Phong Lưu Chân Tiên

Chương 8: Ma Kiếm



Theo chân đám người bay UauDIEf vào sâu trong rừng rậm, cuối cùng dừng chân trước một hang động nằm chênh vênh ngay chính giữa ngọn núi. Ma môn lão giả quay ra nhìn Ẩn Long đảo lão giả:

- Động phủ nằm trên kia chỉ có ta và ngươi có thể lên đến, dựa theo ta thấy trận pháp phía trước động phủ không đơn giản, chi bằng hai ta tạm thời hợp tác, bằng không nếu Ám tổ đến thì sẽ rất phiền phức.

- Hợp tác cũng không phải không thể, có điều nếu đạt được bảo vật thì phải tính như thế nào đây.

- Bảo vật dựa theo cơ duyên và vận khí, ai lấy được là của người đó, nếu ngươi muốn cướp đoạt thì ta tùy thời đều phụng bồi.

Ẩn Long đảo lão giả gật đầu, tựa hồ hài lòng với kết quả này. Lập tức bay lên động phủ. Cũng không chú ý ma môn lão giả đang cười thầm: “Ngu ngốc, ngươi chẳng nhưng không đạt được gì thậm chí còn phải bỏ mạng ở lại”

Đứng trước cửa động, Ẩn Long đảo lão giả nhíu mày:

- Ngươi có nhận ra trận pháp phía trước không?

- Đây là Kim Cương trận, không có bất kì lực công kích nào, nhưng khả năng phòng thủ rất mạnh, hơn nữa không có bất kì biện pháp phá giải nào, chỉ có thể dùng cường lực đến phá vỡ.

- Vậy lập tức bất đầu thôi.

Ẩn Long đảo lão giả lập tức phóng xuất ra một thanh phi kiếm không ngừng công kích vào màng chắn, đồng thời triệu hồi hai cái hỏa điểu công kích. Ma môn lão giả cũng không nhàn rỗi, ném ra một cái phiên kỳ, không ngừng tỏa ra ma khí bay đến đập mạnh vào màn sáng.

Dương Thiên đứng đằng xa quan sát, cảm giác được có điều bất thường.

- Trong động phủ ma khí cùng huyết tinh rất dày đặc, chẳng lẽ là Ma môn bảo vật?

Hai người không ngừng công kích, ánh sáng trên màng bảo hộ nhạt dần, cuối cùng phát ra một tiếng vang lớn rồi vỡ vụn. Ngay lập tức từ trong động phủ mùi huyết tinh pha lẫn ma khí bốc ra. Không đợi Ẩn Long đảo lão giả kịp phản ứng, Ma môn lão giả lập tức bay nhanh vào. Ẩn Long đảo lão giả ngẩn ra:

- Chẳng lẽ là Ma môn tiền bối động phủ, không được!

Vừa bước vào động phủ, Ẩn Long đảo lão giả nhìn thấy Ma môn lão giả đứng trước một bộ hài cốt, trên hài cốt có cắm một thanh trường kiếm màu đen. Trường kiếm không ngừng tỏa ra ma khí, từ ngoài nhìn vào rất yêu dị. Quay lại nhìn Ẩn Long đảo lão giả, Ma môn lão giả cười to:

- Sao vậy, rất bất ngờ? Tại sao ta lại biết nơi này là Ma môn tiền bối động phủ?

- Dù sao ngươi cũng sắp chết, nói cho ngươi biết cũng không sao.

- Động phủ này vốn là của một vị Ma môn tiền bối lưu lại. Hắn bị Thiên Sơn Thánh phong đánh trọng thương, chạy đến đây để tọa hóa. Để lại Ma môn chí bảo là Huyết Ma kiếm. Không nghĩ đến hắn lại dùng chính máu huyết bản thân để phong ấn ma kiếm.

- Trưởng lão vốn từ lâu đã tìm được, nhưng chưa tìm được phương pháp phá vỡ phong ấn, cuối cùng nghĩ ra một cách là dùng máu của Tu Chân giả để mở phong ấn. Liền phái ta dùng kế dụ ngươi cùng đám đệ tử đến đây. Trận pháp kia cũng là do bọn ta bày ra.

Ẩn Long đảo lão giả nhìn ma kiếm không ngừng tỏa ra ma khí, không nhịn được run lên:

- Ngươi đây là muốn Ẩn Long đảo cùng Ma môn khai chiến?

Có chút khinh thường nhìn Ẩn Long môn lão giả:

- Khai chiến? Ngươi nghĩ Ẩn Long đảo sẽ vì một tên Trúc Cơ sơ kỳ mà khai chiến với Ma môn bọn ta sao? Có điều ngươi yên tâm, chỉ cần lấy được Huyết Ma kiếm, để cho môn chủ luyện hóa thành công, lúc đó bọn ta sẽ không còn sợ Thiên Sơn Thánh phong lũ lão bất tử kia nữa. Lúc đó cũng là tử kỳ của Ẩn Long đảo các ngươi.

- Ẩn Thế đại lục cũng ẩn nhẫn quá lâu rồi, liền để Ma môn chúng ta dẫn dắt các ngươi thống trị địa cầu đi.

Nói xong, không đợi Ẩn Long đảo lão giả trả lời, lập tức rút lấy Huyết Ma kiếm chém mạnh. Ẩn Long đảo lão giả ngay lập lức ném ra phi kiếm đỡ lấy, đồng thời ném ra 2 cái phù lục hóa thành 2 cái cự thú bay về phía Ma môn lão giả. Chưa kịp thở dài, Ẩn Long đảo lão giả hai mắt lộ rõ hoảng sợ, nhìn phi kiếm cùng 2 cự thú bị chém làm đôi.

Ma môn lão giả nhìn lại với ánh mắt khinh thường:

- Ma môn chí bảo dù là bị phong ấn thì chém giết một cái Trúc Cơ sơ kỳ như người vẫn là dư sức đấy.

Nói xong, lập tức đâm thẳng về phía mi tâm Ẩn Long đảo lão giả. Lúc mũi kiếm gần chạm đến thì bỗng lóe lên một ánh sáng trắng đập mạnh vào ma kiếm, cứu lấy mạng sống Ẩn Long đảo lão giả.

- Ai?

Nhìn quang không thấy bóng người, hai mắt Ma môn lão giả lập tức tập trung vào ánh sáng kia. Ánh sáng dần mờ đi, để lại một thanh kiếm màu trắng hoa văn cầu kì. Kiếm quang sắc bén, tỏa ra thánh quang khí tức thuần khiết. Ma môn lão giả không nhịn được run lên:

- Thiên Sơn Thần kiếm, Thiên Sơn thánh nữ. Không thể nào, chuyện tình về Huyết Ma kiếm chỉ có Ma môn cao tầng mới biết. Thiên Sơn Thánh phong không thể biết được.

- Vậy sao?

Dứt lời, một thân ảnh màu đen bay vào, cởi bỏ áo choàng để lại một thân ảnh yểu điệu khiến nam nhân bình thường khó có thể rời mắt. Bất quá rơi vào mắt Ma môn lão giả thì tựa như ác quỷ, giọng nói có chút run rẩy:

- Thật sự là Thiên Sơn thánh nữ, không thể nào? Không phải môn chủ đã nói với ta là ngươi đang bế quan đột phá sao?

- Hắn nói không sai. Có điều chuyện ta đã đột phá thành công thì hắn không biết.

Nhìn Huyết Ma kiếm trong tay Ma môn lão giả:

- Vật này vốn không nên tồn tại, vậy để ta đem nó hủy đi.

Dứt lời, lập tức phất tay, một đao kiếm quang chém mạnh về phía Ma môn lão giả và Huyết Ma kiếm. Huyết Ma kiếm lập tức run lên, huyết khí cùng ma khí bạo phát, tựa như đang vô cùng phẫn nộ. Kiếm quang đi qua. Ma môn lão giả bị chia thành 2 nữa. Huyết Ma kiếm nằm trên mặt đất, tuy chưa bị tổn hại nhưng huyết khí cùng ma khí đã ảm đạm đi nhiều.

- Vậy mà đã sản sinh linh trí tự động phản kháng, vậy thì càng phải cần tiêu diệt ngươi.

Hai tay lần nữa huy động, lại một đạo kiếm quang bay ra, mãnh liệt gấp đôi đạo đầu tiên. Mắt thây kiếm quang chuẩn bị chạm vào ma kiếm, bỗng có một tiếng thở dài, kiếm quang lập tức biến mất, một bóng người xuất hiện cầm lấy ma kiếm.

Thiên Sơn thánh nữ hai mắt ngưng trọng, như lâm phải đại địch, kẻ này xuất hiện nàng hoàn toàn không phát hiện, tùy tiện hóa giả công kích của nàng, rõ ràng tu vị cao hơn nàng rất nhiều. Nàng thế nhưng vừa đột phá Kim Đan sơ kỳ, rất có thể trước mặt là Kim Đan trung kỳ hoặc thậm chí Kim Đan hậu kỳ cao thủ. Sở sĩ Thiên Sơn thánh nữ không nghĩ đến Nguyên Anh kỳ vì trên thế giới này từ lâu đã không còn Nguyên Anh kỳ tu sĩ.

- Ngươi là ai? Ma môn thái thượng trưởng lão?

Dương Thiên có chút ngẩn ra, cuối cùng lộ ra một nụ cười:

- Không phải, ta chỉ là đi ngang qua, không nỡ nhìn thấy một bảo vật thông linh bị phá hủy nên ra tay giữ lại thôi.

Thở dài một hơi, Thiên Sơn thánh nữ có chút buông lỏng, tu vị của người trước mặt cao hơn nàng rất nhiều, nếu muốn đánh nàng hoàn toàn không có cơ hội nào. Cuối đầu chào một cái:

- Vãn bối Thiên Sơn thánh nữ Tô Nguyệt Nhi, bái kiến tiền bối.

- Không cần xưng hô tiền bối, ta còn rất trẻ a, cứ gọi ta là Dương Thiên là được rồi hay Dương đại ca là được rồi.

Tô Nguyệt Nhi có chút không biết nói gì, Kim Đan lão quái người nào cũng đã sống trên trăm năm, đều là lão quái vật. Nàng từ bé kinh tài tuyệt diễm, được cung cấp rất nhiều tài nguyên tu luyện, đồng thời may mắn ăn được thánh quả mới thành công đột phá Kim Đan kỳ ở tuổi 23. Có điều Tô Nguyệt Nhi cũng không muốn chọc giận vị trước mặt:

- Vậy ta gọi ngươi một tiếng Dương Thiên. Dương Thiên, Huyết Ma kiếm là vật cực kì độc ác, để luyện thành nó không biết đã phải giết bao nhiêu người, ngươi nên để ta phá hủy nó đi.

- Không được, nó vừa cầu xin ta giữ lại nó. Ngươi yên tâm, ta sẽ không để nó giết người vô tội.

- Nhưng mà…

- Được rồi, ta còn có việc. Hữu duyên gặp lại.

Tô Nguyệt Nhi chưa kịp nói gì, chỉ cảm thấy khăn che mặt bị tháo xuống, để lộ ra một dung mạo tuyệt thế. Lại nghe tiếng Dương Thiên cười to:

- Mỹ nữ, ta và ngươi có duyên. Sau này chắc chắn sẽ gặp lại.

Tô Nguyệt Nhi tức giận đến nghiến răng, nếu không phải tên kia tu vị quá cao, nàng đã cho hắn vài kiếm rồi. Mặc kệ Ẩn Long đảo lão giả đang trốn ở góc, bay thẳng ra ngoài.

Dương Thiên rất vui vẻ, không ngờ chuyến đi lần này lại gặp được một đại mỹ nữ, so với Tần Tuyết còn muốn đẹp hơn một phần. Hắn cũng không định nán lại lâu, dù sao gặp trong tình huống như thế cũng không tiện để phát triển tình cảm. Nàng là Thiên Sơn thánh nữ thì sớm muộn gì cũng sẽ còn gặp lại.