấy ngàn năm nghỉ ngơi dưỡng sức này.

Hắn nhìn Horus:

- Bây giờ ngươi dự định cùng ta đi thăm dò kết quả, hay là trở về tố cáo ta với Cherub?

Horus suy nghĩ mấy chục giây, không nói gì, chỉ nhặt thi thể Diêm Không lên, một hơi nuốt vào, cũng biến ảo bản thân thành dáng vẻ của loài người.