Phong Thanh Hạc Lệ

Chương 38



Rất nhanh thi đấu liên trường đã đến. Địa điểm là ở trường Tịnh Yến, đây có thể coi là trường quý tộc. Vừa giàu vừa rất bóng loáng, đối với trường Đào Niên thì ngôi trường này tồn tại không lâu nhưng thành tích vô cùng ổn định.

"Ôi, không hổ là trường quý tộc."

"Chậc, cái trường này đúng là chói mắt quá rồi."

Phong Túc bước xuống khỏi xe bus của trường, ngôi trường này khá tốt. Điều kiện học tập, chi phí đi lại cũng ổn nhưng là đối với cậu mà thôi. Ngẩng đầu nhìn cái băng rôn màu đỏ ở cổng trường ghi mấy chữ rất to 'Chào mừng các bạn đến với Tịnh Yến'.

Cái khí thế này không đùa được đâu đấy.

Trì Hạc chỉ vừa mới đặt chân xuống thôi, đã có người đi đến dõng dạc tuyên thệ: "Tôi nhất định sẽ đánh bại cậu, Trì Hạc."

Phong Túc:?

Cái người này có còn tỉnh táo không thế?

Hứa Khải: "Ôi trời, hình như đó là Dư Viên. Đàn anh năm ngoái bị Trì Hạc đá từ hạng nhất xuống hạng hai. Đây là muốn phục thù sao?"

Ý Hiên đứng cạnh cười cười nói: "Cậu không phải cảm thấy anh ấy có thể vượt qua học bá đó chứ?"

Hứa Khải nhún vai: "Tôi cảm thấy không thể."

"Ác bá cậu thấy thế nào?" Ý Hiên quay qua hỏi Phong Túc.

Cậu đang định chẳng để ý đến nữa, nhưng nghe Ý Hiên hỏi cậu dừng bước lại quay đầu nhìn cậu bạn kia với cặp mắt khó hiểu. Mấy ngày gần đây hình như cậu bạn này rất hay bắt chuyện với cậu, ban đầu còn hơi sợ cậu cơ đấy. Bây giờ lại trông rất thân với cậu.

"Đừng lo, Tịnh Yến không thắng được đâu." Nói xong quay người rời đi.

Ý Hiên nghe thế nhanh chân nhanh mắt chạy theo sau Phong Túc. Chẳng vì sao cả, chỉ vì cậu ta cảm thấy Phong Túc trông rất ngầu thôi. Cậu ấy vừa thông minh lại vừa trông rất năng động. Đây là kiểu mẫu hình vừa học bá vừa ác bá đấy, khác hẳn với Trì Hạc cứng nhắc kia nhiều.

Vào đến trong hội trường, người đến tham dự người đến xem tương đối đông. Phong Túc mang theo bộ dạng cà lơ phất phơ đi đến chỗ tập trung. Chu Viễn đang nhắc nhở vài câu, đánh mắt sang nhìn Phong Túc áo phông, quần tây một bộ dáng không nghiêm chỉnh.

"Phong Túc, em mặc cái gì kia? Sao không mặc đồng phục hả?"

Cậu bây giờ mới cảm thấy đây vốn là điều cậu nên nghe chứ không phải mấy lời khen nhàm chán kia, miệng cười hì hì nói: "Thầy à, đi thi mặc gì chả được. Em không trần như nhộng là được rồi, không phải sao?"

Chu Viễn cố nặn ra một nụ cười, còn định nói thêm gì đó nhưng không kịp. Bên phía người của Tịnh Yến đã ra gọi bọn họ rồi.

"Thí sinh Đào Niên mau đi lối này."

"Hiện tại các học sinh của THPT Đào Niên đã vào trường thi, chúng ta nhiệt liệt chào mừng họ."

Đoàn người Trì Hạc đi lên trên bục, trận đầu là đấu theo nhóm năm người. Trận sau là thi đấu cá nhân, mỗi người một đề. Phong Túc ngồi xuống ghế, chuẩn bị ngáp dài một cái đã bị Trì Hạc gõ tay lên bàn nhắc nhở.

"Chú ý tác phong."

Cậu đúng thật là chuẩn bị nằm bò ra bàn mà ngủ rồi đây này. Hai mắt đảo một hồi, quay đầu thì thầm với Trì Hạc.

"Dư Viên đó sao cứ nhìn chằm chằm tôi thế?"

"Chắc đang đánh giá đối thủ." Trì Hạc không để ý cho lắm, cầm bút lên vào tư thế sẵn sàng chuẩn bị.

Phong Túc bên tai vang vọng mấy câu nói cổ vũ cho các trường, ánh mắt quay sang nhìn đàn anh Dư Viên đang nhìn cậu chằm chằm đằng kia. Bất giác hất cằm khiêu khích đối phương.

Đối với diễn biến kiểu này Trì Hạc đã quá quen rồi, cho nên cũng không thèm nhắc nhở hay gì nữa.

"Yo, Phong Túc." Giọng nói kia vừa cất lên, đã thu hút ánh nhìn của Phong Túc.

Người tới là một thiếu niên, trông rất giống du côn, xỏ khuyên, kẻ đường chân tóc, quần áo cũng không đúng chuẩn cho lắm.

"Bạch Huyên? Sao lại chạy đến đây thế? Bị ông già gạch tên khỏi hộ khẩu rồi phải không?" Trong ánh mắt của Phong Túc tràn đầy kinh ngạc.

Người được gọi là Bạch Huyên kia nghe xong thật sự muốn cho đối phương một trận: "Cậu chỉ chuyển trường thôi mà, sao thay đổi tính nết rồi thế?"

"Liên quan quái gì chứ?" Phong Túc khó chịu ra mặt đáp lời.

"Được rồi, được rồi. Cá cược không? Xem thử tôi thắng hay cậu thắng nhé."

Phong Túc liếc đối phương một cái: "Cậu thắng không nổi."

Bạch Huyên còn định nói thêm nhưng bị người của trường thúc giục nên nhanh chóng ổn định chỗ ngồi.

"Học sinh các trường đều đã vào vị trí, các em học sinh bên dưới yêu cầu giữ trật tự một chút. Sau đây tôi xin phép nói qua về luật thi. Thi theo nhóm gồm mười câu hỏi, trường nào ấn chuông trước thì trả lời trước. Đúng thì sẽ cộng 10 điểm, sai trừ 10. Mong thí sinh kiểm tra lời giải trước khi nhấn chuông, nếu không sai thì trừ điểm."

"Các em chuẩn bị, câu hỏi thứ nhất."

Màn hình trước mặt chiếu lên câu hỏi. Phong Túc cầm bút xoay xoay, có chút không muốn giải đề.

Câu hỏi vừa phát ra được vài phút Bạch Huyên đã bỏ bút xuống nhấn chuông.

"Câu hỏi đầu tiên, bạn học Bạch Huyên của Tịnh Yến. Bạn có 10 giây, câu trả lời của bạn là?"

"5065 ạ."

"Chính xác, Tịnh Yến cộng 10 điểm."

Bạch Huyên cười cười nhìn Phong Túc, làm lại hành động khiêu khích lúc đầu của cậu. Phong Túc nhận thấy đây là lời khiêu chiến, nên cầm lấy bút trên bàn.

"Cậu làm gì thế?" Trì Hạc ngơ ngác nhìn cậu.

Phong Túc cười hì hì nói: "Lấy hạng nhất cho cậu."

Trì Hạc:...

Hắn trông như thèm muốn thứ đó lắm sao?