Phóng Viên Hạ! Đừng Mơ Buông Tha

Chương 67: Bí mật năm xưa



Ngày hôm sau, vụ việc xảy ra bất ngờ trong bữa tiệc đã được đăng khắp các trang mạng và cả báo giấy. Dù hiện tại vẫn chưa xác định được thế lực nào đứng sau phát súng gây hoang mang dư luận nhưng Phong Lĩnh đã thuê cho cô một nữ vệ sĩ riêng để bảo vệ vợ.

Tuy chưa biết chính xác kẻ ra tay là một cá nhân, tổ chức hay băng đảng và chúng có nhắm đến anh hay không? Nhưng Phong Lĩnh vẫn muốn phòng bị chu toàn để tránh chuyện tất trách xảy ra.

Bây giờ cô đã hiểu rõ lý do vì sao ngay từ đầu anh không chấp nhận cái thai, phần vì chuyện đó là do sự cố, do cả hai khi đó không yêu nhau. Nhưng điều quan trọng hơn cả chính là mối nguy hiểm xung quanh anh. Một người đàn ông hoạt động trong thế lực ngầm, có nhiều cảm bẫy như anh không muốn cho phép bản thân có điểm yếu. Nhưng cuối cùng Phong Lĩnh vẫn không tránh khỏi lưới tình, một lòng chân thành yêu thương cô. Có thể nói người con gái chấp nhận ở cạnh anh sau khi biết sự thật về những bí ẩn đằng sau chuyện làm ăn của Phong Lĩnh là một cô gái rất can đảm.1

Hôm nay cô trở về nhà với chị hai để lo ngày giỗ cho ba. Vì anh phải đến công ty nên cô được nữ vệ sinh đưa về, cô ấy có cả bằng lái xe, vừa làm vệ sĩ vừa là tài xế thân cận bên cạnh bảo vệ cô.

Hai chị em cô sẽ nấu một số món để cúng bàn thờ ba, ngoài ra cũng có vài người họ hàng ở cùng thành phố đến nhà dự đám giỗ. Sau khi mọi người ra về, cô và chị hai đi viếng mộ. Phong Lĩnh cũng tranh thủ công việc để đến nhà đi cùng hai chị em cô. Anh cũng muốn nhân dịp viếng mộ xem như ra mắt ba vợ, để người ở nơi chín suối được an lòng khi giờ đây Dược Khuê đã có anh bên cạnh.

Ba người cùng nữ vệ sĩ đến thăm mộ của ba cô, tại một khu nghĩa trang yên bình. Hai chị em bày ra vài món ăn mà ba rất thích khi còn sống rồi mọi người cùng nhau thắp cho ông ấy nén nhang, sưởi ấm nơi mộ bia lặng lẽo. Ngôn Tình Hay

Đứng trước mộ của ba vợ, Phong Lĩnh chợt ngây người ra, ánh mắt nhìn chăm chăm vào hình ảnh người đàn trên tấm bia mộ, đặc biệt là tên họ và ngày tháng năm sinh của ông ấy.1

Anh như không tin vào mắt mình, tâm trạng phút chốc trở nên rối bời. Cô nhìn ra thái độ khác lạ của Phong Lĩnh nên chạm nhẹ vào cánh tay anh rồi lay nhẹ:

- Anh sao vậy?

Dù trong lòng có rất nghĩa suy nghĩ phức tạp nhưng anh vẫn kiềm nén cảm xúc, bên ngoài thản nhiên, bình tĩnh:

- Không có gì đâu.

Trái đất thật tròn, Phong Lĩnh chẳng thể ngờ được số phận lại đưa đẩy mọi chuyện thành thế này. Một bí mật đang được anh chôn sâu trong lòng.

Dù sao anh cũng đã khẳng định tình cảm với cô, Phong Lĩnh nhất định sẽ làm tròn bổn phận và trách nhiệm của một người chồng, dẫu quá khứ đã từng xảy ra chuyện không hay.

Anh hứa với người ba đã khuất sẽ chăm sóc cô cả đời, yêu thương Dược Khuê hết lòng. Còn bí mật kia, anh nguyện cất giấu vào dĩ vãng.1

Kết thúc nửa ngày ý nghĩa, anh đưa cô về nhà, nữ vệ sĩ cũng được xong việc sớm, sáng mai cô ấy lại đến villa. Trên đường về, Dược Khuê đã kể với anh về ba của cô, trong mắt cô, ba là người đàn ông rất tuyệt vời.

- Từ sau khi mẹ em đột ngột bỏ gia đình rời đi, ba đã gồng gánh mọi chuyện, làm việc quên cả bản thân để lo cho em và chị hai ăn học. Đối với em, ba là một người hùng.

Nghe câu nói này từ cô, lòng anh lại càng thêm rối bời, bởi anh biết rất rõ những điều đã từng xảy ra, tuy nhiên không thể nói với cô. Dù lòng anh đang dậy sóng nhưng Phong Lĩnh là người kiềm nén cảm xúc rất tốt, trông bề ngoài chẳng ai biết tâm anh đang lo nghĩ.1

Anh dịu dàng nắm lấy tay cô, tay còn lại vẫn tập trung lái xe, Phong Lĩnh cất lời nhỏ nhẹ:

- Bây giờ em có anh rồi, anh sẽ thay ba chăm sóc cho em và cả con của chúng ta nữa.

Cô ngây ngô mỉm cười hạnh phúc, nào biết chồng mình đang khổ tâm vì một uẩn khúc khó nói.

Dược Khuê nhân cơ hội trêu anh vì trước đây đã bị anh chọc ghẹo quá nhiều lần.

- Dạo này anh nói chuyện ngọt ngào thật.

Anh nở nụ cười nhẹ, nhân lúc dừng đèn đỏ liền ngắt nhẹ mũi cô:

- Anh lúc nào mà chẳng ngọt ngào với em.

Cuộc trò chuyện thắm thiết giữa cả hai trải dài từ lúc trên xe đến khi về nhà. Vừa bước vào phòng, cô chưa kịp cởi áo khoác ngoài đã bị anh cưỡng hôn, cứ bất thình lình thế này thì sao mà đỡ được.

Anh nhanh chóng bế cô trên tay, Dược Khuê ôm lấy cổ anh, hai đôi môi vẫn không ngừng quấn lấy nhau. Nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, đôi môi vẫn chưa tách rời, bàn tay hư hỏng đã bắt đầu hành sự, mò mẫn đến những nơi hiểm móc, cô thừa biết ý định của anh, vì không thể chống đối nên chỉ đành ngoan ngoãn hợp tác.