Phiến Tội

Quyển 8 - Chương 8: Lời chào của Đồ Tể



Blood Owl bị giám ngục áp giải đến phòng thẩm vấn, đeo còng tay và xích chân vào. Dưới ghế hắn ngồi còn có một cái khóa dùng để cố định xích chân, lúc này cũng phát huy tác dụng. Sau khi chuẩn bị ổn thỏa những chuyện này, giám ngục mới lui ra khỏi phòng thẩm vấn.

Không lâu sau, một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi đi vào. Người này vóc dáng cao gầy, mày thô mắt lớn, biểu tình cứng nhắc, mặc một bộ đồng phục màu lam sẫm kỳ quái, cổ áo dựng cao, nhưng phần còn lại thì cắt xén giống như áo dài. Mặc loại y phục này hành động chắc chắn vô cùng bất tiện. Dấu hiệu duy nhất trên bộ trang phục này nằm ở cổ áo, trên đó có in dòng chữ “Evolution”.

- Blood Owl, cuối cùng ngươi cũng ngồi trước mặt ta. Khi ta nghe nói ngươi bị bắt, vẫn luôn mong đợi có thể gặp mặt ngươi.

Người đàn ông nói, đồng thời đi đến phía bên kia chiếc bàn, ngồi xuống đối diện với Blood Owl.

- Nếu như ngươi muốn tới kể chuyện, vậy thì nên đứng nói.

Blood Owl nói.

Người đàn ông kia giả vờ như không nghe thấy, chỉ nói chuyện của mình:

- Trước tiên tự giới thiệu một chút, ta tên là Edmund, thuộc Evolution, cũng có người gọi ta là “Đồ Tể”.

Blood Owl nói:

- Như vậy anh bạn Đồ Tể, ngươi đến thay thế công việc của tên quan tra hỏi kia, hay là đến thay thế Francis? Ta nghe danh hiệu này của ngươi, dường như khả năng đầu tiên sẽ cao hơn.

Đồ Tể cười, lúc há miệng lộ ra hàm răng vàng, hai cùi chỏ chống lên bàn, mười ngón tay giao nhau đặt ở trước cằm:

- Vào ngày 15, cũng chính là ngày nổi lên hôm qua, Francis đã rời khỏi đảo Địa Ngục. Có thể là ESA cảm thấy công việc của hắn không có tiến triển, không muốn lãng phí thời gian nữa.

Nửa người trên của hắn nghiêng đến gần mấy phân:

- Còn về quan tra hỏi của ngươi, hôm qua hắn cũng đã rời đảo. Sau khi tiến hành tra hỏi ngươi một tháng, hắn đã chủ động xin nghỉ phép nửa năm cho khuây khỏa, thuận tiện đi gặp bác sĩ tâm lý một chút... Ha ha ha, hoàn toàn giống như dự đoán ban đầu của ta, ngươi quả là hóa thân của Satan.

Blood Owl nghiêng cổ, hơi ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, giọng điệu bình thản nói:

- Còn miệng thối của ngươi thì giống như rắm của Satan, có thể cách xa ta một chút nói chuyện hay không.

Đồ Tể cũng không tức giận, dựa về phía sau nói:

- Ta cũng không phải đến thay thế công việc của bất cứ ai. Thứ mà quan tra hỏi muốn biết là tin tức trong đầu ngươi, thứ mà EAS muốn nghiên cứu là năng lực bản thân ngươi. Ta không giống bọn họ, ta là một nhà khoa học, ta sẽ không thử giao tiếp với dã thú để lấy được tin tức. Ta sẽ thông qua phương thức của mình, dùng thí nghiệm khoa học để thu được dữ liệu mà mình muốn.

- Hả? Nghe ra ngươi và ta lại là đồng đạo.

Blood Owl trả lời. Nếu nói về thí nghiệm, hắn xưng thứ hai thì e rằng trên thế giới cũng không ai dám xưng thứ nhất.

- Ha ha ha... thật thú vị, từ trong mắt ngươi không nhìn thấy vẻ sợ hãi nào, trường hợp này ta chưa từng gặp. Ngươi quả là vật thí nghiệm hoàn mỹ.

Đồ Tể cười càng dữ tợn.

Blood Owl lại nói:

- Ngươi cũng là tài liệu sống rất tốt để thí nghiệm. Ta có rất nhiều ý tưởng mới, có cơ hội sẽ thực hiện trên người ngươi.

- Ngươi đã bị nhốt vào nhà tù Tide, e rằng đời này cũng không có cơ hội làm chuyện đó nữa.

Đồ Tể nói.

- Ngươi khẳng định sao?

Khóe miệng Blood Owl nở một nụ cười lạnh lẽo.

Trong một khoảnh khắc vô cùng ngắn ngủi, Đồ Tể đã cảm thấy sợ hãi. Hắn cũng không biết tại sao mình lại sợ. Lời nói của Blood Owl rõ ràng không thể làm được trong hiện thực, nhưng thần sắc và giọng điệu của hắn lại lộ ra sự tự tin.

- Như vậy đã sợ rồi sao? Xem ra cũng không đáng mong đợi lắm.

Blood Owl lại nói.

- Ngươi nói gì...

Các bộ phận trên thân thể Đồ Tể đều là chắp vá, biểu tình trên mặt vốn rất cứng nhắc. Nếu như không cố sức lộ ra các loại trạng thái mừng vui buồn giận, căn bản không thể nhìn được biến hóa nhỏ bé nào trên mặt hắn.

Lúc này Blood Owl vạch trần sự sợ hãi trong lòng Đồ Tể, tuyệt đối khiến đối phương không thể ngờ được.

- Thì ra là vậy... ngươi quả nhiên không phải người siêu năng lực bình thường, trong thần vụ vẫn có thể giữ lại một phần lực lượng.

Đồ Tể nói.

- Ha ha... ha ha ha ha...

Hắn vặn vẹo nặn ra một nụ cười, sau đó đột nhiên kêu lớn:

- Giám ngục!

Cửa được mở ra, giám ngục đi vào, chào một cái.

- Hôm nay ta chỉ đến chào hỏi, xem tình hình của vật thí nghiệm một chút. Chờ dụng cụ thí nghiệm của ta từ tổng bộ Evolution vận chuyển tới đây, chuẩn bị tốt phòng thí nghiệm, chúng ta sẽ có thể bắt đầu... hừ... ha ha ha... ha ha ha ha!

Hắn cười rời khỏi phòng thẩm vấn.

Blood Owl cũng cảm thấy rất buồn cười, bởi vì nụ cười vô nghĩa của Đồ Tể thật giống như đám nhân vật phản diện ngớ ngẩn trong điện ảnh thường dùng, hắn đã rất nhiều năm không có cơ hội nghe được rồi.

Trong lòng Blood Owl hiểu rõ, Đồ Tể cười là vì che giấu sự chột dạ. Dụng cụ thí nghiệm chưa vận chuyển đến, chắc hẳn chỉ là một trong số nguyên nhân mà hắn không thể tiến hành thí nghiệm. Nguyên nhân thật sự khiến hắn không ra tay được, rất có thể đến từ áp lực của thượng tầng đế quốc, có lẽ là trưởng cai ngục, có lẽ là EAS, có lẽ là Trà Tiên, hoặc là một lực lượng nào đó mà mình không biết.

Những chuyện như vậy Blood Owl cũng lười đi quản, chỉ riêng tranh đấu ngầm giữa các khu vực và phe phái trong HL đã đủ khiến hắn nhức đầu rồi. Hắn không quan tâm đến chính trị chết tiệt gì đó, cho nên không nghĩ ra dưới con mắt của đế quốc, đám tù phạm trong nhà tù Tide rốt cuộc có ý nghĩa gì.

......

Lúc này là buổi sáng ngày 16, Tả Đạo đang làm việc trong phòng giặt ủi. Hắn và Blood Owl ở khu giam giữ khác nhau, Blood Owl cũng chưa từng đến phòng giặt ủi. Cho dù ngày sau đầu óc của Blood Owl bị chạm mạch hay gì khác, đột nhiên muốn đến nơi đó, cũng chưa chắc được phân vào cùng một phòng giặt ủi với Tả Đạo.

Đáng buồn nhất là Tả Đạo đã hạ quyết tâm đi vào phối hợp với Blood Owl vượt ngục, nhưng đến nay Blood Owl vẫn không biết người mà Thiên Nhất phái tới là ai. Hắn còn đang suy nghĩ, đã một tháng rồi, chắc không phải bị tiểu tử kia quên mất chứ? Nhưng khi đó từ trên người Thiên Nhất không cảm giác được tâm tình nói dối... Chẳng lẽ bên ngoài xảy ra chuyện gì khiến kế hoạch của hắn chết yểu?

Ở đây ta phải nói, khoảng cách xa xôi nhất trên thế giới không phải là giữa sống và chết; không phải là ta đứng trước mặt ngươi, nhưng ngươi lại không biết ta yêu ngươi; cũng không phải hai bên yêu nhau, lại không thể ở cùng nhau. Ta tin tưởng, trong một không gian song song, Chí Tôn Bảo và Tử Hà * sẽ ở cùng nhau. Cho nên những vấn đề phía trên đều không tồn tại.

* Hai nhân vật trong phim Nguyệt Quang Bảo Hạp.

Khoảng cách xa xôi nhất trên thế giới này, chính là có hai người bị giam ở hai nơi khác nhau, thời hạn thi hành án lại là chung thân, hoàn toàn là lừa bịp.

Cũng may hôm nay Tả Đạo đã gia nhập một tổ chức có cơ hội tiếp xúc với người ở khu giam giữ khác. Dù sao nhân số mỗi khu giam giữ đều dưới một trăm người, điểm này có thể khẳng định. Thông qua bang giặt ủi để dò la nơi ở của Blood Owl, tỉ lệ thành công cao hơn nhiều so với chờ đợi khu giam giữ tùy tiện thay đổi khiến hai người gặp mặt.

Tuy nói không ai biết nhà tù Tide cụ thể có bao nhiêu khu vực, nhưng nhìn vào diện tích sau khi đảo nổi lên, cũng không thể vượt quá một ngàn chứ? Nếu thật sự vượt quá, chỉ có thể nói hình dáng của đảo Địa Ngục giống như Định Hải thần châm, cắm thẳng vào đáy biển, nếu không thì không thể có nhiều không gian như vậy.

......

Sau khi gặp mặt Đồ Tể, giám ngục liền tháo còng tay và xích chân của Blood Owl, giải hắn về khu giam giữ. Bởi vì đã đến thời gian tự do hoạt động, sau khi tiến vào khu giam giữ, giám ngục cũng không quản hắn nữa.

- Blood Owl.

Một lão già đi đến bên cạnh Blood Owl, ngồi xuống gọi hắn một tiếng, nói:

- Lại bị đưa đi tra hỏi sao?

Blood Owl liếc lão một cái:

- Cứ xem là vậy.

Hắn không muốn giải thích gì thêm.

Lão già lại nói:

- Nhìn qua ngươi vẫn không có chuyện gì.

- Đừng dài dòng, mau bắt đầu nội dung hôm nay đi.

Lão già cười nói:

- Ừm... hôm qua nói đến đâu rồi nhỉ, à, nhớ rồi, dùng năng lượng khiến năng lực vận hành ngược...